Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 664 - Chương 664. Trước Lễ Sau Binh

Chương 664. Trước lễ sau binh
Chương 664. Trước lễ sau binh

“Từ thiếu, Hoắc thiếu, hai vị này là…”

“À, ngươi hỏi bọn hắn sao? Bọn hắn là nhân viên ưu tú của công ty Từ thị và Hoắc thị chúng ta. Để ta giới thiệu cho ngươi làm quen.”

Cao Minh Sâm đứng dậy, hơi khom người với Thạch Chí Kiên, gương mặt tràn ngập sự kiêu ngạo: “Ta là Cao Minh Sâm, đảm nhiệm chức quản lý mảng công trình xây dựng của Từ thị, chịu trách nhiệm chính về công việc tại chỗ! Ta đã từng giám sát công trình công viên Cẩm Tú ở Cửu Long, dự án vườn trúc tím ở Loan Tử, còn có công trình Tân Thiên Địa ở vịnh Đồng La. Sau này mong Thạch tiên sinh chỉ giáo nhiều hơn.”

“Chỉ giáo thì không dám, sau này hợp tác nhiều hơn.” Thạch Chí Kiên cảm nhận được sự kiêu ngạo mà đối phương phát ra, chỉ đánh giá bốn chữ, cậy tài khinh người.

Cao Minh Sâm ngồi xuống, Lý Gia Kiệt đứng lên, thái độ cũng có chút ngạo mạn, tự giới thiệu: “Ta là Lý Gia Kiệt, quản lý phòng tiếp thị của công ty bất động sản Hoắc thị, đảm nhận công việc tiêu thụ bất động sản. Ta đã giành được giải thưởng nhân viên bán hàng hạng Vàng của tập đoàn Hoắc thị trong ba năm liên tiếp. Ta còn…”

Không đợi Lý Gia Kiệt nói hết câu, Thạch Chí Kiên đã dùng tay gõ xuống bàn: “Mời ngồi. Nhà của ta đều đã được bán gần hết. Hắn phụ trách xây dựng thì còn được, việc tiêu thụ của ngươi tạm thời không có đất dụng võ.”

“Ơ?” Mặt Lý Gia Kiệt đỏ đến tận mang tai.

Hoắc đại thiếu gõ bàn một cái: “Đúng rồi, tại sao ta lại quên mất điều này nhỉ. Vườn Sao Băng của chúng ta đã bán xong, dường như chỉ còn lại có tám mươi căn. Xong rồi, quản lý Vương, ngươi có thể làm gì được chứ?”

Lý Gia Kiệt mất mặt vô cùng, còn bị Hoắc thiếu mà mình xem thường bổ cho một đao, sắc mặt lập tức chuyển sang màu gan heo.

Từ tam thiếu nói cạnh khóe: “Các ngươi đừng ép hắn như vậy, tốt xấu gì người ta cũng là nhân viên bán hàng hạng vàng. Nhìn kìa, các ngươi chọc người ta tức giận đến như vậy, sắc mặt cũng thay đổi. Không bán được nhà thì để hắn làm chuyện khác, ví dụ như giám sát an toàn công trường, canh cổng, còn có tuần tra gõ mõ cầm canh. Ta tin rằng hắn có thể làm tốt.”

Sắc mắt Lý Gia Kỳ không còn là màu gan heo nữa mà là sắp nghẹn chết.

Người chung quanh không nhịn được mà bật cười.

Thấy Lý Gia Kiệt bị bêu xấu, trong lòng Cao Minh Sâm cảm thấy nổi da gà.

Cũng may hắn làm công trình. Nếu dựa vào mồm mép kiếm cơm, chắc hắn cũng chịu kết cục như vậy.

Cao Minh Sâm nhìn Từ tam thiếu rồi lại nhìn Hoắc đại thiếu, lần đầu tiên hắn phát hiện Từ thiếu và Hoắc thiếu lại âm hiểm như vậy.

