Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 787 - Chương 787: Học Tiếng Mèo Kêu

Chương 787: Học tiếng mèo kêu Chương 787: Học tiếng mèo kêuChương 787: Học tiếng mèo kêu

Chuong 787: Hoc tieng meo keu

Thạch Chí Kiên nộp đơn xin cấp bằng sáng chế để phát minh ra karaoke với mục tiêu cuối cùng là kiếm tiền.

Vì vậy, quyết định ban đầu của hắn là áp dụng mô hình độc quyền. Cho nên hắn đã tìm cách hợp tác với Sony và dựa vào Sony, một công ty đa quốc gia để độc chiếm thị trường karaoke điện tử toàn cầu.

Đây cũng là cơ hội hắn dành cho Sony.

Nhưng Sony không nắm chắc được.

Ngại quá, Thạch Chí Kiên không còn lựa chọn nào khác ngoài lùi lại mà cầu việc khác, kiếm ít tiên hơn và bắt đầu mô hình "Apple"

Kiếp trước, lý do lớn nhất khiến Apple có thể xây dựng nhà máy sản xuất điện thoại di động trên toàn thế giới, thậm chí còn dùng Foxconn làm nhà máy lắp ráp, điểm dựa lớn nhất là bản thân Apple luôn kiểm soát "công nghệ cốt lõi" trên điện thoại di động và máy tính.

Hiện tại đang vào cuối những năm 1960. nhiều người thậm chí còn không biết công nghệ được cấp bằng sáng chế là gì.

Giống như Daisuke Inoue, người đã phát minh ra karaoke nhưng không biết cách xin cấp bằng sáng chế.

Ngoài ra còn có cha đẻ của mì ăn liên, cũng không biết cách xin cấp bằng sáng chế cho phát minh ra mì ăn liên nên đã bỏ lỡ cơ hội trở thành tỷ phú.

Điều này cho thấy người dân hiểu biết về bằng sáng chế ở thời đại này còn kém đến mức nào.

Thạch Chí Kiên giờ đây muốn cho thế giới thấy rằng công nghệ là lực lượng sản xuất chính!

Công nghệ là thứ có thể mang lại những thay đổi chấn động cho thế giới.

Sau khi Thạch Chí Kiên rời khỏi công ty Sony, hắn gọi điện về Yokohama.

Rất nhanh Nobuo Asakura đã nhận điện thoại của hắn.

Thạch Chí Kiên nói với Nobuo Asakura một câu: "Bắt đầu đi, chúng ta tiến quân Kyoto."

Phải.

Thạch Chí Kiên đã dựa vào công ty Kim Long mua nhiều linh kiện điện tử của Sony, chỉ cần lắp ráp một chút là có thể thiết kế thành dàn karaoke thương hiệu Thần Thoại.

Công ty Kim Long tự sản xuất máy móc lớn nhỏ và có năng lực sản xuất lắp ráp mạnh mẽ.

Hàng chục ngàn karaoke đang trên đường đến Kyotol

Vĩ nhân từng nói, thực lực còn ít thì phải bắt đầu từ làng đến thành phố, nhưng loại sản phẩm công nghệ mang tính cách mạng này phải theo xu hướng của thời đại và hành quân từ thành phố lớn nhất!

Công phá Kyoto.

Không khác nào thay đổi Nhật Bản. ...

Thạch Chí Kiên trở lại khách sạn Hilton. Vừa vào đến phòng, thả cặp sách xuống, cởi áo khoác ra, còn chưa chờ hắn xắn ống tay áo lên, một giọng nói đã vang lên ngoài cửa: "Ngươi nói lời phải giữ lấy lời. Ngươi nợ ta ba điều kiện." Thạch Chí Kiên không cần quay đầu lại cũng biết là bà tám Đới Phượng Ny.

"Yên tâm đi, ta là loại người nói lời phải giữ lấy lời mà."

Đới Phượng Ny nghiêng người dựa vào cửa, khoanh tay cười khanh khách.

Thạch Chí Kiên quay đầu lại nhìn nàng một cái, thấy nàng cười đến run ray người, không khỏi hỏi: "Ngươi có biết ngươi cười rất tà ác hay không?"

"Thật sao?" Đới Phượng Ny mang đôi dép lê lẹp kẹp bước vào, đưa tay lau chóp mũi: “Có tà ác thì cũng không ác bằng ngươi. Ngươi bắt ta giả bệnh kinh phong."

"Đó là do tình thế bức bách." Thạch Chí Kiên cởi cúc áo sơ mi, nhìn Thạch Chí Kiên: "Này, ta muốn thay quần áo."

"Thay thì thay đi, cơ thể của ngươi có cái gì hay ho mà nhìn?"

Thạch Chí Kiên cởi áo ra, lộ ra nửa người trên cường tráng.

Ánh mắt Đới Phượng Ny lóe lên, vội dời ánh mắt sang nơi khác: "Này, ta đã nghĩ ra điều kiện đầu tiên rồi."

"Nói, muốn ta làm gì?"

"Ngươi học tiếng mèo kêu đi, có được không?" Đới Phượng Ny đắc ý nói: "Nhìn ngươi giống một con mèo đực đến Nhật Bản để tìm mèo cái."

Không đợi Đới Phượng Ny nói hết câu, Thạch Chí Kiên đã nói: "Đơn giản thôi." Nói xong, hắn hát lên: "Nào, chúng ta cùng học tiếng mèo kêu, meo meo meo. Hãy làm như một đứa bé trước mặt ngươi, meo meo meo." Hát xong, hắn còn làm điệu bộ nũng nịu giơ móng vuốt ra.

Đới Phượng Ny mở to mắt: "Cái này cũng được sao?"

Nàng thật sự không ngờ Thạch Chí Kiên lại không biết xấu hổ đến mức như vậy.

Bảo hắn học tiếng mèo kêu thì không nói, hắn còn hát lên nữa chứ. ...

Mười ngày thì có thể làm được cái gì?

Akio Morita cho rằng, cho dù Thạch Chí Kiên đã có sự chuẩn bị từ trước, nhưng muốn mười ngày thay đổi thế giới, hắn cần phải có năng lượng đủ lớn.

Nhưng ai cũng không nghĩ đến điều Thạch Chí Kiên làm trong ngày đầu tiên chính là đến câu lạc bộ biểu diễn kịch lớn nhất ở Kyoto xem các buổi biểu diễn của sinh viên theo lời mời của giáo viên câu lạc bộ kịch Thiên Đảo.

Thạch Chí Kiên mặc một bộ vest màu trắng, hai tay chắp sau lưng, tóc vuốt ngược ra sau, đội mũ chóp cao, tay cầm cây gậy văn minh, trông ra dáng một quý ông.

Đới Phượng Ny đi bên cạnh hắn, khoác tay, ăn mặc giống như một tiểu thư xuất thân phú quý. Nàng mặc một chiếc váy lụa trắng, trên đầu cài hoa phù dung, đeo găng tay màu trắng bằng tơ, nhìn vô cùng quý phái.
Bình Luận (0)
Comment