Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 315 - Chương 315. Văn Tế Con Rể

Chương 315. Văn tế con rể
Chương 315. Văn tế con rể

Đối mặt với phản kích của Thiệu Nghị Phu, phụ bản Minh Báo đã đăng một bài viết chung khác của A Lư và A Phi. Lần này bài báo không sử dụng văn tế chiến thần hay văn tế con rể nữa mà chỉ ra một cách nghiêm túc: “Chúng ta tôn trọng giải thích của Thiệu tiên sinh. Hơn nữa chúng ta cũng muốn nhấn mạnh một điểm, chúng ta thành lập công ty điện ảnh Gia Hỏa cũng vì xem công chúng là cha mẹ áo cơm, coi việc tạo ra những bộ phim xuất sắc là trách nhiệm của mình. Để thỏa mãn yêu cầu của mọi người, chúng ta đang cố gắng chuẩn bị và lên kế hoạch. Bộ phim đầu tiên mà chúng ta quay sẽ ra mắt mọi người vào ba tháng sau. Bộ phim này có tên là Thần Thoại.”

Sau đó, Thiệu Nghị Phu và Thạch Chí Kiên hai người nói qua nói lại.

Thiệu Nghị Phu đặc biệt quảng cáo cho phim của nhà mình, Thạch Chí Kiên thì nhấn mạnh tuyên truyền cho việc thành lập hãng Gia Hòa.

Hai người ngấm ngầm hưởng thụ phần thưởng miễn phí do tờ báo mang lại. Chỉ một chữ, ngọt.

Độc giả cũng không phải đồ ngốc. Sau khi đọc quá nhiều những tin tức giải thích, bọn hắn cảm thấy càng đọc càng cảm thấy hương vị không đúng.

Nhất là phụ bản Minh Báo, với cuộc chiến không có thuốc súng này, lượng bán ra tăng vọt. Đến thời điểm một tuần sau, tổng lượng bán ra đã đạt mức đáng kinh ngạc là 100.000 bản.

Đây là khái niệm gì?

Khái niệm phá kỷ lục.

Vào thời điểm này, lượng bán ra cao nhất trong tất cả các tờ báo và tạp chí ở Hồng Kông chỉ là 97,800, kẹp mãi con số một hai nghìn cũng không lên được. Thế nhưng lần này Minh Báo lại làm được.

Nhìn thấy tình huống như vậy, lão đại giới võ hiệp, lão đại của Minh Báo Kim Dung không thể không vỗ tay tán thưởng trước mặt Nghê Khuông: “Thạch Chí Kiên đúng là giỏi. Hắn là điển hình của lật tay thành mây, trở tay thành mưa.”

Nghê Khuông trợn mắt. Nào là vợ cõng heo, nào là con rể bị ăn tát chỉ cười tà mị một tiếng, tên tiểu tử A Kiên đã hủy hoại hoàn toàn điểm mấu chốt của văn nhân! Chà, ta có nên viết loại văn này hay không, hình như có thể kiếm được tiền thì phải.

Kim Dung khen Thạch Chí Kiên không dứt miệng, nhưng không biết kế hoạch của Thạch Chí Kiên chỉ mới áp dụng có một nửa mà thôi.

Bây giờ, nhà máy của Thạch Chí Kiên vẫn còn đang xây dựng khí thế ngất trời ở Thạch Giáp Vĩ.

Việc xây dựng một nhà máy lớn như vậy chỉ đơn giản là một cái hố không đáy. Cho dù Thạch Chí Kiên vay ngân hàng Viễn Đông ba triệu vẫn không giúp Thạch Chí Kiên bịt được cái lỗ này, khiến cho hắn bây giờ có chút giật gấu vá vai.

Dựa theo tính toán, hiện tại lợi nhuận tối đa của nhà máy sản xuất mì tôm Nguyên Lãng và nhà máy sản xuất nước ngọt vịnh Thổ Qua là tám trăm nghìn, cộng thêm việc hợp tác với Cửu Long Thành Trại, lợi nhuận mỗi tháng có thể đạt đến một triệu năm trăm nghìn. Chỉ cần duy trì hai tháng là có thể trả hết số tiền nợ ba triệu.

Nhưng bây giờ Thạch Chí Kiên lại thành lập thêm một công ty Gia Hòa, phương diện tiền bạc khó tránh khỏi không đủ.

Cho nên, trong những dự án chi tiêu tiếp theo, Thạch Chí Kiên tuân thủ nguyên tắc chất lượng cao và giá thấp. Nếu có thể không tiêu nhiều tiền thì sẽ không tiêu nhiều tiền. Hắn phải sử dụng từng xu một cách khôn ngoan.

Vịnh Đồng La, nhà của Thạch Chí Kiên.

“Nào, mọi người mau vào đi.” Thạch Chí Kiên vui vẻ mời đám người Trâu Văn Hoài, Hà Quan Xương đến nhà mình.

Trong căn phòng mới bỏ trống ở tầng một, Thạch Chí Kiên cho mọi người xem cách bố trí của căn phòng cũng như các loại đồ nội thất nửa mới nửa cũ.

Đám người Trâu Văn Hoài vô cùng cảm động. Thạch Chí Kiên bận như thế, hắn vẫn đích thân dẫn mọi người đến tham quan nhà của mình.

Nhưng phòng quá nhỏ, tối đa cũng chỉ 20m2, có thể chứa ba giường gấp, bốn bàn, tám ghế đã là tốt lắm rồi. Mọi người chỉ cần quét mắt một vòng là có thể tham quan xong.

Thạch Chí Kiên vẫn chưa thỏa mãn, hỏi thăm mọi người cảm thấy nơi này như thế nào, có hài lòng với bố cục hay không.

Thấy Thạch Chí Kiên nói chuyện thoải mái như vậy, đám người Hà Quan Xương lập tức nháy mắt với nhau.

Trâu Văn Hoài kéo Thạch Chí Kiên sang một bên, móc một điếu thuốc trong túi đưa cho hắn: “A Kiên, chúng ta đã tham quan nhà của ngươi xong rồi. Bây giờ ngươi có nên đưa chúng ta đi tham quan công ty hay không?”

“Đúng vậy, ngươi nói sau khi thành lập công ty sẽ thuê cho chúng ta một văn phòng rất lớn.” Hà Quan Xương cũng bu lại, lấy diêm giúp Thạch Chí Kiên đốt thuốc.

Thạch Chí Kiên nhả ra một ngụm khói, gương mặt hiện lên sự ngạc nhiên: “Ủa, các ngươi còn chưa hiểu ra à? Đây là văn phòng công ty Gia Hòa của chúng ta. Các ngươi nhìn đi, 20m2 lận đấy, là 200 thước Anh. Cảnh vật chung quanh cực kỳ tốt, có nước nóng lạnh, nhà vệ sinh công cộng. Quan trọng nhất ta ở bên trên, nếu mọi người có trải nghiệm tâm đắc nào thì có thể giao lưu.”

Đám người Trâu Văn Hoài trợn tròn mắt.

Đánh chết bọn hắn cũng không ngờ Thạch Chí Kiên lại thành lập công ty điện ảnh Gia Hòa ở nhà của hắn.

Hết chương 315.
Bình Luận (0)
Comment