Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 488 - Chương 488. Nơi Này Chẳng Phải Nhà

Chương 488. Nơi này chẳng phải nhà
Chương 488. Nơi này chẳng phải nhà

Không đợi Thạch thái công nói hết lời, Thạch Chí Kiên đã bước lên, nhẹ nhàng nói một câu bên tai hắn: “Con nuôi thì cũng là con. Nếu ngươi đã có lòng, cần chi phải đuổi hắn ra ngoài?”

Sắc mặt của thái công đột nhiên trắng bệch.

Thạch Chí Kiên nói tiếp: “Ngươi cho rằng bốn vị thanh tra kia đến đây là để chúc thọ cho ngươi à? Bọn hắn đến đây là muốn giải quyết chuyện công đoàn, mang nhà họ Thạch ra làm pháo hôi.”

Mí mắt Thạch thái công giật giật, không khỏi kinh ngạc.

“Hôm nay ta cứu nhà họ Thạch một mạng, sau này không ai nợ ai nữa.” Thạch Chí Kiên nói xong, hắn kéo dài khoảng cách với Thạch thái công, khom người chào thái công thật sâu: “Thái công, chúc ngươi phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”

Bên ngoài, Trần Huy Mẫn đã lái xe Bentley đến.

Thạch Chí Kiên quay người gọi Thạch Ngọc Phượng trong phòng: “Chị, đi thôi.”

Thạch Ngọc Phượng nghe gọi, lập tức ôm Bảo Nhi ra, không rõ em trai có ý gì: “Đi sớm như vậy sao? Không ở lại thêm chút nào à?”

Thạch Chí Kiên nhận lấy Bảo Nhi, bước về phía chiếc Bentley, nói: “Nói thế nào thì nơi này chẳng phải nhà của mình.”

Thạch Ngọc Phượng nghe xong, không nói gì nữa.

Đám người nhà họ Thạch yên lặng nhìn chị em Thạch Chí Kiên bước lên xe Bentley rời đi.

Lúc này, nhị thúc và tam thúc mới cuống quýt lại gần hỏi lão thái công: “A Kiên nói gì với ngươi vậy?”

Thái công phất tay: “Ta mệt rồi. Các ngươi cũng nên đi nghỉ ngơi đi.”

Trong nháy mắt, hắn trở nên già nua hơn rất nhiều.

….

“Trang thiếu, ngươi nghĩ sao về bài báo này?”

Trong văn phòng của Trường Giang Thực Nghiệp, nữ thư ký xinh đẹp A Oánh cầm một tờ báo đưa cho Trang Gia Tuấn xem.

Trang Gia Tuấn nhận lấy tờ báo nhìn kỹ một chút. Hắn nhìn thấy bên trên có hình của Thạch Chí Kiên. Mặc dù hình ảnh không rõ lắm nhưng Trang Gia Tuấn muốn chính là hiệu ứng này, càng mông lung càng tốt. Trong bức ảnh, Thạch Chí Kiên đang lén lút cùng với cục trưởng cục Thủy lợi Pergo gặp nhau trong nhà hàng.

“Ha ha ha.” Trang Gia Tuấn cười to, dùng tay gõ vào tờ báo: “Tấm ảnh này rất tốt, càng mơ hồ thì lại càng thần bí, càng thần bí thì lại càng dễ khiến người ta suy nghĩ.”

Trong khoảng thời gian này, Trang Gia Tuấn dựa theo sắp xếp của Lý Giai Thành đã cung cấp rất nhiều thông tin cho báo chí, đa phần đều là những thông tin đen tối về Thạch Chí Kiên, công kích công trình của Thạch Chí Kiên ở Thạch Giáp Vĩ.

Hiện tại, hiệu quả đã rõ ràng. Rất nhiều người hoài nghi Thạch Chí Kiên cấu kết với lãnh đạo cấp cao của cục Thủy lợi. Chẳng những hắn có liên quan đến Pergo, ngay cả con gái của Pergo là Belletti cũng đang làm việc trong công ty Thần Thoại. Lần này, cho dù Thạch Chí Kiên có trăm cái miệng cũng không giải thích được.

