Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 568 - Chương 568. Đại Minh Tinh Tương Lai

Chương 568. Đại minh tinh tương lai
Chương 568. Đại minh tinh tương lai

“Đây không phải chuyện xấu mà. Nữ hài, tìm công việc sớm một chút sẽ giúp trong nhà giảm bớt gánh nặng. Xem ra A Chi rất hiểu chuyện.”

Triệu Á Chi bên cạnh không khỏi mở to mắt, thấy Thạch Chí Kiên như thế nào cũng chỉ mới mười tám mười chín tuổi, chẳng lớn hơn nàng bao nhiêu, nhưng hắn nói chuyện chẳng khác nào như ông cụ non, còn già hơn cả mấy bác mấy chú nữa.

Ngoài ra, chẳng lẽ hắn quen với ba của nàng thật?

“Haiz, mỗi nhà đều có sự khó xử riêng.” Triệu Thế Tăng thở dài: “Ta vốn muốn để cho nó tốt nghiệp xong thì tìm việc làm cho nó. Nó muốn làm tiếp viên hàng không, cũng chẳng biết nó có thích ứng với công việc bay tới bay lui như vậy không nhỉ.”

“Cha, ngươi đừng quan tâm đến chuyện của con. Ngươi cũng biết từ nhỏ ta đã thích làm tiếp viên hàng không rồi. Ta có thể bay vòng quanh thế giới miễn phí và ngắm nhìn tháp Eiffel ở Pháp, Hawaii ở Mỹ, cầu lớn Luân Đôn ở Anh.”

Vừa nhắc đến ước mơ làm tiếp viên hàng không, ánh mắt của Triệu Á Chi sáng lên.

Thạch Chí Kiên biết, thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi như Triệu Á Chi thích nhất là nằm mơ nhưng khi các nàng gặp phải hiện thực, các nàng sẽ biết được cuộc sống không phải truyện cổ tích, không phải lúc nào cũng sống trong mộng.

“Vậy để nàng thử một chút đi. A Chi tiểu thư ưu tú như vậy, tiền đồ tương lai sẽ không thể đo đếm được.”

“Cảm ơn lời chúc của ngươi.” Triệu Thế Tăng vô cùng vui vẻ. Nào có người cha nào mà không thích người khác tán dương con gái của mình chứ.

Thạch Chí Kiên vội lấy ra một tấm danh thiếp: “Ông chủ Triệu, lần trước ta đã đưa cho ngươi một tấm danh thiếp, nhưng bây giờ việc kinh doanh của ta đã lớn hơn, ta đã in lại cái khác. Về sau xin chiếu cố nhiều hơn.”

Triệu Thế Tăng đưa hai tay nhận lấy tấm danh thiếp, không kịp suy nghĩ nhiều, móc một tấm danh thiếp từ trong túi ra, đưa cho Thạch Chí Kiên: “Đây là danh thiếp của ta, mong Thạch tiên sinh chiếu cố nhiều hơn.”

Thạch Chí Kiên mỉm cười, nhìn thoáng qua danh thiếp. Triệu Thế Tăng chủ yếu kinh doanh hàng tạp hóa.

Lúc này, Triệu Thế Tăng nhìn tấm danh thiếp Thạch Chí Kiên đưa tới, chỉ thấy tấm danh thiếp khá đặc biệt, theo phong cách dập nóng và xây dựng thương hiệu, lại còn thoang thoảng mùi nước hoa thấm vào ruột gan.

Quan trọng nhất là bên trên ghi công ty Cổ phần Thần Thoại, bên dưới là những công ty con như nhà máy nước ngọt vịnh Thổ Qua, nhà máy mì tôm Nguyên Lãng, còn có công ty điện ảnh Gia Hòa.

Triệu Thế Tăng nhất thời cảm thấy kinh ngạc. Hắn ngẩng đầu nhìn Thạch Chí Kiên, lúc này hắn mới biết Thạch Chí Kiên không hề khoác lác. Người ta quả nhiên chơi rất lớn.

