Thạch Chí Kiên, Từ Thế Huân và Hoắc Chấn Đình đã uống café xong.
Sau khi tính tiền rời khỏi quán café, Từ tam thiếu bảo Thạch Chí Kiên ném chìa khóa xe cho Trần Huy Mẫn: “Huy Mẫn, ngươi lái xe về giúp Thạch tiên sinh. Hắn đi xe chung với ta. Hôm nay có chuyện cần làm.”
Trần Huy Mẫn nhìn Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên nhún vai, vứt chìa khóa xe cho Trần Huy Mẫn: “Nếu Từ tam thiếu chịu làm tài xế, ta hoàn thành tâm nguyện của hắn thôi.”
“Đúng vậy, ta rất ít khi làm tài xế cho người khác. Hai người các ngươi đúng là có phúc.” Từ tam thiếu vừa nói vừa bước đến bên cạnh chiếc Bentley của mình.
Hắn không nhìn thấy A Tường đâu, lập tức lớn tiếng gọi: “A Tường, cái tên chết tiệt ngươi ở chỗ nào rồi?”
Thượng bất chính hạ tắc loạn, lúc này A Tường đang dựa vào tường trước cửa hàng McDonald's gần đó, miệng ngậm điếu thuốc, nheo mắt tán tỉnh một nữ hài ăn mặc thời trang từ trong nhà hàng bước ra: “Mỹ nhân, có hứng thú đi hóng gió một lát không? Ta lái Bentley đấy.”
Nữ hài ăn mặc thời trang lườm hắn một cái: “Xe của ngươi đâu?”
“Là chiếc Bentley màu sâm panh đó.” A Tường đắc ý hất cằm về phía chiếc xe của mình.
Nữ hài nhìn thoáng qua, mỉm cười quyến rũ: “Tính lừa ai à? Ngươi lái chiếc xe xịn như vậy sao?”
“Ngươi không tin ta?” A Tường miệng ngậm điếu thuốc đưa tay lấy chìa khóa xe Bentley ra, đeo vào ngón giữa rồi xoay người lại: “Bây giờ ngươi tin ta chưa?”
Hai mắt nữ hài sáng lên: “Vừa rồi ngươi nói gì? Muốn hóng mát sao? Nào, ta đi cùng ngươi.”
A Tường mừng thầm. Lấy xe của thiếu gia đi tán gái đúng chuẩn luôn.
Trong lúc A Tường dương dương đắc ý, tính toán làm thế nào hẹn mỹ nhân đi hóng mát, chợt nghe Từ tam thiếu gọi tên của mình.
Không tiếp tục giả vờ làm kẻ giàu có nữa, A Tường vột vứt điếu thuốc xuống đất, dùng chân dậm dậm, nói với nữ hài: “Có rảnh gặp nhau nhé.” Nói xong, hắn vội chạy như bay đến chỗ chiếc Bentley, miệng kêu to: “Thiếu gia, đừng nóng, ta đến rồi.”
Lúc này nữ hài ăn mặc thời trang mới hiểu ra, dậm chân mắng một tiếng: “Thằng chó, nghèo mà bày đặt học làm người giàu có.”
Thấy A Tường đang chạy vội đến, Từ tam thiếu chỉ vào mũi hắn quát lớn: “Tên chó ngươi lại lười biếng nữa à? Lấy chìa khóa xe ra đây, không cần ngươi lái.”
A Tường giật mình: “Thiếu gia, ngươi đừng đuổi ta mà. Lần sau ta không dám nữa.”
“Đuổi cái đầu ngươi đấy. Hôm nay ta muốn tự mình lái xe, ngươi đón xe về đi.”
“Thiếu gia, còn tiền đón xe?”
Từ tam thiếu không kiên nhẫn ném ra một trăm đồng: “Còn lại mời ngươi ăn bánh trứng.”
“Cảm ơn thiếu gia, cảm ơn thiếu gia khen thưởng.” A Tường mặt mày hớn hở.
…
Hồng Kông, vịnh nước cạn.
Biệt thự sườn núi.
Lê Uyển Hoa, 44 tuổi, gốc Bồ Đào Nha, đang quỳ trước tượng Chúa để cầu nguyện.
Nàng là một tín đồ Thiên Chúa giáo, cầu nguyện gần như ba lần mỗi ngày.
Khi còn trẻ, nàng chưa bao giờ sùng đạo đến thế. Khi đó nàng tận hưởng tuổi trẻ, cà phê, tiệc khiêu vũ và Hà Hồng Thân phong độ nhẹ nhàng.
Lê Uyển Hoa sinh ra trong một gia đình Bồ Đào Nha danh giá. Cha của nàng là luật sư ở Ma Cao, và là công chứng viên địa phương duy nhất, sở hữu nhiều tài sản ở Ma Cao và Bồ Đào Nha. Tổ tiên của hắn từng là quan chức cấp cao ở Bồ Đào Nha.
Khi Hà Hồng Thân hai mươi tuổi, hắn chuyển từ Hồng Kông đến Ma Cao để làm việc cho công ty CIMB. Do tính chất công việc, hắn có quen biết với anh rể của Lê Uyển Hoa. Khi gặp mặt lần đầu tiên, Hà Hồng Thân đã tiến hành theo đuổi nàng mãnh liệt.
Để theo đuổi Lê Uyển Hoa tài mạo song toàn, Hà Hồng Thân đặc biệt đi học thêm tiếng Bồ Đào Nha. Hàng ngày, khi Lê Uyển Hoa tan học, hắn lái xe đến đón nàng đi hẹn hò.
Trong trí nhớ của Lê Uyển Hoa, đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của nàng.
Hà Hồng Thân thông qua việc kết giao với Lê Uyển Hoa mà học được tiếng Bồ Đào Nha, còn Lê Uyển Hoa dựa vào quan hệ của gia tộc giúp đỡ Hà Hồng Thân bắt đầu công việc kinh doanh của mình ở Ma Cao.
Sau khi Lê Uyển Hoa gả cho Hà Hồng Thân, nàng sinh được một nam ba nữ. Năm đầu tiên sau khi cưới, Hà Hồng Thân thành công kiếm được số tiền một triệu đầu tiên, mở đường cho hắn trở thành ông trùm ngành cờ bạc trong tương lai.
Đáng tiếc mười năm trước Lê Uyển Hoa đột nhiên mắc phải một căn bệnh, dù đã tìm kiếm danh y cũng không khỏi, hơn nữa còn gây ra những biến chứng khác, thân thể trở nên cực kỳ gầy gò, mất đi vẻ đẹp trước đây.
Lúc này, Hà Hồng Thân nói với nàng hắn không thể cả đời làm hòa thượng. Huống hồ nhà họ Hà gia đại nghiệp đại, hắn lại bận rộn công việc, hoạt động xã hội không ít, cần một nữ nhân lo liệu việc nhà.
Cho nên, sau đó không lâu, Hà Hồng Thân cưới một người vợ thứ hai, đó là nhị thái thái Lam Quỳnh Oánh.
Lê Uyển Hoa không nói bất cứ câu nào. Nàng rời khỏi biệt thự nhà họ Hà đến vịnh nước cạn. Nàng nói với người bên ngoài rằng hoàn cảnh ở đây rất tốt cho việc tịnh dưỡng sức khỏe.
Còn tình huống như thế nào, chỉ có một mình nàng biết.