Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 807 - Chuong 807: Tap Kich

Chuong 807: Tap kich Chuong 807: Tap kichChuong 807: Tap kich

Chương 807: Tập kích

Đới Phượng Ny ở đăng sau kêu to: "Này này này, các ngươi báo cảnh sát giùm chứ. Thấy chém người thì bỏ chạy như vậy, cũng không biết đến cứu người, trách không được cả đời các ngươi chỉ làm ăn mày. Mẹ kiếp."

Đúng lúc này, cửa xe của một chiếc taxi mở ra. Một nam nhân gầy gò mặc đồ đen bước xuống. Hắn dùng con mắt giống như cú đêm nhìn cảnh tượng đẳng trước: "Đám người mà Okamoto tiên sinh phái đến là loại người gì thế? Đúng là phế vật, ngay cả hai nữ nhân cũng không thu thập được."

Người áo đen biệt danh Dạ Xoa lên tiếng, sau đó chậm rãi bước về phía Lương Hữu Tài.

Lương Hữu Tài vẫn đang dùng nắp thùng làm tấm chắn chơi trò gõ thùng với một tên gia hỏa đang vung gậy bóng chày.

Đới Phượng Ny nhì thấy người áo đen bước xuống xe đi vê phía Lương Hữu Tài, lập tức nhắc nhở hắn: "Tên mập cẩn thận chút. Đằng sau có người."

Lương Hữu Tài vội nhìn lại, thấy người áo đen kia giống như quỷ mị, tăng tốc lao đến. Khi còn cách Lương Hữu Tài ba mét, hắn đột nhiên như từ dưới đất mọc lên, một cước đá trúng đầu Lương Hữu Tài.

Lương Hữu Tài trong lúc nguy cấp giơ cái nắp lên ngăn cản.

Rầm một tiếng.

Cả người Lương Hữu Tài cùng với cái nắp bị một cước đá bay ra ngoài.

Cả người hắn giống như đạn pháo bay ra ngoài, đâm thẳng vào vách tường đằng sau, cường độ quá lớn, khiến cho vách tường bong tróc một mảng.

Một cước này khiến cho Lương Hữu Tài mất đi sức chiến đấu, cả người mềm oặt dựa vào vách tường, ánh mắt trợn ngược, há miệng phun ra một ngụm máu.

"Mập, ngươi có sao không?” Đới Phượng Ny hô to.

Tên lưu manh cầm gậy bóng chày đang định tiến lên bổ thêm mấy phát, nhưng bị Dạ Xoa cản lại: "Thời gian không còn nhiều, làm chuyện chính quan trọng hơn."

Lúc này, hai người tiến lại gân Đới Phượng Ny và Mitsuko Yamada.

"Tiêu rồi, lân này tên mập không chết cũng tàn phế. Có ai cứu chúng ta không?" Trong lòng Đới Phượng Ny nóng như lửa đốt.

"Mitsuko tiểu thư, không ngờ chúng ta hữu duyên vô phận, chỉ có thể kiếp sau làm một đôi uyên ương số khổ." Đới Phượng Ny nhớ lại cảnh tượng trong những vở kịch Quảng Đông xem cùng với Đới Phượng Niên. Nàng muốn tạo nên một bầu không khí sinh ly tử biệt, nhưng nàng có rặn mấy cũng không ra giọt nước mắt nào, ngược lại còn có cảm giác mắc tiểu.

"Mất mặt quá."

Đới Phượng Ny thầm mắng một câu. ...

Mitsuko Yamada cũng không ngờ sự việc lại phát triển đến mức này. Mặc dù Đới tiểu thư điên điên khùng khùng nhưng không phải người xấu, còn giúp nàng nhiều như vậy, khó tránh khỏi có chút không đành lòng.

"Người các ngươi muốn đối phó là ta, các ngươi buông tha cho nàng đi." Mitsuko Yamada nghiêm túc nói. Dạ Xoa bước ve phía trước, bẻ bẻ cổ, ánh mắt như cú đêm nhìn chằm chằm Mitsuko Yamada: "Hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi. Kiếp sau đầu thai nhớ tìm người tốt một chút."

Mitsuko Yamada nói: 'Ngươi còn chưa đồng ý với ta sẽ buông tha cho nàng."

"Mitsuko tiểu thư, ngươi không cần cầu tình cho ta như vậy." Đới Phượng Ny vô cùng cảm động, mắt phượng nhìn Dạ Xoa: "Đám khốn kiếp các ngươi, có ngon thì đơn đấu với ta, xem Đới Phượng Ny ta có đánh bẹp các ngươi hay không.' Tuy nói là nói như vậy, nhưng giọng điệu của nàng lại không có sức, thậm chí còn lùi một bước.

"Mẹ kiếp, tại sao chân của ta lại run đến như vậy? Tên khốn Thạch Chí Kiên kia, tất cả đều là ngươi hại ta? Vì sao lại để cho ta đưa người về? Tại sao ngươi lại không ngăn ta? Bổn tiểu thư có chết sớm, làm quỷ cũng nhất định phải quấn lấy ngươi." Đới Phượng Ny mắng xối xả Thạch Chí Kiên trong lòng.

Dạ Xoa ngửa mặt lên trời cười to. Hắn khinh thường nói: Đồ ngốc, có Dạ Xoa ta ở đây, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi. Các ngươi xuống địa ngục đi."

Dạ Xoa nhận lấy một thanh đao võ sĩ, bước lên những cục than đỏ hồng, từng bước một đi về phía Đới Phượng Ny và Mitsuko Yamada.

Lúc này, một vài bóng người xuất hiện đằng sau lưng hai người Đới Phượng Ny.

Người dẫn đầu thái độ rất kiêu ngạo, hai tay để trần, trên vai vác một thanh mã tấu. Hắn quệt mũi, khinh thường nói: “Ai nói các nàng sẽ phải xuống địa ngục? Ngươi là Dạ Xoa đúng không? Ta là Trân Diệu Thái của Hồng Kông Bang. Nào, mau quỳ xuống gọi một tiếng gia gia đi."

Thấy có người cứu mình, Đới Phượng Ny hưng phấn hẳn lên: "Ồ, được cứu rồi. Ông trời có mắt, thấy ta xinh đẹp như hoa, không đành lòng để ta chết sớm. Xem ra vận khí của Đới Phượng Ny ta vẫn còn rất tốt. Đại phú đại quý, Bồ Tát phù hộ, Amen."

Mitsuko Yamada cũng ngẩn người, không ngờ lại có người đột nhiên xuất hiện cứu nàng. Người đầu tiên nàng nghĩ đến là Thạch Chí Kiên, còn có cú điện thoại khi gần đi của hắn.

Dạ Xoa nhìn đám người Trần Diệu Thái đột nhiên xuất hiện, có chút ngạc nhiên, sau đó khinh thường nói: 'Chỉ dựa vào mấy người các ngươi? Muốn chết."

"Thật sao? Vậy phải xem ai chết trước rồi." Trân Diệu Thái cam thanh mã tấu chỉ vào mũi Dạ Xoa: "Ngươi có biết đây là đao gì không? Đây là Quỷ Đầu Đao chuyên chém đám quỷ tử các ngươi đấy."
Bình Luận (0)
Comment