Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 534 - Chương 534. Là Do Miệng Của Ngươi Quá Tiện Đấy

Chương 534. Là do miệng của ngươi quá tiện đấy
Chương 534. Là do miệng của ngươi quá tiện đấy

Kim Nha Lôi không ngờ Từ tam thiếu dám xuống tay với hắn. Hắn kiêng kỵ nhà họ Từ tài hùng thế lớn, chỉ có thể trút hết oán hận lên đầu Thạch Chí Kiên.

Ai bảo đám người Trần Kim Long là người do Thạch Chí Kiên đưa đến?

Ai bảo nam nhân mà nữ thần Nhiếp Vịnh Đàn thầm mến lại là Thạch Chí Kiên?

Chỉ dựa vào hai điểm này thôi cũng đủ khiến cho Kim Nha Lôi hận chết Thạch Chí Kiên rồi.

Địa bàn Đan Nghĩa.

Kim Nha Lôi ngồi ở vị trí đằng trước. Bên cạnh là một đám đàn em lóc chóc.

“Bên phía vũ trường Bobo có động tĩnh gì không?”

“Người của Hồng Hưng đang giám sát vũ trường, rất khó gây chuyện. Ngay cả tiểu thư múa cột cũng bị đuổi hết, nói đây là nơi cao cấp, không phải nơi gà rừng chạy nhảy.”

“Mẹ kiếp.” Kim Nha Lôi tức giận đùng đùng: “Người của Hồng Hưng quá ghê tởm, ỷ vào ông chủ thứ hai là Thạch Chí Kiên mà không thèm để Đan Nghĩa chúng ta vào mắt.”

“Đúng vậy, lão đại, bây giờ chúng ta sắp không có cơm ăn rồi. Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, băng đảng của chúng ta sẽ bị đóng cửa mất.”

“Đóng cửa cái đầu ngươi đấy.” Kim Nha Lôi tát cho tên đàn em kia của mình một bạt tai, khiến cho răng của hắn thiếu chút nữa bay ra ngoài.

Đúng lúc này, điện thoại bên cạnh vang lên.

Một tên đàn em vội bước đến nghe điện thoại, sau đó đưa cho Kim Nha Lôi: “Lão đại, điện thoại của ông chủ Ôn.”

“Ông chủ Ôn nào?” Kim Nha Lôi tức giận hỏi.

“Là ông chủ người nước ngoài Winzerton của hộp đêm Lệ Trì.”

“Ồ, là hắn à?” Con ngươi của Kim Nha Lôi đảo một vòng: “Đưa điện thoại cho ta.”

Nhận lấy điện thoại, Kim Nha Lôi dùng giọng điệu nịnh nọt nói: ‘Ồ, là ông chủ Ôn thật sao? Ngươi tìm ta có chuyện gì vậy?”

“Kim Nha Lôi? Ta đang ở sân tennis Cửu Long, ngươi qua đây một chuyến đi. Ta có món hời cho ngươi đây.” Bên kia nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Kim Nha Lôi cầm điện thoại sững người cả nửa ngày, sau đó buông điện thoại xuống, tức giận nói: “Hắn coi ta là con chó sao? Hô đến gọi đi? Ngươi bảo ta qua đó, ta lập tức qua đó à? Vậy thì ta không cần mặt mũi nữa rồi.”

“Thế lão đại ngươi có qua đó không?” Tên đàn em bị đánh ôm mặt hỏi.

Bốp.

Kim Nha Lôi lại tát cho hắn thêm một cái nữa.

Lần này răng của tên đàn em chính thức rơi ra.

“Ngươi có biết vì sao mình bị rụng răng không? Là do miệng của ngươi quá tiện đấy.”

Sân tennis Cửu Long.

Lần đầu tiên Kim Nha Lôi đến một nơi cao cấp như thế này.

Hắn mặc bộ đường sam màu đen, gương mặt hung ác, bộ dạng dữ tợn, nhìn không giống người tốt chút nào.

Kim Nha Lôi cùng với hai tên đàn em bước vào trong sân bóng, vừa lúc nhìn thấy rất nhiều nữ nhân người nước ngoài mặc váy ngắn, đội mũ tennis.

