Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 516 - Chương 516. Ta Là Trương Cửu Đỉnh Của Hồng Nghĩa Hải (2)

Chương 516. Ta là Trương Cửu Đỉnh của Hồng Nghĩa Hải (2)
Chương 516. Ta là Trương Cửu Đỉnh của Hồng Nghĩa Hải (2)

“Mẹ kiếp! Đúng là không biết sống chết.”Phún Hỏa Hoa mắng một câu, cổ tay rung lên, hỏa lưu tinh mang theo ngọn lửa một lần nữa bay về phía Trương Cửu Đỉnh.

Bước chân Trương Cửu Đỉnh đột nhiên tăng tốc, quan đao vù vù, đẩy hỏa lưu tinh ra.

Cùng lúc đó, tia lửa bay tứ tung.

Trương Cửu Đỉnh không hề né tránh, trực tiếp đón đầu xông lên.

Tia lửa dính vào mặt của hắn, râu tóc bị đốt cháy.

Trương Cửu Đỉnh không thèm quan tâm, giơ đại đao quét tới Phún Hỏa Hoa.

Hoành đao lập mã.

Hoành tảo thiên quân.

“Lên.” Phún Hỏa Hoa chợt quát một tiếng, công phu Thiết Bản Kiều cong người ra đằng sau, quan đao chém tới sượt qua người hắn.

Trong lúc Phún Hỏa Hoa cho rằng mình tránh được một đao kia, quan đao quét ngang lập tức biến thành đập xuống.

“Chết, bị lừa rồi.” Phún Hỏa Hoa kinh hãi, nhưng đã muộn rồi.

Quan đao Trương Cửu Đỉnh thái sơn áp đỉnh.

Ầm.

Phún Hỏa Hoa bị đập trúng bụng, đập hắn ngã ngửa trên mặt đất.

Nước chảy mây trôi, vô cùng xinh đẹp.

Giống như một con rệp xoay người nhảy lên.

Trong lúc Trương Cửu Đỉnh cầm quan đao đứng thẳng người…

Pằng.

Một tiếng súng vang, đội hành động đặc biệt của giám sát người Hoa Trần Chí Siêu từ đằng xa xông đến.

Ba bốn chục cảnh sát cầm súng chạy đến giữa hai nhóm người.

Trần Chí Siêu nhìn đối phương rồi chỉ mặt đất dưới chân: “Cấp trên vừa mới thông qua, từ giờ trở đi, phần đất dưới chân các ngươi đã được huân tước Lawrence Kadoorie mua lại.”

“Cái gì?”

Mọi người không khỏi kinh ngạc.

“Nói cách khác, từ hôm nay trở đi, công ty dầu hỏa Texaco sẽ chuyển đến nơi này, làm hàng xóm của nhà máy Thạch Giáp Vĩ các ngươi.”

Trần Chí Siêu mỉm cười nhìn Phún Hỏa Hoa thiếu chút nữa bị một đao của Trương Cửu Đỉnh đánh chết: “À, ý của ta là nhà máy nước của ông chủ các ngươi chỉ sợ không bán được. Bán nước quan trọng nhất là hoàn cảnh và chất lượng. Nơi này có công ty dầu hỏa, nước của hắn sẽ không đạt tiêu chuẩn.”

Phún Hỏa Hoa phốc một tiếng, phun ra một ngụm máu.

Phún Hỏa Hoa biến thành Phún Huyết Hoa.

Trần Chí Siêu lại quay sang nhìn Trương Cửu Đỉnh.

Mặt Trương Cửu Đỉnh bị cháy đen, râu tóc bị tia lửa đốt trụi nhưng lúc này hắn lại bắn ra hào khí trước nay chưa từng có, quan đao khẽ múa, nói với Trần Chí Siêu: “Ta là Trương Cửu Đỉnh của Hồng Nghĩa Hải.”

….

Hiện trường nghi thức ký kết.

Là người làm ăn tung hoành thương trường nhiều năm, Lý Giai Thành thật sự suy nghĩ không ra Thạch Chí Kiên dựa vào cái gì để có thể thắng hắn trong cuộc cạnh tranh lần này.

“Thạch tiên sinh, ta không biết lời này của ngươi là có ý gì? Theo ý của ngươi, lần ký kết này chỉ là hình thức, nhưng trong mắt của ta, nó đã quyết định tương lai của chúng ta.”

Dừng một chút, Lý Giai Thành tự tin nói tiếp: “Nhà máy Thạch Giáp Vĩ là tâm huyết của ngươi, chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn tâm huyết của mình bị hủy đi? Nếu thật sự như vậy, ta coi như bội phục ngươi. Năng lực tráng sĩ chặt tay của một thanh niên như ngươi thật sự không tệ.”

Thạch Chí Kiên cười nói: “Ta không phải tráng sĩ, làm sao có chuyện chặt tay chứ? Ta càng không phải thạch sùng, lại càng không có chuyện đứt đuôi.”

“Ta chỉ là một người làm ăn, làm ăn khó có lúc gặp được kỳ phùng địch thủ. Ông chủ Lý, ta cũng rất bội phục ngươi, ánh mắt của ngươi độc đáo, vốn có thể kiếm được một số tiền lớn.”

Lý Giai Thành bỗng nhiên cảm thấy báo động trong lòng, một cảm giác không ổn lan tràn toàn thân.

Trang Gia Tuấn, Lưu Giám Hùng bên cạnh không rõ hai người này đang chơi trò bí hiểm gì.

“Anh rể, bên ngoài đang trở trời, ngươi xem có nên sắp xếp cho mọi người rời sớm một chút hay không?”

Lý Giai Thành phất tay, ra hiệu Trang Gia Tuấn không nên cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn. Bỗng nhiên hắn nghĩ đến điều gì đó. Cũng trong lúc này, một giọng nói vang lên: “Các vị, xin quấy rầy một chút. Là ông chủ của khách sạn Pennisula, bây giờ ta có mấy chuyện cần tuyên bố.”

Tất cả mọi người bị âm thanh vang dội thu hút. Bọn hắn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một người nước ngoài tóc chải ngược ra sau, thái độ ngạo nghễ đứng trên bậc thang, tay trái chống quải trượng, tay phải dùng khăn tay lau khóe miệng, ánh mắt quan sát mọi người.

Đằng sau lão đầu có bốn người. Nhìn cách ăn mặc, có vẻ như bọn hắn là lãnh đạo cấp cao của khách sạn.

Bốn người như chúng tinh củng nguyệt hầu hạ hai bên, có thể thấy lão đầu phô trương lớn đến cỡ nào.

“Ồ, là huân tước Lawrence Kadoorie.”

“Chủ nhân của khách sạn Pennisula.”

“Ông trùm siêu cấp.”

Việc Lawrence Kadoorie xuất hiện khiến mọi người kinh ngạc không thôi.

Dự cảm không ổn của Lý Giai Thành càng lúc càng mãnh liệt. Hắn có chút khó thở nhìn Lawrence Kadoorie.

Vừa lúc Lawrence Kadoorie cũng đưa mắt nhìn hắn.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau.

Khóe miệng Lawrence Kadoorie nhếch lên ý cười. Nụ cười của một lão hồ ly.

Lý Giai Thành vô cùng quen thuộc với nụ cười này. Thông thường, khi hắn đánh bại đối thủ hoặc thiết lập cạm bẫy để con mồi rơi vào, hắn cũng sẽ có nụ cười tương tự như vậy.

Hết chương 516.
Bình Luận (0)
Comment