Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 696 - Chương 696. Cách Cục

Chương 696. Cách cục
Chương 696. Cách cục

“Làm chuyện gì?”

“Hát.” Thạch Chí Kiên đưa bài hát Ngày mai sẽ tốt hơn cho nàng.

“Ta muốn ngươi biểu diễn bài hát này trong đêm hội từ thiện.”

Nhiếp Vịnh Đàn nghe là bài hát Thạch Chí Kiên mới sáng tác, ánh mắt không khỏi sáng lên.

“Gõ nhẹ để đánh thức tâm hồn đang say ngủ, từ từ mở mắt…”

Nàng bỏ ly nước xuống, nhận lấy bài hát, lập tức có cảm giác, nhẹ nhàng hát lên.

Thạch Chí Kiên nghe nàng hát, không dám quấy rầy, cầm lấy một quả lê trong dĩa trái cây, chậm rãi gọt.

Khi Nhiếp Vịnh Đàn tỉnh táo lại từ trong say mê, lúc này Thạch Chí Kiên mới cắt quả lê đã được gọt xong đưa đến miệng Nhiếp Vịnh Đàn, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng, mỉm cười nói: “Ngươi nhất định phải bảo vệ cổ họng của mình. Ăn lê có thể nhuận giọng, ngươi ăn đi.”

Tinh thần Nhiếp Vịnh Đàn bị khuấy động, vẫn còn đắm chìm trong giai điệu đẹp đẽ của bài hát “Ngày mai sẽ tốt hơn” và ca từ động lòng người, ánh mắt lóe sáng.

Nàng rất thích múa hát, lại càng si mê hát hơn.

Trong số những nam nhân mà nàng đã từng tiếp xúc, chỉ có Thạch Chí Kiên là có thể mang đến cho nàng những kinh ngạc không thể tưởng tượng.

Khi Nhiếp Vịnh Đàn nhìn thấy miếng lê được đưa đến miệng của mình, còn có ánh mắt dịu dàng của Thạch Chí Kiên, gương mặt đỏ bừng, hé đôi môi đỏ cắn lấy miếng lê: “Tay nam nhân dùng để làm chuyện lớn, không thể vì nữ nhân mà làm những chuyện này.”

Thạch Chí Kiên mỉm cười, đưa quả lê cho nàng: ‘Ngươi mạo hiểm vì ta, ta gọt lê cho ngươi, coi như cũng kiếm lời rồi.”

Ánh mắt Nhiếp Vịnh Đàn nhìn Thạch Chí Kiên, gương mặt chỉ toàn là hạnh phúc.

“Lợi tiên sinh, ngươi nhất định phải báo thù cho ta. Tên Thạch Chí Kiên kia quá ghê tởm.”

Buổi tối, Winzerton chạy đến nhà của Lợi Triệu Thiên để cáo trạng.

Lợi Triệu Thiên ngậm điếu xì gà, tập trung tinh thần xem đống tài liệu về công viên Disneyland trên bàn, không để ý đến Winzerton.

“Lợi tiên sinh, mọi người đều biết ta làm việc cho ngươi. Ta bị tên họ Thạch kia sỉ nhục chẳng khác nào đánh vào mặt của ngươi.” Winzerton không thể không gia tăng thêm giọng điệu.

Lúc này, Lợi Triệu Thiên mới ngẩng đầu, đặt điếu xì gà xuống gạt tàn, cau mày nói: “Ngươi không có chuyện gì làm, đi chọc hắn làm gì? Ngươi cũng biết hắn là tên điên mà?”

“Không phải, là hắn…”

Không đợi Winzerton nói hết câu, Lợi Triệu Thiên đã ngăn hắn lại: “Được rồi, ta biết ngươi muốn nói cái gì. Bây giờ Lệ Trì kinh doanh không tốt, ngươi cho rằng là do Thạch Chí Kiên giở trò quỷ sau lưng, cho nên ngươi mới tràn ngập tức giận đối với hắn, những điều này ta có thể hiểu. Nhưng ta vẫn phải nhắc nhở ngươi, làm ăn không nên tức giận. Ngươi rảnh thì hãy nghĩ cách làm sao phục hồi kinh doanh chứ không phải ở đây than trời trách đất.”

