Chương 747: Nữ hiệp Đới Phượng Ny
Chương 747: Nữ hiệp Đới Phượng NyChương 747: Nữ hiệp Đới Phượng Ny
Chương 747: Nữ hiệp Đới Phượng Ny
Đao Ba Cường sững sờ, sau đó mỉm cười. Nếu Thạch Chí Kiên chịu bỏ ra hai ba chục ngàn để giải quyết vấn đề này, cho dù hắn ăn chút thiệt hắn cũng sẽ chịu.
Dù sao, trên đời này không ai qua được tiền.
Nhưng không đợi Đao Ba Cường kên tiếng, Phan Tuấn đã nói: “Anh bạn, ngươi đang đùa ta à? Mặc dù ta không biết ngươi dựa vào đâu, nhưng ngươi đã đánh anh em của ta bị thương. Nếu ngươi không muốn hòa giải, vậy thì so tài xem hư thực đi."
Lúc này Đao Ba Cường mới kịp phản ứng. Thì ra Thạch Chí Kiên đang đùa giỡn bọn hắn.
"Khốn kiếp, đến lúc này rồi mà còn dám đùa giỡn với ta. Ngươi cho rằng ta bị nhược trí à?" Ánh mắt Đao Ba Cường hiện lên ánh sáng hung ác. Hắn vung dao muốn cùng với đám đàn em xông lên.
Đúng lúc này.
"Dừng tay." Một tiếng quát lớn. Đới Phượng Ny dáng người xinh đẹp đứng dậy.
Ban đầu nàng không muốn đứng ra giúp đỡ, nhưng tốt xấu gì Đới Phượng Ny nàng cũng là người có nghĩa khí, cũng không thể trơ mắt nhìn Thạch Chí Kiên bị đám người Đao Ba Cường chém chết. Cho dù Thạch Chí Kiên muốn chết, cũng phải chết dưới tay đại tiểu thư nàng.
"Đám khốn kiếp các ngươi, đồ lưu manh, chẳng có lợi ích gì cả." Đới Phượng Ny chỉ tay vào đám người Đao Ba Cường mà chửi loạn.
Thạch Chí Kiên cau mày. Mỗi lần vị đại tiểu thư này ra sân thì không có việc gì tốt. Ngươi đang giúp ta hay là hận bọn hắn không thể ra tay hung ác hơn một chút, đợi lát nữa sẽ bằm thây ta thành vạn đoạn?
Đám người Đao Ba Cường, bao gồm luôn Phan Tuấn đều bị Đới Phượng Ny mắng đến há hốc mồm.
Cô nàng này rất xinh đẹp nhưng chẳng lẽ lại là kẻ ngu?
Nàng không nhìn thấy rõ tình thế sao? Chúng ta có dao, nàng cũng không sợ?
"Bà chẳng kia, ngươi nói cái gì?" Đao Ba Cường giơ mã tấu nói với Đới Phượng Ny.
Đới Phượng Ny chống nạnh chỉ vào Đao Ba Cường: "Nói tiếng Trung, sao, nghe không hiểu à?"
"Bà chẳng lửa, sắp chết đến nơi mà ngươi còn mạnh miệng?" Đao Ba Cường đang định ra tay, Đới Phượng Ny đã chỉ vào hắn mà nói: "Ngươi nhìn đi, ngươi có tin một cuộc điện thoại của ta sẽ khiến ngươi ra bã không?”
"Cái gì?" Đao Ba Cường lui lại một bước nhìn Phan Tuấn.
Phan Tuấn cũng nhìn ra được hình như nha đầu này có bối cảnh nào đó.
Phan Tuấn tiến lên một bước nhìn chằm chằm Đới Phượng Ny: "Xin hỏi sau lưng tiểu thư là vị thân tiên nào?”
Đới Phượng Ny vô cùng kích động. Tình huống này vô cùng giống với tình huống trong tiểu thuyết võ hiệp. Nàng học theo trên phim, ôm quyền nói: "Ta họ Đới. Lão đại của ta là Đới Phượng Niên, có quen biết với Hàm Ngư Đầu Thảo Hài của Hòa Ký."
"Hàm Ngư Đầu?" Phan Tuấn ngây ra một lúc.
Phan Tuấn từ Mã Lai đến Hồng Kông làm ăn không bao lâu, rất nhiều bến tàu còn chưa biết hết. Đao Ba Cường thì biết. Hắn vội giải thích: "Hàm Ngư Đầu là Thảo Hài của Hòa Ký. Trước kia, Hồng Hưng của chúng ta còn gọi là Hồng Nghĩa Hải, bọn hắn đã tranh đoạt bến tàu này với lão đại của Hòa Ký là Hồ Tu Dũng. Nhưng sau đó mọi người bắt tay hòa giải, nước sông không phạm nước giếng. Còn Hàm Ngư Đầu kia thì có quen biết với lão đại Phiên Thự Xương của chúng ta. Tuấn ca, ngươi thấy thế nào?"
Mặc dù Phan Tuấn xuất thân quân nhân nhưng không phải không có đầu óc. Mấy mối quan hệ loạn thất bát tao này khiến cho hắn cảm thấy đau đầu, không cẩn thận sẽ giãm phải mìn.
Phan Tuấn đốt một điếu thuốc, chậm rãi nói: "Đới tiểu thư, ngươi nói mình có quen biết với Hàm Ngư Đầu, vấn đề là chúng ta làm sao xác định ngươi quen biết với hắn?"
Đao Ba Cường vỗ tay đồng ý, sau đó nói với Đới Phượng Ny: "Đúng vậy, chỉ dựa vào cái miệng của ngươi thôi sao? Mặc dù miệng của ngươi sắc bén nhưng cũng không đủ để chúng ta có thể tin ngươi."
Nhớ đến dáng vẻ của Đới Phượng Ny dùng miệng tháo nắp chai rượu, trong lòng Đao Ba Cường đã có quyết định.
Đới Phượng Ny nói: "Bổn tiểu thư nói quen thì là quen, chẳng lẽ ta còn khoác lác với các ngươi sao?"
Phan Tuấn cười nói: "Tốt, cứ coi như ngươi có quen biết với Hàm Ngư Đầu kia đi, ta nể mặt ngươi. Đao Ba Cường, ngươi muốn làm thế nào?"
Đao Ba Cường nheo mắt nhìn Đới Phượng Ny, trong lòng tự nhủ, nếu có thể để cô nàng này ngủ với mình một đêm thì tốt biết mấy, nhưng ngoài miệng hắn lại nói: "Cái này đơn giản thôi. Nếu Tuấn ca đã nể mặt nàng, ta cũng sẽ nể mặt nàng."
Đới Phượng Ny vui mừng trong lòng, không ngờ nàng lại có bản lĩnh như vậy, chỉ dăm ba câu là có thể giải quyết vấn đề.
Quan trọng nhất là nàng đủ thông minh, biết lấy Hàm Ngư Đầu ra làm bia đỡ đạn.
Thật ra, khi nhà họ Đới còn thịnh, Hàm Ngư Đầu Thảo Hài của Hòa Ký đã từng ninh bo nhà họ Đới. Nhưng khi nhà họ Đới suy sụp, người giang hồ như Hàm Ngư Đầu hoàn toàn không để nhà họ Đới vào mắt.
Nếu đám người Phan Tuấn muốn nàng mời Hàm Ngư Đầu ra, hoặc gọi điện thoại, vậy thì thảm rồi.