Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 724 - Chương 724. Hộp Đêm Này Là Mệnh Căn Của Ta

Chương 724. Hộp đêm này là mệnh căn của ta
Chương 724. Hộp đêm này là mệnh căn của ta

Nhìn Lôi Lạc bày ra tư thái lão đại, cả người của Winzerton rơi vào trạng thái hóa đá.

Hắn nhận ra huy hiệu Lôi Lạc đeo trên ngực. Chữ JP màu vàng trên huy hiệu thật sự chói mắt.

Tiêu chí của Thái Bình Thân Sĩ Hồng Kông.

Nói cách khác, người ngồi trước mặt hắn lúc này không còn là tổng thanh tra Lôi Lạc nữa mà là một vị Thái Bình Thân Sĩ thân phận tôn quý.

Winzerton không sợ thân phận tổng thanh tra của Lôi Lạc mà là sợ thân phận Thái Bình Thân Sĩ của Lôi Lạc.

Bởi vì hắn biết, chức tổng thanh tra có tiền sẽ mua được, còn Thái Bình Thân Sĩ có tiền cũng không mua được.

Không cần phải nói, giống như hộp đêm Lệ Trì, đằng sau có lão đại Lợi Triệu Thiên làm chỗ dựa.

Loại cấp bậc giống như Lôi Lạc, muốn động đến Lệ Trì căn bản sẽ rất khó, cùng lắm trả thêm chút phí.

Nhưng nếu Lôi Lạc dùng thân phận Thái Bình Thân Sĩ gọi điện thoại cho Trần Chí Siêu của Tam Chi Kỳ, hoặc Lý Lạc Phu chuyên giám sát các vụ án hình sự và Tằng Phát Khoa của tổ chức tình báo, những người này nhận điện thoại của Thái Bình Thân Sĩ không có khả năng không làm việc, khẳng định phải làm ra một chút gì đó.

Mặc kệ Trần Chí Siêu, Lý Lạc Phu hay là Tằng Phát Khoa tiếng tăm lừng lẫy, thân là nhân viên cảnh sát cao cấp, bọn hắn có tư cách động đến Lệ Trì.

Nhất là Lệ Trì vốn không được sạch sẽ. Những hành động vốn không thể lộ ra ngoài ánh sáng của Winzerton cũng sẽ bị khui ra.

Chính vì vậy, lúc này đừng nói là Winzerton, cho dù là ông chủ sau lưng Winzerton là Lợi Triệu Thiên cũng phải nể Lôi Lạc ba phần.

Lại nhìn Lôi Lạc lúc này. Hắn rất hưởng thụ cảm giác Winzerton bị hắn chấn kinh.

Sau khi hắn làm tổng thanh tra, tiếp xúc phần lớn đều là những lão đại ông trùm cao cấp hoặc giám sát, cảnh ti.

Nhiều khi Lôi Lạc nhìn thấy những người này còn phải cúi chào bọn hắn.

Nhưng hôm nay, cảm giác cao cao tại thượng lại quay về.

Lôi Lạc làm như không có việc gì, xoay người lấy một điếu xì gà đưa lên miệng.

Không đợi Lôi Lạc bật lửa, Winzerton đã trước tiên bật lửa giúp hắn đối xì gà.

Lôi Lạc nhìn hắn, nói: “Ông chủ Ôn, bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?”

Winzerton hít sâu một hơi, cố gắng nở nụ cười: “Chúc mừng thanh tra Lôi được bổ nhiệm làm Thái Bình Thân Sĩ, quả nhiên đáng chúc mừng.”

“Ngươi biết ta hỏi không phải cái này.” Lôi Lạc khinh thường nhìn Winzerton.