Còn nữa, tại sao bọn hắn lại đứng cùng một thuyền với tên họ Thạch thế?

Nhìn Cao Minh Sâm đang sợ hãi, còn có Lý Gia Kiệt sắp nghẹn chết vì tức, Thạch Chí Kiên cảm thấy thời cơ đã chín muồi.

“Được rồi, vừa rồi mọi người chỉ đùa thôi mà. Các ngươi đều là tinh anh của xí nghiệp Từ thị và tập đoàn Hoắc thị. Ta biết Cao Minh Sâm ngươi rất rõ. Ngươi gia nhập liên minh Từ thị vào năm 1958, làm việc cho Từ thị được mười năm. Ngoại trừ công viên Cẩm Tú, vườn trúc tím, Tân Thiên Địa mà ngươi nhắc vừa nãy, ngươi còn tiến hành cải tạo các tòa nhà tập thể ở Ngưu Đầu Giác, bảo trì nhà thờ ở Tiêm Sa Chủy và xây dựng bến tàu Loan Tử.”

Mỗi một câu của Thạch Chí Kiên nói, Cao Minh Sâm đều chấn kinh một lần.

Những cái đó đều là những công trình nhỏ, có nhiều thứ hắn còn quên mất, thậm chí còn không nhớ được tên, nhưng Thạch Chí Kiên lại thuộc như lòng bàn tay.

Làm sao mà hắn biết?

Tại sao hắn lại biết rõ về ta như thế?

Thạch Chí Kiên không để ý đến sắc mặt kinh hãi của Cao Minh Sâm, quay sang Lý Gia Kiệt: “Quản lý Lý, nói thật, so với năng lực tiêu thụ của ngươi, ta càng coi trọng năng lực mua sắm và hậu cần của ngươi. Nếu ta nhớ không lầm, ngươi xuất thân từ nhà thầu xây dựng, biết trộn cát với xi măng như thế nào, cũng như biết cách bảo vệ các tòa nhà khỏi sét và động đất. Đây là một số kỹ thuật xây dựng rất thực tế!”

Lý Gia Kiệt không khỏi ngẩn người.

Trước đây hắn quả thật là một nhà thầu xây dựng, nhưng bởi vì làm việc quá vất vả, hắn mới từ công trình chuyển sang tiêu thụ, không ngờ lại vô cùng thành công, dựa vào cái miệng của mình mà giúp cho Hoắc thị bán được không ít căn nhà, thậm chí bao gồm luôn cả những căn nhà có vị trí địa lý không tốt.

Nhưng đây là bí mật của hắn, tại sao Thạch Chí Kiên lại biết?

“Cho nên, bây giờ ta có một kế hoạch to gan, chính là xáo trộn người của hai bên. Mọi người không còn phân Từ thị Hoắc thị nữa, một lần nữa xây dựng lại đội ngũ.”

Ánh mắt Thạch Chí Kiên nhướng lên nhìn Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt: “Các ngươi có ý kiến gì về điều này hay không?”

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt cùng nhau nhìn về phía thiếu gia của mình.

Từ tam thiếu: “Ngươi nhìn ta làm gì? Thạch tiên sinh hỏi các ngươi mà.”

Hoắc đại thiếu: “Có gì thì ngươi cứ việc nói ra. Chỉ cần có lý, ta nghĩ Thạch tiên sinh nhất định sẽ tiếp thu.”

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt dường như đã hiểu ra, hai vị thiếu gia của mình hoàn toàn không trông cậy vào được.

Nếu dựa theo lời nói của Thạch Chí Kiên, đội ngũ do bọn hắn dẫn đầu sẽ bị xáo trộn, như vậy chẳng khác nào chém đứt hơn phân nửa quyền lực trong tay bọn hắn. Bọn hắn không thể muốn làm gì thì làm.

Hết chương 664.
Bình Luận (0)
Comment