“Hiện tại, ngươi chỉ cần bỏ ra ba trăm nghìn để mua biệt thự của chúng ta. Đến lúc đó, ngươi có thể hưởng thụ ưu đãi giảm còn 80% của chúng ta. Có nghĩa là ngươi chỉ cần bỏ ra hai triệu bốn trăm nghìn là có thể sở hữu một căn biệt thự Vườn Sao Băng.”
Angela tràn ngập dụ hoặc nói với Winzerton.
Trang Gia Tuấn và Winzerton bỗng nhiên hít một hơi thật sâu.
Bọn hắn không ngờ Thạch Chí Kiên lại dùng chiêu thức bán biệt thự như vậy.
…
Trên thực tế, bán biệt thự như thế này là do lão đại Hoắc Ứng Đông phát minh ra.
Những năm 1950, với làn sóng nhập cư từ đại lục, dân số Hong Kong bắt đầu bùng nổ, tăng vọt từ 500.000 lên 1,5 triệu người, lúc này nhà ở Hồng Kông cung không đủ cầu.
Hoắc lão đại dấn thân vào lĩnh vực bất động sản, nhận thấy rất nhiều người nghèo không mua nổi nhà ở. Là chủ đầu tư, muốn mua đất, xây nhà cũng cần nguồn hỗ trợ tài chính rất lớn, cách dễ nhất là vay ngân hàng.
Trong hoàn cảnh đó, Hoắc lão đại đã nảy ra một ý tưởng rất kỳ diệu, phát minh ra phương thức mua nhà trả trước. Người mua chỉ cần thanh toán một số tiền nhỏ là có thể mua được bất động sản còn chưa xây dựng.
Các chủ đầu tư cũng có thể sử dụng số tiền này làm vốn khởi nghiệp để xây nhà mà không cần phải vay ngân hàng.
Bán nhà theo phương thức trả góp này giống như nở hoa (trả tiền) và đơm hoa kết trái (hoàn thành) nên gọi là “bán nhà hoa”.
…
Sau khi nghe hai "chuyên gia tư vấn bất động sản" Jody và Angela giới thiệu, Trang Gia Tuấn và Winzerton khịt mũi coi thường.
Thạch Chí Kiên này quả nhiên thèm tiền đến phát điên, ngay cả suy nghĩ này cũng có thể nghĩ ra được.
Cốt lõi của việc bán bất động sản như thế là bán cho người nghèo không có tiền trả đầy đủ. Hiện tại, Vườn Sao Băng sử dụng chiêu này, mua một căn biệt thự của hắn chỉ tốn có ba trăm nghìn. Có quỷ mới mua!
Có ba trăm nghìn, hoàn toàn có thể mua được một căn chung cư mini không tệ ở khu vực phồn hoa Hồng Kông.
Trong lúc Trang Gia Tuấn và Winzerton không thèm ngó đến, lại còn giễu cợt, bọn hắn đột nhiên nghe thấy Từ tam thiếu lớn tiếng gào to trên sân khấu: “Chúc mừng hội trường thương hội Triều Châu Liêu Lỗi Văn tiên sinh đã đặt cọc một căn biệt thự Vườn Sao Băng.”
Ngay sau đó….
Hoắc đại thiếu cũng lên tiếng: “Chúc mừng cảnh ti Jame và phu nhân Selina đã đặt cọc một căn biệt thự Vườn Sao Băng.”
“Chúc mừng tổng thanh tra Lôi Lạc đặt cọc một căn biệt thự Vườn Sao Băng.”
“Chúc mừng thanh tra nhan hùng đặt cọc một căn biệt thự Vườn Sao Băng.’
…
Tiếng gào to không ngừng.
Tiếng đặt cọc không ngừng.
Hai người Trang Gia Tuấn và Winzerton há hốc mồm.
…
“Ba trăm nghìn? Đặt cọc một căn biệt thự của Vườn Sao Băng?” Sư gia Tô khó khăn nuốt nước miếng
Hắn nào có nhiều tiền như vậy?
Nhưng nghe tiếng nhận đặt cọc khiến người ta nhiệt huyết sôi trào bên cạnh, hắn lại cảm thấy mình nhất định phải lấy ra một cái gì đó mới được.
Tất cả mọi người đều là nam nhân, vì sao lại chênh lệch lớn đến như thế?
Người ta có thể mua được một căn biệt thự, nhưng ta ngay cả số lẻ để đặt cọc cũng không bỏ ra nổi.
Không bỏ ra nổi còn chưa tính, quan trọng nhất là còn trước mặt nữ hài xinh đẹp Jenny. Quá mất mặt rồi!
Jenny là cố vấn bất động sản khéo hiểu lòng người. Nàng nhìn biểu hiện của sư gia Tô, lập tức hiểu ra.
“Không sao, Tô tiên sinh. Đây là món ăn A mà chúng ta chuẩn bị cho tiên sinh. Nhưng vì những khách quý như ngươi, chúng ta còn chuẩn bị món ăn B cho ngươi.”
“Món ăn B?” Sư gia Tô tò mò hỏi.
“Đây chính là món ăn B của chúng ta.” Jenny đưa một bản tài liệu đầu tư cho sư gia Tô.
“Biệt thự của chúng ta sắp khởi động. Vừa rồi ngươi cũng đã nhìn thấy người đặt cọc, rất nhanh sẽ bán được rất nhiều căn. Có thể nghĩ, tương lai việc tiêu thụ sẽ nóng nảy đến cỡ nào.”
“Bây giờ để đáp lại những khách hàng chất lượng cao như ngươi, chúng ta đã đặc biệt chuẩn bị một kế hoạch đầu tư mới cho ngươi. Ngươi có thể không cần bỏ ra ba trăm nghìn để đặt cọc một căn biệt thự của chúng ta, chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ để đăng ký mua cổ phiếu bất động sản của chúng ta là được.”
“Cổ phiếu bất động sản?”
“Đúng vậy, mười nghìn đô la Hồng Kông một cổ phiếu. Cuối năm là có thể chia hoa hồng.” Jenny dùng giọng điệu động lòng người nhất để nói.
“Ngươi đã đầu tư vào công ty Thần Thoại của chúng ta, ngươi cũng biết công ty của chúng ta trước giờ coi trọng chữ tín nhất. Bỏ ra nhiều thì kiếm được nhiều. Đến lúc đó, đẹp trai như Tô tiên sinh đây nhất định sẽ mua được một căn biệt thự lớn.”
Sư gia Tô bỗng nhiên mở to mắt: “Ngươi nói cái gì?”
Jenny giật mình: “Ta nói… ngươi cũng có thể mua được một căn biệt thự lớn.”
“Không, câu trên nữa.”
“Bỏ ra nhiều thì kiếm được nhiều.”
“Câu tiếp theo.”
“Đẹp trai giống như Tô tiên sinh ngươi.”
Sư gia Tô cảm thấy sảng khoái, hai mắt nhắm nghiền, đưa hết toàn bộ số tiền trong tay ra: “Bảy chục nghìn.”