Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 827 - Chương 827: Tuổi Trả Tài Cao, Tài Hoa Hơn Người.

Chương 827: Tuổi trả tài cao, tài hoa hơn người. Chương 827: Tuổi trả tài cao, tài hoa hơn người.Chương 827: Tuổi trả tài cao, tài hoa hơn người.

Chương 827: Tuổi trả tài cao, tài hoa hơn người.

"Ta đương nhiên trung thành với Thạch tiên sinh rồi. Ngươi có trả tiên lương cho ta đâu."

"Được được, cuối cùng thì ngươi cũng đã thừa nhận. Còn không phải vì tiền sao? Sau này ngươi làm việc cho ta, ta trả tiền cho ngươi, ngoài ra còn bảo kê cho ngươi nữa. Sao, có được không?" Đới Phượng Ny chuyển động cây tăm ngậm trong miệng, làm ra vẻ đại tỷ.

Lương Hữu Tài bĩu môi: "Có ai mà không biết tiên của ngươi còn chưa lo đủ cho bản thân, làm sao có thể trả cho ta được chứ?"

"Mẹ kiếp, ngươi cũng dám kỳ thị ta? Ngươi có tin bây giờ ta vung 1,8 triệu để giết chết ngươi bây giờ không?”

"Ta tin, ta tin." Lương Hữu Tài bất đắc dĩ nói.

"Ngươi nhìn vẻ mặt của ngươi đấy? Còn có giọng điệu của ngươi nữa? Rõ ràng ngươi không tin ta." Đới Phượng Ny nổi giận, sờ sờ ví tiên rồi nói: "Giỏi cho tên mập chết bầm ngươi. Lần sau ta sẽ lấy thêm tiền đập chết ngươi, ngươi cứ chờ đó cho ta."

Đúng lúc này, cửa văn phòng mở ra, Thạch Chí Kiên và Mitsuko Yamada cùng nhau bước ra ngoài.

Đới Phượng Ny vội vàng bước lên: "Các ngươi ở bên trong làm gì thế? Sao không có động tĩnh? Không phải các ngươi ngâm thơ ở trong đó chứ? Tuyệt đối đừng dùng lý do này để gạt ta, ta không tin."

Thạch Chí Kiên dùng ngón tay chỉ vào trán của nàng, một tay đẩy nàng ra: "Ta làm cái gì còn cần phải nói với ngươi sao? Đi họp thôi."

Đới Phượng Ny một bụng tức giận, tiến đến bên cạnh Mitsuko Yamada: "Ngươi nói cho ta biết đi, hắn có làm gì ngươi hay không? Khụ khụ, là mấy chuyện khác người đấy. Nếu có thì ngươi cứ nói với ta, ta sẽ giúp ngươi chủ trì chính nghĩa."

Mitsuko Yamada có chút không kiên nhẫn nói: "Không có, ngươi suy nghĩ nhiều rồi."

"Thật sao? Vậy thì tốt rồi. A, Mitsuko, khóe miệng của ngươi bị gì vậy? Ngươi ăn cái gì à?" Đới Phượng Ny mắt sắc, chỉ vào khóe miệng của Mitsuko Yamada.

"A, không có gì." Gương mặt Mitsuko Yamada đỏ lên, vội vàng lấy khăn tay lau khóe miệng: "Đi họp thôi." Nói xong, nàng dẫn đầu bước đến phòng họp.

Đới Phượng Ny ở đẳng sau nghỉ thần nghi quỷ: "Vừa rồi cảm giác này rất quen thuộc? Là cái gì nhỉ?"

Lương Hữu Tài thúc giục: "Sap họp rồi, phiên dịch Đới."

"Đừng có thúc ta. Vừa nãy ta nhớ được cái gì đó thì bị ngươi làm quên hết rồi."...

Trong phòng họp cỡ lớn.

Người người nhốn nháo. Trên trăm nhân viên, quản lý cấp cao của Kim Long đều tập trung lại.

Hôm nay là lần đầu tiên Thạch Chí Kiên chính thức gặp mặt mọi người.

Trước đó, mọi người cũng chỉ nghe nói sở dĩ chủ tịch Mitsuko Yamada có thể lên làm chủ tịch là vì nhận được sự giúp đỡ của Thạch Chí Kiên, người đã chi năm triệu USD chỉ để mua lại cổ phiếu đang sụt giảm của công ty Kim Long.

Ở thời đại ngày nay, năm triệu đô la Mỹ không phải là một số tiền nhỏ và không nhiều người dám đặt cược lớn như vậy. Kết quả cuối cùng Thạch Chí Kiên cược thắng, đẩy Mitsuko Yamada lên chiếc ghế chủ tịch. Hắn ở sau lưng buông rèm nhiếp chính.

Nhưng bây giờ, Thạch Chí Kiên phải bước ra sân khấu vì chuyện karaoke cung không đủ câu.

Đã có thể ngồi ở đây đều không phải đồ ngốc. Bọn hắn cũng đã điều tra qua bối cảnh của Thạch Chí Kiên.

Liên quan đến câu chuyện về Thạch Chí Kiên ở Hương Giang, bọn hắn lại càng không thể tưởng tượng nổi, giống như một kỳ tích.

Tuổi trả tài cao.

Tài hoa hơn người.

Đây có lẽ là chú thích chính xác nhất đối với Thạch tiên sinh.

Đám người Trần Hổ Vượng, Yamamoto Yoko, Kawashima Hide vừa rồi cũng đã nhìn thấy thư pháp do Thạch Chí Kiên vẽ, bên trong thư pháp ẩn chứa sự quyết đoán.

Những người còn lại không được may mắn nhìn thấy, cũng không có cơ hội. Cho nên, ấn tượng của bọn hắn đối với Thạch Chí Kiên là tuổi của hắn còn quá trẻ, cũng không biết có thể quản lý được công ty hay không.

Thậm chí, một số quản lý cấp cao tâm cao khí ngạo còn có chút xem thường người thanh niên đến từ Hồng Kông này.

Ngoài miệng không có lông làm việc không tốn sức.

Một thanh niên biết nắm bắt cơ hội đạt đến chức vụ cao. Nếu để hắn quản lý những cường nhân như bọn hắn, tốt nhất đừng nên để mất mặt.

Có thể nói, lúc này trong phòng họp chia thành ba nhóm người.

Một nhóm người biết Thạch Chí Kiên, biết hắn không dễ đối phó, trong lòng sinh ra kính sợ.

Một nhóm người mang thái độ hoài nghi đối với Thạch Chí Kiên, lo lắng cho tương lai của công ty.

Nhóm người cuối cùng là ngoài mặt thì kính cẩn nghe theo mệnh lệnh của Thạch Chí Kiên, nhưng thật ra lại rất khinh thường hắn, cho rằng tuổi của hắn còn trẻ, lại là người Hoa, không có tư cách lãnh đạo mọi người.

Tóm lại, người trong phòng họp đều có suy nghĩ riêng. Tất cả đều chờ đợi Thạch Chí Kiên xuất hiện.

"Tại sao còn chưa xuất hiện nhỉ?"

"Đúng vậy, thời gian của mọi người rất quý giá."

Tiếng người có vẻ hơi ồn ào.

Mitsuko Yamada bước vào phòng họp, tiếng bàn tán lập tức biến mất.

Tất cả mọi người nhìn Mitsuko Yamada. Ánh mắt của Mitsuko Yamada quét qua một vòng, lúc này nàng mới lạnh lùng nói: “Mọi người im lặng. Bây giờ ta mời Thạch Chí Kiên tiên sinh nói chuyện với mọi người."
Bình Luận (0)
Comment