Chương 754: Thanh lý môn hộ
Chương 754: Thanh lý môn hộChương 754: Thanh lý môn hộ
Chương 754: Thanh lý môn hộ
Răng rắc.
Âm thanh xương gấy vang lên.
Mọi người tê cả da đầu.
Phiên Thự Xương giật mình, sau đó một cơn đau truyền đến.
Một tiếng hét thảm.
Phiên Thự Xương ôm chân trái nằm trên mặt đất, đau đến lăn lộn đầy đất.
Mặt đám người Đao Ba Cường giống như màu đất, không dám nói một lời nào.
Thạch Chí Kiên đứng dậy, ném điếu thuốc xuống đất, bước ngang qua Đại Thanh Hùng, giọng điệu thản nhiên: "Ta về trước đây. Ngươi lo mà thanh lý môn hộ cho tốt đi."
Sau lưng Đại Thanh Hùng phát lạnh: "Vâng, ta sẽ làm thật tốt."
Rất nhiều vị khách dùng ánh mắt kính sợ nhìn Thạch Chí Kiên.
Ngay cả Trịnh Thiệu Thu và Triệu Á Chi cũng nhìn Thạch Chí Kiên bằng ánh mắt khác.
Nhất là Triệu Á Chi, ánh mắt lấp lánh như những ngôi sao nhỏ. Phiên Thự Xương tội ác chồng chất, Thạch Chí Kiên chỉ một câu đơn giản đã đánh gãy chân của hắn. Khí thế đó khiến cho nàng có chút ngây người.
Đầu To Cổ Long không nhịn được thầm khen. Đây mới là giang hồ. So với giang hồ trong tiểu thuyết của hắn, loại giang hồ chân ướt chân ráo này mới càng thêm chân thực. Nhất là khí thế đám người Phan Tuấn trước đó dào dạt, nhưng bị một tấm danh thiếp của Thạch Chí Kiên ép quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. Đúng là thoải mái!
Chỉ có Đới Phượng Ny là còn kiêu ngạo ngẩng đầu, nhỏ giọng thì thâm: "Thôi đi, có cái gì hay ho đâu? Cái gì là Thạch tiên sinh, cái gì là đại gia, chẳng khác nào tự cho mình là minh chủ trong tiểu thuyết võ hiệp. Nếu không nhờ bổn tiển thư ra tay cứu ngươi trước, Thạch Chí Kiên ngươi đã sớm bị người ta đánh chết rồi."
Thạch Chí Kiên nghe xong, mỉm cười. Hắn phát hiện mặc dù đại tiểu thư Đới Phượng Ny điêu ngoa này có đôi khi rất ghê tởm, nhưng nàng lại rất nghĩa khí. Ít nhất lần này nàng không có chạy trốn.
Từ trước đến nay Thạch Chí Kiên là người rất trọng tình trọng nghĩa. Mặc dù nhiều người nói hắn là Kiên gian, nhưng hắn chỉ ác đối với kẻ ác, còn đối với bạn bè, thân thích, hắn lại rất thành thật.
Tuy nhiên, lần này đám người Phan Thự Xương, Đại Thanh Hùng đã tổn thương hắn quá sâu.
Cấp dưới mà hắn luôn tin tưởng lại không thèm để ý đến quy củ của hắn, làm ra những chuyện không thể tha thứ được. Điều này khiến Thạch Chí Kiên làm sao mà chịu nổi.
Sau đó, Thạch Chí Kiên cùng với đám người Cổ Long rời khỏi bãi biển.
Cổ Long nói hắn uống rượu còn chưa có đã, vì thế Thạch Chí Kiên bảo Trịnh Thiệu Thu đưa Triệu Á Chi vê nhà trước. Đới Phượng Ny cũng đón xe về luôn.
Cổ Long và Thạch Chí Kiên đến Lan Quế Phường gọi mấy em tiếp viên tiếp tục đấu rượu, uống Remy Martin giống như uống nước.
Bởi vì tâm trạng không được vui, Thạch Chí Kiên uống đến say mèm, cuối cùng hắn cùng với một em tiếp viên xinh đẹp nhất đến đường Cửu Long thuê một phòng trong khách sạn. Mặc dù ôm mỹ nhân trong lòng, thế nhưng Thạch Chí Kiên không thể nào ra tay.
Thứ nhất, hắn uống quá nhiều rượu, không hứng thú nổi.
Thứ hai, trong lòng hắn đang có chuyện không vui, hắn không muốn xem nữ nhân bên cạnh là đối tượng để phát tiết.
Cứ như vậy, Thạch Chí Kiên nằm say khướt trên giường, thậm chí còn nôn hai lần.
Cái thứ rượu Tây này uống quá nhiều còn khó chịu hơn cả uống rượu đế. Dạ dày cồn cào, đầu muốn nổ tung.
Cũng may nữ hài kia rất nhạy bén, dịu dàng chăm sóc hắn, giúp hắn võ lưng, còn giúp hắn súc miệng, lau chùi cơ thể.
Cứ như vậy, Thạch Chí Kiên ngủ say sưa trong cơn say rượu.
Ngủ một mạch đến tám giờ sáng, Thạch Chí Kiên mới mở mắt. Hắn nhìn thấy bên phải là nữ hài bồi rượu đang cuộn tròn trong ngực của mình mà ngủ. Thạch Chí Kiên có chút ngượng ngùng ngồi dậy.
Trang phục của nữ hài rất khêu gợi, là loại hình mà Cổ Long thích. Lâm Tiên Nhi, Phong Tứ Nương trong tiểu thuyết của Cổ Long đều giống như vậy.
Nhìn kỹ, tuổi tác của nàng không lớn. Thạch Chí Kiên không đành lòng đánh thức nàng. Mặc dù hắn say, nhưng hắn cũng biết tối hôm qua vất vả cho nữ hài này rồi. Đoán chừng gần sáng nàng mới có thể ngủ được.
Thạch Chí Kiên bước vào nhà vệ sinh rửa mặt. Hắn nhìn thoáng qua mình trong gương, hai mắt hẳn tia máu, dáng vẻ tiêu tụy.
Thạch Chí Kiên nở nụ cười tự giễu, sau đó vốc nước rửa mặt.
Đợi đến khi hắn rửa mặt xong, hắn quay ra nhìn nữ hài vẫn đang ngủ say trên giường.
Thạch Chí Kiên cố gắng nhớ cũng không nhớ ra được nàng tên gì.
Tên của những tiếp viên trong quán rượu đều là tên giả, chẳng hạn như Fanny, Judy Jenny. Nhưng dường như nữ hài này đã ghé vào tai hắn nói ra một cái tên rất quê mùa, tuy nhiên Thạch Chí Kiên sống chết lại không nhớ nổi.
Dựa theo thông lệ, nếu tối hôm qua nàng đã ở cùng hắn suốt đêm, hắn nhất định phải trả tiền.
Thạch Chí Kiên mở ví tiền ra nhìn. Tiền bên trong không thiếu một xu. Có vẻ như là Cổ Long đã thay hắn thanh toán hóa đơn.
Cũng phải. Tửu lượng của Cổ Long tốt hơn hắn rất nhiều. Hắn uống say, đối phương vẫn còn tỉnh. Đối phương không trả thì ai trả đây?
Thạch Chí Kiên mỉm cười, coi như hắn thiếu Cổ Long một nhân tình đi.