Ngoài ra, thông qua sự cố gắng của Lý Giai Thành, Smith tiên sinh của cục Đất đai cũng bày tỏ nghi ngờ về việc sử dụng đất công nghiệp ở Thạch Giáp Vĩ. Hiện tại, chính quyền Thạch Giáp Vĩ đang tiến hành thương lượng về vấn đề này.

Tóm lại một câu, Thạch Chí Kiên đã bị đẩy vào dầu sôi lửa bỏng, đang bị dày vò.

Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Trang Gia Tuấn, trong lòng nữ thư ký A Oánh có chút say mê.

Trang Gia Tuấn tuổi trẻ đẹp trai, còn có tài hoa như thế, nhất là tuổi còn trẻ nhưng đã đảm nhận chức quản lý của Trường Giang Thực Nghiệp, tuyệt đối là một thanh niên tài tuấn thật sự.

“Ngươi đã thu thập tất cả bài báo rồi chứ?”

“Vâng.”

“Ha ha ha, ngươi làm việc rất tốt.” Trang Gia Tuấn tán thưởng một câu.

A Oánh đắc ý trong lòng, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Mỗi lần làm tốt công việc, Trang thiếu đều sẽ tán thưởng nàng. Lúc đó cũng là lúc mà nàng cảm thấy hạnh phúc nhất.

“Bây giờ ta đến nhà anh rể. Nếu công ty có chuyện gì, ngươi cứ gọi điện thoại báo cho ta biết.” Trang Gia Tuấn gấp tờ báo lại, chỉ vào kệ quần áo.

A Oánh bước lên phía trước cầm lấy cái áo khoác, giúp Trang Gia Tuấn mặc áo khoác vào.

“Ta nhất định phải tự mình thông báo tin tức tốt này cho hắn biết.” Trang Gia Tuấn vừa nghĩ đến biểu hiện vui mừng của Lý Giai Thành khi nhìn thấy những tờ báo này, trong lòng hắn lại càng cảm thấy vui.

Hắn đi theo bên cạnh Lý Giai Thành nhiều năm, chưa bao giờ hắn cảm thấy vui vẻ như ngày hôm nay.

Một Thạch Chí Kiên nho nhỏ sao có thể trở thành chướng ngại vật trên con đường phát tiriển của hắn chứ?

….

Khi Trang Gia Tuấn đến nhà của Lý Giai Thành, lúc này đã là giữa trưa.

Quản gia của nhà họ Lý đều biết Trang Gia Tuấn.

Trang Gia Tuấn chào hỏi lão quản gia Trung bá: “Trung bá, anh rể của ta đâu?”

“Đang dùng cháo bên trong. Phu nhân biết ngươi sẽ đến, cho nên nàng đã chuẩn bị cho ngươi một bát.”

“Cháo gì? Cháo bào ngư à?” Trang Gia Tuấn nở nụ cười, bước thẳng vào phòng ăn.

“Đương nhiên là cháo bào ngư rồi. Chị của ngươi biết ngươi thích nhất là món này.” Lý Giai Thành chỉ vào vị trí trống bên cạnh, nói với Trang Gia Tuấn.

Trang Gia Tuấn đặt mông ngồi xuống. Cậu bé mập A Cự nhìn thấy hắn, lập tức nói: “Cậu út, tại sao ngươi lại vui như vậy?”

Trang Gia Tuấn véo mặt A Cự một cái: “Bởi vì ta có chuyện vui.” Nói xong, hắn đưa tờ báo cho Lý Giai Thành: “Anh rể, ngươi xem một chút đi. Lần này, công trình của Thạch Chí Kiên nhất định phải dừng lại rồi.”

Lý Giai Thành bỏ đôi đũa xuống, nhận lấy chiếc khăn ướt người làm đưa đến lau sạch tay, lúc này mới lật tờ báo ra xem.

Trang Nguyệt Minh đích thân mang một bát cháo bào ngư đưa cho em trai của mình: “Lần sau ngươi nhớ gọi điện thoại trước, để ta nấu thêm nhiều món.”

“Như vậy là tốt lắm rồi, ngươi cũng biết ta thích ăn cháo nhất mà.” Trang Gia Tuấn nhận lấy bát cháo bào ngư, vùi đầu vào ăn.

Hết chương 488.
Bình Luận (0)
Comment