Triệu Á Chi thấy cha của mình nhìn tấm danh thiếp đến xuất thần, không khỏi tò mò bước lại gần để xem.

Thạch Chí Kiên nhìn thấy hết mọi biểu hiện của Triệu Thế Tăng, ung dung nói: “Ta thấy A Chi tiểu thư cực kỳ thông minh, vừa lúc công ty Gia Hòa của chúng ta đang nâng đỡ người mới. Nếu quý tiểu thư cảm thấy hứng thú, về sau ngươi có thể đến công ty chúng ta phỏng vấn thử. Phỏng vấn thành công, ngươi có thể ký kết chính thức với Gia Hòa chúng ta.”

“Cái gì, ký kết?”

“Không sai, là ký kết. Đến lúc đó A Chi có thể làm nữ minh tinh, trở thành đại minh tinh như Trần Bảo Châu, Tiêu Phương Phương, kiếm được hàng triệu đô la Hồng Kông. Còn ông chủ Triệu ngươi sẽ trở thành ba của minh tinh hàng thật giá thật.” Thạch Chí Kiên dùng giọng điệu tràn ngập dụ hoặc nói với Triệu Thế Tăng.

Triệu Thế Tăng đầu tiên bị sốc bởi từ “kiếm được hàng triệu”, sau đó lại bị mấy chữ “ba của minh tinh” kích thích hơn, cả người kích động hẳn lên.

“Khụ khụ, có khả năng này sao? A Chi nhà chúng ta ưu tú như vậy à?”

“Tại sao lại không chứ? Ngươi nhất định phải có lòng tin với nàng. Còn ta, ta rất có lòng tin với nàng.” Thạch Chí Kiên nhìn thoáng qua Triệu Á Chi.

Triệu Á Chi cũng bị tương lai trở thành minh tinh kích động hẳn lên.

Có nữ hài nào mà không mơ mộng được làm minh tinh chứ?

Thậm chí nàng bắt đầu so sánh, làm tiếp viên hàng không và làm minh tinh cái nào tốt hơn.

Thạch Chí Kiên nhìn biểu hiện mất hồn mất vía của Triệu Á Chi, biết nàng đã động tâm, sâu kín nói: “A Chi tiểu thư, là ông chủ của công ty Gia Hòa, ta rất có thành ý mời ngươi gia nhập công ty điện ảnh của chúng ta. Bộ phim đầu tiên của Gia Hòa là Thần Thoại hiện tại cũng đã hoàn tất, rất nhanh sẽ được trình chiếu. Ta chân thành mời ngươi và người nhà của ngươi đến tham dự buổi ra mắt phim của chúng ta vào tuần tới. Đương nhiên, nếu ngươi nể mặt.”

“Nể mặt, nể mặt chứ. Chúng ta nhất định sẽ nể mặt mà tham gia.” Không đợi con gái mở miệng, Triệu Thế Tăng đã kích động tỏ thái độ: “Có thể được Thạch tiên sinh mời, đây là vinh hạnh của ta và gia đình chúng ta.”

“Đã như vậy, chúng ta một lời đã định nhé.” Thạch Chí Kiên đưa tay với Triệu Thế Tăng.

Triệu Thế Tăng vội đưa tay nắm lấy tay của Thạch Chí Kiên, dùng sức lắc thật mạnh: “Duyên phận, Thạch tiên sinh.”

Đúng vậy, rất có duyên phận.

Hắn không ngờ hắn đến tham gia vũ hội du thuyền lần này lại có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.

Triệu Á Chi là một trong những nữ thần đẹp nhất kiếp trước. Có lẽ số phim nàng quay không nhiều, nhưng nàng lại là nữ vương đẹp nhất của phim cổ trang. Nội Sở Lưu Hương và Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ cũng đủ nàng nổi tiếng khắp Trung Quốc.

Hết chương 568.
Bình Luận (0)
Comment