Gương mặt Winzerton hiện lên sự lúng túng: “Thanh tra Lôi, ngươi đang nói chuyện cười sao? Năm trăm nghìn mua Lệ Trì, điều này thật…”

Không đợi Winzerton nói hết câu, tay cầm điếu xì gà của Lôi Lạc đã chỉ vào mũi của Winzerton: “Ngươi cho rằng tiền ít sao? Cũng được, bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ dẫn người đến kiểm tra đột xuất, một ngày ba lần. Ngày lễ gấp đôi. Ta cam đoan nơi này của ngươi sẽ an toàn. Đừng nói là chém người, giết người, ngay cả trộm vặt cũng không có.”

Sắc mặt Winzerton trở nên tái xanh: “Thanh tra Lôi, có phải ngươi đang làm khó ta rồi hay không?”

“Làm khó ngươi sao? Không có, ta đang quan tâm ngươi, bảo vệ ngươi đấy. Vừa rồi ngươi không phải đã nói nơi này rất loạn, ngay cả cảnh sát cũng có thể bị chém sao? Là thanh tra, với tư cách là một quan chức nhà nước, người xóa bỏ bạo lực và đảm bảo hòa bình, ta có nghĩa vụ phải giữ an toàn cho hộp đêm này.”

Winzerton nghiến răng: “Ngươi cứ đưa ra điều kiện, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ đồng ý. Một trăm nghìn có đủ hay không?”

Lôi Lạc mỉm cười gõ tàn thuốc: “Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi cho rằng tối nay ta đến là để tống tiền ngươi sao?”

“Ý của ta không phải như vậy. Nhưng hộp đêm này là mệnh căn của ta.”

“Mệnh căn? Ngươi không phải còn có kinh doanh khác sao? Ví dụ như quán bar Lan Quế Phường, phòng khiêu vũ phố Bát Lan, còn có khu trượt băng vịnh Đồng La. Nhiều mệnh căn như vậy, có cần ta chiếu cố luôn một thể hay không? Ta sẽ phái người đến kiểm tra đột xuất ngày hai ba lần, cam đoan kinh doanh của ngươi sẽ phát triển.”

Winzerton nổi giận: “Thanh tra Lôi, ta nói cho ngươi biết, hộp đêm này là Lợi tiên sinh giúp đỡ. Ngươi muốn lấy, cũng được. Nhưng ngươi phải hỏi Lợi tiên sinh có đồng ý hay không.”

Lôi Lạc cười nói: “Lợi tiên sinh à? Hắn đang ở Mỹ khảo sát rồi. Ngươi cho rằng sau khi hắn trở về, Lệ Trì còn tồn tại hay sao?”

“Tại sao ngươi lại làm như vậy?”

“Bởi vì ngươi đã đắc tội một người. Còn ta thì muốn tặng cho hắn một món quà lớn.”

“Hắn là ai?”

“Ngươi rất nhanh sẽ biết thôi.”

Sao chép luôn là cách tốt nhất để tiếp thị.

Lệ Trì đấu không lại vũ trường Bobo, vì thế bọn hắn bắt đầu bắt chước một số tiết mục ăn khách của vũ trường Bobo, ví dụ như múa thỏ, múa cột… Tất cả đều được bắt chước, đồng thời nữ nhân thực hiện mặc càng ít vải hơn.

Như vậy, hộp đêm Lệ Trì vốn kinh doanh ế ẩm một lần nữa đông khách trở lại. Mỗi lần đến giờ đón khách, ngoài cửa lúc nào cũng chật như nêm cối.

Lúc này, một số nhân viên phục vụ chỉ mặc áo lót đã đứng đâu vào đấy mời chào khách, đậu xe cho khách, đồng thời đuổi những người kéo xe kéo đang đứng chờ khách gần đó.

Vất vả lắm mới làm xong mọi việc, mọi người mới có cơ hội thở ra một hơi.

“Nói thật, mấy tiết mục của vũ trường Bobo đúng là ngon lành. Hộp đêm của chúng ta chỉ mới thực hiện có mấy ngày mà đã đông khách trở lại.”

“Đúng vậy, nghe nói những tiết mục này đều do cái người tên Thạch Chí Kiên sáng tác ra. Thật sự quá lợi hại.”

Hết chương 724.
Bình Luận (0)
Comment