Chương 821: Cầu thần bái Phật
Chương 821: Cầu thần bái PhậtChương 821: Cầu thần bái Phật
Chương 821: Câu thần bái Phật
Bên trong một ngôi chùa, gió lớn quất vào mặt.
Những chiếc chuông gió treo trên mái chùa kêu leng keng.
Hơn hai mươi người áo đen chờ bên dưới ngôi chùa. Thạch Chí Kiên và Mitsuko Yamada bước vào nơi đặt tro cốt.
Mitsuko Yamada cầm một đóa hoa bách hợp màu trắng, nét mặt ưu thương.
Lần này nàng đến thăm em gái của mình.
Em gái của nàng, Mitsuki Yamada đang nằm ở đây.
Mitsuko Yamada đặt đóa hoa bách hợp trước tấm ảnh, chắp tay trước ngực lạy một cái.
Thạch Chí Kiên nhìn tấm ảnh, hơi bị mờ, nhưng lờ mờ vẫn thấy được là một đứa bé gái rất đáng yêu.
Cô bé mặc kimono, ngồi xổm bên bờ sông, trên môi nở nụ cười, trong tay cầm một chiếc lưới, sau lưng có những con bướm đủ màu sắc bay qua.
"Cảm ơn ngươi, Thạch tiên sinh, là ngươi đã giúp ta báo thù. Em gái của ta, Mitsuki đã có thể nhắm mắt." Mitsuko Yamada quay đầu lại nói với Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên gật đầu: "Asakura bị trừng phạt đúng tội. Ngoài ra, chuyện mà ta giao cho ngươi cũng có thể bắt đầu."
Mitsuko Yamada hơi khom người: "Ta sẽ dựa theo lời của ngươi mà làm. Mười nghìn dàn karaoke đã được chuyển đến Kyoto từ cảng Yokohama và sẽ chính thức ra mắt vào ngày mai."
"Ta muốn tất cả hộp đêm, quán bar, vũ trường của Kyoto đều có karaoke của ta." Thạch Chí Kiên rất có lòng tin: "Ta đã đánh cược với ông chủ Sony Akio Morita rằng chúng ta sẽ thay đổi thế giới trong mười ngày nữa. Hiện tại đã năm ngày rồi."
"Ngươi sẽ thắng." Mitsuko Yamada nhìn thẳng vào Thạch Chí Kiên: "Ngươi có trí khôn và dũng khí. Bây giờ ngươi còn có được ta."
Vừa nói, Mitsuko Yamada vừa tiến sát vào trong lòng Thạch Chí Kiên: "Ta biết ngươi đang đề phòng ta. Bằng không, vừa rồi ngươi cũng không nói sẽ sắp xếp Trân Hổ Vượng vào công ty của ta."
Thạch Chí Kiên không thừa nhận cũng không phản bác, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy vai của Mitsuko Yamada, ánh mắt nhìn vào thần đường trống trải trong ngôi chùa.
"Ta đồng ý với ngươi sẽ dựa theo sắp xếp của ngươi mà làm. Hy vọng sau này ngươi có thể tin tưởng ta. Ta tuyệt đối sẽ không phản bội ngươi."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Ngươi có tin lời mình nói không?" Thạch Chí Kiên đột nhiên cúi đầu nhìn Mitsuko Yamada, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt của nàng.
Mitsuko Yamada chạm phải ánh mắt của Thạch Chí Kiên, lập tức dời đi: "Đúng là như vậy. Câu nói này ngay cả ta cũng có chút không tin. Khi ta là thư ký, ta chưa hề nghĩ đến thân cư cao vị, quan sát tất cả là cảm giác như thế nào. Cho đến buổi sáng hôm nay..."
Mitsuko Yamada dùng giọng điệu hồi tưởng: "Khoảnh khắc ngồi lên ghế chủ tịch, ta cảm giác có được hết thảy. Nhìn đám nam nhân thần phục dưới chân ta, ta biết, ta đã không còn là Mitsuko Yamada trước kia."
Nói đến đây, Mitsuko Yamada bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Thạch Chí Kiên: "Cho nên ta rất sợ, sợ mình sẽ trở nên lạ lắm, sợ rằng sẽ thoát khỏi ngươi, không tiếp tục để ngươi khống chế nữa. Cho nên..."
Mitsuko Yamada dừng một chút, ánh mắt nhu tình nhìn Thạch Chí Kiên: "Để cho ta cả đời trung thành với ngươi, ngươi hãy cho ta một đứa bé đi, trước khi ngươi rời khỏi Nhật Bản."
Thạch Chí Kiên nhìn Mitsuko Yamada, vuốt ve gương mặt của nàng, cuối cùng nâng cằm của nàng lên, thản nhiên nói: "Được, ta thỏa mãn cho ngươi."...
Kyoto, bến cảng.
Uuuuuuul
Tiếng còi vang lên, một con tàu chở hàng khổng lồ cập bến trước bến tàu.
Trân Hổ Vượng mặc bộ trường sam màu xanh lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán vì lo lắng.
Phía sau hắn có hai nhóm người. Một nhóm là Hồng Kông Bang dưới sự kiểm soát của hắn, có khoảng mười ba mười bốn người.
Nhóm còn lại là quản lý của công ty Kim Long. Tất cả đều mặc vest chỉnh tê, tổng cộng có năm người. Phía sau năm người là một nhóm lớn thư ký, trợ lý và nhân viên bình thường.
Thân phận của Trần Hổ Vượng bây giờ không thể coi thường, là một trong những giám đốc của công ty Kim Long, có được thực quyên. Năm người kia cũng là quản lý của công ty, nhưng lúc này phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Đối với Trần Hổ Vượng mà nói, cảm giác như vậy rất kỳ lạ, khác với quản lý băng đảng trước đây, dùng vũ lực để phục người. Người nào nhìn thấy hắn cũng e ngại nhưng sự e ngại đó lại càng không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Đám lãnh đạo cấp cao của công ty Kim Long nhìn thấy hắn, biểu hiện là một sự kính sợ về mặt tinh thân, giống như một câu của Trần Hổ Vượng sẽ đoạt mất vinh hoa phú quý của bọn hắn mà không phải là sống chết. Nhiều khi vinh hoa phú quý còn quan trọng hơn cả sống chất.
Trân Hổ Vượng rất hưởng thụ cảm giác kính sợ về tinh thân này, cảm thấy hắn là người đã có thân phận, có địa vị, không còn là kẻ giang hồ liều mạng như trước kia nữa.
Sau khi con tàu khổng lồ cập bến, Trân Hổ Vượng cùng với thuyền trưởng và những người khác lên tàu để kiểm tra các hộp karaoke được chuyển đến. Hắn thở phào nhẹ nhõm khi thấy mọi thứ đều ổn. Đây là lần đầu tiên hắn làm việc với thân phận giám đốc, cũng là lần đầu tiên hắn làm việc cho công ty, ngàn vạn lần không thể xuất hiện sơ suất được.