Mặt Winzerton đỏ đến tận mang tai. Hắn không ngờ hắn chạy đến tìm Lợi Triệu Thiên để nhờ giúp đỡ, kết quả lại bị dạy cho một bài học.

Winzerton nhìn đống tài liệu về Disneyland trên bàn, thầm nghĩ: “Cũng không biết tên Thạch Chí Kiên đã thi triển tà thuật gì với Lợi tiên sinh, khiến cho Lợi tiên sinh mấy ngày qua phải vùi đầu nghiên cứu những thứ này.”

Tâm trạng của Lợi Triệu Thiên vốn không tốt, lúc này hắn nhìn thấy thái độ phùng mang trợn má không phục của Winzerton, không khỏi cau mày, phất tay nói: “Ngươi về đi, khi nào có việc hãy đến.”

Winzerton không còn lời nào để nói. Không có Lợi Triệu Thiên làm chỗ dựa cho mình, hắn còn có thể làm gì Thạch Chí Kiên? Bị Thạch Chí Kiên chơi lại thì còn có khả năng hơn.

Winzerton đứng dậy rời đi, Lợi Triệu Thiên cầm lấy tài liệu Disneyland tiếp tục nghiên cứu, lúc này có người báo Lý Giai Thành đến gặp.

Lợi Triệu Thiên thở ra một hơi: “Cho hắn vào đây.”

Lý Giai Thành vừa bước vào đã nhìn thấy tài liệu về công viên Disneyland phủ kín trên bàn, không khỏi ngạc nhiên: “Lợi tiên sinh, ngươi vẫn còn đang nghiên cứu những thứ này sao?”

Lợi Triệu Thiên gật đầu, bảo người làm mang trà cho Lý Giai Thành. Hai người ngồi xuống ghế salon.

“Ta đã nhờ bạn bè của ta ở Mỹ thu thập được đống tài liệu này. Thạch Chí Kiên không nói sai, việc xây dựng công viên Disneyland thật sự có thể kiếm được rất nhiều tiền.”

“Cái này ta biết, nhưng đầu tư quá lớn.” Lý Giai Thành đặt tách trà xuống: “Thạch Chí Kiên trời sinh giảo hoạt, cố ý đào hố cho chúng ta nhảy, ngươi tuyệt đối đừng bị trúng kế.”

Lý Giai Thành và Lợi Triệu Thiên xét theo bản chất là hai loại người khác nhau.

Lý Giai Thành thực tế hơn, thà rằng ném tiền vào nhà máy nước có thể kiếm lời nhanh chứ không muốn ném vào công viên Disneyland sâu không thấy đáy.

Lợi Triệu Thiên thì khác. Tài sản của hắn nhiều gấp hai ba lần Lý Giai Thành. Tài sản lớn thì dã tâm cũng lớn.

Hắn thấy, Lý Giai Thành chính là nhát gan, sợ phiền phức.

Làm chuyện lớn làm sao mà không mạo hiểm cho được?

Huống chi hắn đã nghiên cứu rất kỹ, cảm thấy hạng mục Disneyland thật ra rất có triển vọng.

Hiện tại giá đất ở Đại Tự Sơn Thuyên Loan Hồng Kông rất rẻ. Chỉ cần có thể liên kết với chính quyền thuộc Anh, để bọn hắn phê duyệt cấp đất, hắn có thể dễ dàng lấy ra trên một trăm hécta.

Ngoài ra, ngay sau khi Disneyland hoàn thành, Disneyland sẽ có thể phát triển các cơ sở hỗ trợ xung quanh như khách sạn, sòng bạc, rạp chiếu phim… không chỉ thu hút khách du lịch địa phương từ Hồng Kông mà còn cả khách du lịch từ Đông Nam Á, Châu Âu và Hoa Kỳ.

Đặc biệt là nước Anh, khách du lịch ở đó sẽ đổ xô đến Hồng Kông và Disneyland của hắn, và hắn cũng sẽ kiếm được hàng đống bảng Anh.

Hết chương 696.
Bình Luận (0)
Comment