Những người được mời vào ăn món ăn AB như sư gia Tô đều là khách hàng chất lượng cao, không một ai có thể qua được món ăn B.
Phần lớn bọn hắn đều thuộc tầng lớp trung lưu ở Hồng Kông, trong tay không thiếu tiền nhưng lại thiếu mặt mũi, nhất là trước những cố vấn bất động sản xinh đẹp, những nam nhân như bọn hắn lại càng thêm sĩ diện.
Ba trăm nghìn không bỏ ra được, chẳng lẽ mười nghìn cũng không bỏ ra nổi?
Thế là tiền còn cầm chưa nóng tay đã giao lại vào tay của Thạch Chí Kiên.
Để khoe khoang trước mặt chuyên gia tư vấn bất động sản xinh đẹp, một số khách hàng cao cấp thậm chí còn bỏ hết tiền ra để mua cổ phiếu bất động sản của Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên lựa chọn năm trăm khách hàng ưu tú, bình thường mỗi người đầu tư bốn chục nghìn, cuối cùng hắn kiếm được hai chục triệu.
Thật ra lần này Thạch Chí Kiên gom tiền thành công cũng có điều kiện.
Thứ nhất, năm trăm người được lựa chọn đa số đều là giai cấp tư sản Hồng Kông, trong tay có tiền.
Thứ hai, Thạch Chí Kiên đã tạo cho bọn hắn một bầu không khí đầu tư nhiệt huyết sôi trào, khiến người ta vừa vào là có cảm giác so đấu hư vinh ngay.
Thứ ba, Thạch Chí Kiên rất khéo léo khi thiết lập lựa chọn. Đáp án chỉ có A hoặc B.
Đương nhiên, tất cả mọi thứ đều được xây dựng trên một cơ sở rất mạnh. Đó là cảm giác tin tưởng.
Ban đầu, Thạch Chí Kiên cố ý phát tiền, tạo dựng cảm giác tin tưởng, đồng thời còn cố tình phóng đại.
Cộng với tài hùng biện bán hàng mà Thạch Chí Kiên đã dạy cho các chuyên gia tư vấn bất động sản, ngay cả thần thánh cũng không thể thoát khỏi tầm tay của hắn.
…
So sánh với những người như sư gia Tô, những người bỏ ra ba trăm nghìn đặt cọc mua biệt thự đều là những lão đại và ông trùm mà Thạch Chí Kiên cố tình mời đến. Nói trắng ra đều là kẻ có tiền.
Thạch Chí Kiên đương nhiên sẽ không vét tiền của người nghèo mà là vét từ trên người đám nhà giàu.
Đám phú hào không phải người ngu. Ngược lại, có thể trở thành phú hào, có được thân phận và địa vị như ngày hôm nay, người nào cũng không đơn giản.
Muốn vét tiền từ trên người của bọn hắn, nhất định phải đâm trúng tâm tư của bọn hắn.
Bọn hắn không thiếu tiền.
Cái thiếu là danh tiếng.
Tại sao trong một trăm tám mươi căn, Thạch Chí Kiên chỉ bán trả góp một trăm căn?
Bởi vì trước khi mời những người giàu có và nổi tiếng này đăng ký, Thạch Chí Kiên đã dành tám mươi căn biệt thự Vườn Sao Băng cho người đứng đầu Hồng Kông. Vị trí thứ nhất là cảng đốc Đái Lân Trị.
Kiếp trước, khi Lý Siêu Nhân kinh doanh bất động sản, hắn đã nói một câu rất nổi tiếng.
Muốn mua nhà, nhất định phải mua được một căn nhà đáp ứng được ba điều kiện. Đó chính là vị trí, vị trí và vị trí.
Thật ra, Lý Siêu Nhân còn có một câu chưa nói: “Người hợp nhà, nhà hợp người.”
Khi thân phận của ngươi đạt đến một cấp độ nhất định, bất kỳ tòa nhà nào cũng phải chủ động xứng đáng với ngươi mới được.
Khi thân phận địa vị của ngươi không đạt được đến trình độ đó, ngươi phải cố hết sức để bước lên khu vực cao cấp kia.
Chỉ cần cảng đốc Đái Lân Trị chọn Vườn Sao Băng, những người khác sẽ chủ động mua chúng, nhiễm “quý khí” lên nơi này.
Đương nhiên, cảng đốc Đái Lân Trị có chọn Vườn Sao Băng hay không thì vẫn còn là một ẩn số.
Nhưng…
Từ tam thiếu đại diện nhà họ Từ chọn một căn Vườn Sao Băng.
Hoắc đại thiếu đại diện cho nhà họ Hoắc đặt cọc một căn Vườn Sao Băng.
Hai đại gia tộc Hồng Kông đã bén rễ Thuyên Loan.
Cộng thêm hai vị thiếu gia vừa múa vừa hát, hạ mình ra sức gào to, thử hỏi đám phú hào nổi tiếng có mặt có thể không động tâm sao?
Coi như nể mặt nhà họ Từ và nhà họ Hoắc, mọi người bỏ ra ba trăm nghìn, ít nhất cũng bán cho đối phương một nhân tình.
Huống chi, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày về sự phát triển của Thuyên Loan. Sơn minh thủy tú, địa thế lại tốt, tiền đồ tương lai không thể đong đếm. Đặt cọc một căn biệt thự cao cấp để dưỡng lão cũng không tệ.
Vì thế, hội trưởng thương hội Triều Châu Liêu Lỗi Văn đã mua một căn.
Ngay sau đó, vợ chồng cảnh ti Jame cũng mua một căn.
Tổng thanh tra Lôi Lạc không cam lòng lạc hậu. Có thể bán cho nhà họ Từ và nhà họ Hoắc một nhân tình, còn có thể sống chung với nhiều lão đại như vậy, cơ hội này tuyệt đối khó có được. Vì thế hắn đã đứng ra mua một căn.
Nhan Hùng theo sát đằng sau, các đại thanh tra khác đều là kẻ dày dạn kinh nghiệm, lập tức ra tay.
Những người có mặt tại hiện trường nhìn thấy tình huống như vậy, cũng không thể nhin được.
Chẳng phải chỉ có ba trăm nghìn thôi sao?
Ai mà không bỏ ra nổi chứ?
Trong chớp mắt, một trăm căn biệt thự Vườn Sao Băng đã được tiêu thụ hết.
Một căn nhận đặt cọc ba trăm nghìn.
Một trăm căn là ba chục triệu.
Cộng thêm đám khách hàng cao cấp như sư gia Tô là hai chục triệu.
Tổng năm chục triệu.