Kim Nha Lôi nuốt nước miếng vài cái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực to của mấy nữ nhân người nước ngoài.

Đằng sau truyền đến âm thanh nuốt nước bọt. Không cần phải nói, hai tên đàn em cũng giống như hắn, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm kinh ngạc đến ngây người.

“Ồ, lão đại, mấy nữ nhân người nước ngoài kia quá cởi mở rồi.”

“Đúng vậy, ngươi nhìn thấy các nàng ăn mặc thiếu vải chưa kìa, ngay cả mông thịt cũng sắp lộ ra ngoài.”

“Nhìn cái kiểu không có kiến thức của ngươi đấy.” Kim Nha Lôi quay đầu quát lớn: “Nữ nhân người nước ngoài, đương nhiên ngực phải bự rồi. Có xem phim Tây Dương không? Mấy cảnh tương tự như vậy đầy ra đó.”

“Ồ, vẫn là lão đại kiến thức rộng rãi.”

“Đúng vậy, lão đại đúng là sắc bén.”

Kim Nha Lôi đang hưởng thụ hai tên đàn em nịnh bợ, một người nước ngoài quần áo phẳng phiu đứng cách đó không xa ngoắc tay với hắn: “Kim Nha Lôi, ở đây.” Giọng điệu của hắn giống như đang gọi một con chó.

Kim Nha Lôi mắng một câu: “Mẹ ngươi, đúng là coi ta là con chó mà.”

Hắn dặn dò hai tên đàn em: “Các ngươi đợi ở đây, đừng có đi đâu.”

“Tới đây, ông chủ Ôn.” Kim Nha Lôi vội vàng bước nhanh đến chỗ Winzerton.

“Ông chủ Ôn, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Đến trước mặt Winzerton, Kim Nha Lôi cúi đầu khom lưng, biểu hiện nịnh nọt.

“Đương nhiên là có chỗ tốt cho người rồi.” Winzerton nhìn cũng không thèm nhìn Kim Nha Lôi chút nào, miệng ngậm điếu xì gà, tiện tay chỉ vào một người nước ngoài đang đánh tennis cách đó không xa: “Đó là giám sát Kennedy của Du Mã Địa, sắp sửa được lên chức. Tâm trạng của ta đang tốt, ta sẽ giới thiệu cho ngươi làm quen.”

“Ồ, giám sát người nước ngoài?” Kim Nha Lôi rướn cổ nhìn qua Kennedy, không biết Winzerton đang định giở trò gì.

Winzerton nói xong, hắn quay sang nhìn Kim Nha Lôi: “Ta biết địa bàn của ngươi bị người ta chiếm. Bây giờ ta cho ngươi cơ hội, giúp ta hầu hạ người nước ngoài đó thật tốt. Sau này, địa bàn của ta có thể giao cho ngươi bảo kê.”

“Thật sao?” Kim Nha Lôi vui mừng quá đỗi, không ngờ lại có miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Mặc dù kinh doanh của hộp đêm Lệ Trì hiện nay không bằng vũ trường Bobo, nhưng quý ở danh tiếng đủ lớn, chiêu bài đủ vang.

Con người Kim Nha Lôi đảo một vòng, cười nịnh nói: “Cảm ơn ông chủ Ôn đã coi trọng, nhưng ta vẫn không hiểu vì sao ngươi lại cần ta giúp đỡ?”

“Ha ha, ngươi cũng còn chưa ngốc lắm.” Winzerton nói câu này không biết là khích lệ hay là châm biếm nữa.

“Tên Kennedy kia rất háo sắc, thích chơi nữ nhân xinh đẹp. Hắn chướng mắt mỹ nhân Lệ Trì chúng ta. Nghe nói vũ trường Bobo có Cửu Long Hoàng Hậu Nhiếp Vịnh Đàn, rất nổi tiếng. Kennedy ngưỡng mộ nàng đã lâu, muốn làm quen với nàng.”

Hết chương 534.
Bình Luận (0)
Comment