Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 666 - Chương 666. Mười Phút

Chương 666. Mười phút
Chương 666. Mười phút

Đối với hạng mục Vườn Sao Băng lần này, bọn hắn cũng đã tính toán qua. Công trình rất lớn, nội tài chính khởi động không đã là năm chục triệu.

Nhiều tiền như vậy, chỉ cần khe hở trên tay Thạch Chí Kiên chảy ra một chút xíu thôi cũng đủ để bọn hắn ăn thật lâu rồi.

Đừng nói một triệu, thậm chí hai trăm nghìn, ba trăm nghìn cũng được!

Có thể nói lúc này trong phòng họp mỗi người đều có những suy nghĩ khác nhau.

Từ thiếu và Hoắc thiếu không ủng hộ Thạch Chí Kiên bổ nhiệm Tô Ấu Vi làm trưởng phòng quản lý tài chính. Bọn hắn cho rằng nàng không có kinh nghiệm.

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt thì giữ im lặng, thậm chí còn có chút chờ mong Thạch Chí Kiên đưa ra quyết định.

“Quản lý Cao, quản lý Lý, các ngươi cảm thấy như thế nào?” Thạch Chí Kiên bỗng nhiên nheo mắt hỏi ý kiến hai người Cao Minh Sâm.

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt liếc nhìn nhau, âm thầm đạt thành ăn ý.

“Thạch tiên sinh, chúng ta mới đến, vẫn nên tôn trọng ngươi. Nếu ngươi đã bổ nhiệm Tô tiểu thư làm tài vụ, nhất định đã trải qua sự kiểm tra của ngươi. Cho nên, ta toàn lực ủng hộ.”

Cao Minh Sâm nói xong, hắn nhìn đội ngũ mà mình dẫn đầu: “Các ngươi thì sao? Có ủng hộ hay không?”

Những người kia đều đi theo Cao Minh Sâm làm xây dựng ở Từ thị. Từ tam thiếu không sai khiến được bọn hắn nhưng Cao Minh Sâm thì có. Lúc này, tất cả đều đứng chung một chỗ: “Nếu quản lý Cao đã lên tiếng, chúng ta đương nhiên ủng hộ rồi.”

Từ tam thiếu nhìn thấy, trong lòng không khỏi tức giận. Hắn biết, muốn quản lý đám người này không phải một sớm một chiều, phải từ từ mới được.

Nếu Cao Minh Sâm đã cho thấy thái độ, Thạch Chí Kiên lập tức quay sang nhìn Lý Gia Kiệt.

Lý Gia Kiệt cười nói: “Thạch tiên sinh, trước đó khả năng giữa ta và ngươi có hiểu lầm với nhau, nhưng đối với quyết định lần này của ngươi, ta cảm thấy rất sáng suốt. Ta ủng hộ.”

Nói xong, hắn còn nhìn sang Tô Ấu Vi: “Tô tiểu thư, sau này mong ngươi chiếu cố nhiều hơn. Đương nhiên, nếu ngươi có chỗ nào không hiểu về xây dựng, ngươi cứ hỏi ta, ta nhất định biết gì nói nấy.”

Lý Gia Kiệt nói xong, cũng học theo Cao Minh Sâm hỏi đội ngũ mà mình dẫn đầu: “Các ngươi thì sao, có ý kiến gì không?”

Những người kia cũng đều là phe phái của Lý Gia Kiệt, Hoắc đại thiếu không sai khiến được. Bọn hắn đối với Lý Gia Kiệt như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Lúc này, tất cả cùng nhau trả lời: “Chúng ta không có ý kiến.”

Thạch Chí Kiên cười nói: “Không có ý kiến thì tốt. Bây giờ mời hai vị quản lý giao tất cả các hạng mục mà các ngươi quản lý lên đây.”

“Cái gì?” Mọi người sững sờ.

Thạch Chí Kiên cười nói: “Mọi người đừng căng thẳng. Ta chỉ để trưởng phòng Tô xem lại báo cáo tài chính mà các người đã chuẩn bị.”

Trước khi đến đây, Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt đã chuẩn bị bản báo cáo tài chính của riêng mình.

Bản báo cáo này rất khéo léo, cho dù là người chuyên nghiệp cũng không nhìn ra được ẩn tình bên trong.

Ví dụ, ngươi tạo ra một số nhân viên ảo, sau đó khấu trừ tiền lương của bọn hắn. Nội chuyện này thôi cũng đã giúp bọn hắn kiếm được không ít tiền.

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt cho rằng bảng báo cáo mình làm rất khéo léo, cũng có chút xem thường nữ hài chỉ biết châm trà rót nước Tô Ấu Vi. Lúc này, cả hai đều mang bản báo cáo của mình ra.

Thạch Chí Kiên đưa cho Tô Ấu Vi: “Ngươi xem trước đi, có vấn đề gì hay không?”

“Làm sao nàng có thể xem nhiều bảng báo cáo như vậy được? Để nàng mang về nhà xem cũng được.” Cao Minh Sâm hào phóng nói.

“Đúng vậy, ngươi cứ mang về, chúng ta không để ý đâu. Tô tiểu thư, từ từ xem, không gấp đâu.” Lý Gia Kiệt cũng nói.

Tô Ấu Vi nhìn Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên cổ vũ nàng: “Ngươi cần bao lâu?”

“Mười phút.”

Thạch Chí Kiên gật đầu: “Chúng ta chờ ngươi.”

“Cái gì, mười phút?”

“Kiểm tra nhiều bản báo cáo tài chính như vậy sao?”

Nàng có phải đang nói đùa hay không?

Cao Minh Sâm và Lý Gia Kiệt khinh thường nhìn nhau.

Từ thiếu và Hoắc thiếu lắc đầu thở dài: “Chết, chết! Cứ nhất định phải để một nha đầu châm trà rót nước quản lý tài chính. A Kiên, đầu óc của ngươi có bị nhúng nước hay không?”

Thế nhưng…

Chưa đến mười phút, Tô Ấu Vi đã kiểm tra xong tất cả các bản báo cáo tài chính. Nàng đóng bản báo cáo lại, nhìn Cao Minh Sâm: “Quản lý Cao, có một số vấn đề ta muốn hỏi ngươi.”

“Cứ nói.” Cao Minh Sâm mỉm cười.

“Xin hỏi Lý Đại Hà, Vương Nhị Ma, còn có Trương A Phúc, Lý A Ngưu bốn người này là ai? Tại sao ta không tìm thấy trong hồ sơ nhân viên của quý công ty?”

Sắc mặt của Cao Minh Sâm đột nhiên tái xanh, trong lòng kinh hãi. Không thể nào? Từ thị có hơn mười ngàn nhân viên. Nha đầu này có thể từ trong số đó tìm thấy mấy nhân viên mà hắn kê bừa hay sao?

“Khụ khụ, có phải ngươi bị nhầm hay không? Làm sao lại không có? Khụ khụ, nhất định là có chỗ nào xảy ra vấn đề rồi.”

Tô Ấu Vi lại nhìn Lý Gia Kiệt: “Như vậy quản lý Lý, ta xin hỏi ngươi, Lý A Sâm, Trần A Cường, còn có Hà Kim Thủy, Trần Tiểu Mao, những người này là ai? Tại sao ta lại không tìm thấy hồ sơ của họ trong danh sách người của tập đoàn Hoắc thị?”

Hết chương 666.
Bình Luận (0)
Comment