Chương 805: Người lười thì cut đái nhiều
Chương 805: Người lười thì cut đái nhiềuChương 805: Người lười thì cut đái nhiều
Chương 805: Người lười thì cứt đái nhiều
"Ai ui, ngươi muốn chết à, lái xe chậm một chút đi." Đới Phượng Ny mắng một câu, sau đó tiếp tục xem chỉ tay cho Mitsuko Yamada: "Nào, để ta xem đường công danh sự nghiệp của ngươi như thế nào. Ồ, khó lường nha. Mitsuko Yamada có chỉ tay nữ cường nhân. Wow, thật lợi hại."
Mitsuko Yamada nghe xong không khỏi giật mình nhưng trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Nàng tự nhủ, đây không phải biểu thị tương lai ta sẽ thay Thạch tiên sinh quản lý công ty Kim Long sao?
Đới Phượng Ny nào quan tâm nhiều như thế, thấy Mitsuko Yamada lắng nghe một cách chăm chú, lại tiếp tục khoe khoang: "Cuối cùng, để ta xem chỉ tay đường tình yêu của ngươi. Hỏng bét rồi."
"Có gì đó không ổn sao?" Mitsuko Yamada giật mình.
"Chuyện lớn rồi." Vẻ mặt Đới Phượng Ny trở nên nghiêm túc. Nàng nắm chặt tay của Mitsuko Yamada, cúi đầu nhìn chăm chú.
"Chỉ tay tình yêu của ngươi rất kỳ lạ. Ngươi thích người tài trí bất phàm, siêu quần bạt tụy, có lòng hiệp nghĩa, nhưng lại thâm tàng bất lộ."
Gương mặt Mitsuko Yamada đỏ lên. Nàng nghĩ đến Thạch Chí Kiên, trong lòng tự nhủ: "Đúng vậy, chính là hắn. Suất khí bức người. Hắn luôn vô tình giúp đỡ mình, hơn nữa lại thông minh sáng suốt như vậy.'
Đới Phượng Ny sờ bàn tay trắng nõn như ngọc, trơn nhẫn không có xương của Mitsuko Yamada, không nhịn được gãi gãi vào lòng bàn tay của nàng: "Ngoài ra, người này si tâm đối với ngươi không thay đổi. Mặc dù biết ngươi đối với người đó có sự hiểu lầm, nhưng người đó vẫn chấp nhận nguy hiểm, còn lái xe đưa ngươi về nhà."
"Ơ, có phải đang nói ta hay không?" Lương Hữu Tài quay đầu lại hỏi.
"Cái gì?" Mitsuko Yamada kinh ngạc, không khỏi nhìn Lương Hữu Tài.
"Không phải hắn đâu." Đới Phượng Ny tức hổn hển: "Các ngươi có thể thông minh một chút hay không? Ta đã nhắc nhở rồi mà cũng không đoán ra được?"
Đột nhiên...
"Đới tiểu thư, ngươi có thể im lặng một chút hay không?" Lương Hữu Tài nói.
"Ngươi nói vậy là có ý gì? Tên mập chết bam ngươi dám ra lệnh cho ta?"
"Không phải, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy nơi này kỳ quái sao? Quá yên tĩnh, không có bất kỳ người nào cả." Lương Hữu Tài vừa lái xe vừa nhìn chung quanh.
Quả nhiên, đây là một con đường cực kỳ yên tĩnh. Trên đường đi không có bất cứ người nào. Bên tai chỉ có gió đêm thổi tới, hoàn toàn là hai hình ảnh khác nhau so với khung cảnh huyên náo gần khách sạn.
"Dừng lại, ngươi định dọa ma sao?" Đới Phượng Ny buông tay Mitsuko Yamada ra, choàng qua vai của đối phương, nói: "Mitsuko Yamada tiểu thư, ngươi đừng sợ. Ta đã học qua công phu, hai ba nam nhân bình thường không phải đối thủ của ta. Nếu xảy ra chuyện, ta sẽ bảo vệ cho ngươi." Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng nàng lại mừng thâm. Tên mập chết bam đó cuối cùng cũng ngộ ra, dùng chiêu này để dọa người.
Mitsuko Yamada nhìn hoàn cảnh yên tĩnh một cách lạ thường chung quanh: "Chi bằng ngươi lái xe nhanh một chút. Đằng trước có ngã tư, hẳn sẽ nhiều người hơn một chút." "Đã muộn như vậy rồi, tất cả đều đi ngủ, nào có người chứ. Ơ, đó là gì vậy?" Đới Phượng Ny đưa tay chỉ về phái trước, vẻ mặt kinh hãi.
"AI Mitsuko Yamada giật mình, vội chui vào trong lòng Đới Phượng Ny.
Đới Phượng Ny hạnh phúc đến mức như muốn bay lên, lộ ra nụ cười xấu xa: "Không cần sợ, chỉ là một con mèo mướp nhỏ." Nói xong, nàng đưa tay vỗ vai Mitsuko Yamada, ôm càng chặt hơn.
Meo! Một con mèo hoang từ trong thùng rác nhảy ra. Nó nhìn chung quanh rồi dùng móng vuốt gãi đầu một cái, sau đó nhảy từ thùng rác nhảy xuống, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
Mitsuko Yamada vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Lương Hữu Tài không chịu đựng được, bỗng nhiên dừng xe.
"Tên mập chết bam kia, ngươi làm cái gì vậy? Tại sao lại dừng xe chứ?”
"Còn không phải vì ngươi sao? Ngươi dọa ta... muốn xì xì. Ta đi thải nước trước đã." Nói xong, Lương Hữu Tài nhảy xuống xe.
Mitsuko Yamada không hiểu, quay sang nhìn Đới Phượng Ny.
Đới Phượng Ny mỉm cười: "Ngươi đừng để ý đến hắn. Người lười thì cứt đái nhiều. Nào, chúng ta đang rảnh rỗi, chi bằng để ta giúp ngươi xem xương cốt. Ta học được từ thần tướng xem cốt ở miếu đấy...
Lương Hữu Tài bước xuống xe, tránh đi đèn xe, tìm một nơi không có ai bắt đầu kéo khóa quần.
Trong lúc Lương Hữu Tài đạt đến cảnh giới tâm thần hợp nhất, một kẻ lang thang bò dậy chỗ góc tường mà hắn đang tiểu.
"Có ma." Lương Hữu Tài giật mình, tay run lên một cái.
Kẻ lang thang kia lau mặt, không ngân ngại đưa lên mũi ngui ngửi roi mắng một câu "baka", sau đó ung dung rời đi.
Lương Hữu Tài sửng sốt, cũng ngửi mùi trên tay, vẻ mặt đau khổ: "Ôi, gần đây nóng trong người quá." Hắn vội chỉnh lại quần áo, không dám tiếp tục ở lại, vội chạy về phía chiếc xe.
Lương Hữu Tài ngồi xuống ghế tài xế, miệng nói: "Nơi này quá tà môn, âm phong trận trận. Chúng ta nên đi trước."
Xoet xoetl
Tiếng đánh lửa.
Ngay khi chiếc xe Beetle khởi động, người ta nhìn thấy hai chiếc taxi đang lao tới từ hai bên đường, một chiếc phía trước và một chiếc phía sau. Chúng quay vòng rồi chặn lại ở hai bên.