Chương 831: Nghiền ép
Chương 831: Nghiền épChương 831: Nghiền ép
Chương 831: Nghiên ép
"Ta ủng hộ Thạch tiên sinh."
Trân Hổ Vượng đứng dậy nói.
"Là một kẻ hèn nhát không dám khiêu chiến khó khăn, chi bằng buông tay đánh cược một lần."
Thạch Chí Kiên gật đầu. Nội ứng mà hắn mai phục ở Kim Long cuối cùng cũng phát huy hiệu quả.
Có Trần Hổ Vượng dẫn đầu, đám người mượn gió bẻ măng lập tức hiểu ra.
"Ta cũng ủng hộ cải cách của Thạch tiên sinh. Công ty Kim Long nên cải cách từ lâu rồi. Không thể cứ sống bằng tiền dành dụm mãi, phải anh dũng tiến lên."
"Đúng vậy, ta cũng ủng hộ Kim Long cải cách."
Thoáng chốc, đám người nhìn thấy rõ tình thế vội vung nắm đấm với Thạch Chí Kiên, biểu thị quy hàng.
Chỉ cần không phải đồ ngốc là có thể biết được rõ ràng, Thạch Chí Kiên dám mắng đám người Yamamoto Yoko là dựa vào cái gì?
Không phải là một đạo đức nhảm nhí nào đói
Là quyền thế? Hắn có cổ phần khống chế Kim Long.
Sắc mặt Yamamoto Yoko bị nghẹn thành màu gan heo. Hắn nhìn chiến hữu cũ Kawashima Hide của mình.
Cho đến lúc này, Kawashima Hide luôn theo sát bước chân của hắn.
Kawashima Hide nhẹ gật đầu với Yamamoto Yoko.
'Vẫn là Kawashima kun tốt. Đến lúc này hắn vẫn muốn ủng hộ ta." Yamamoto Yoko cảm kích.
Chỉ thấy Kawashima Hide đứng lên, giơ cao hai tay hò hét: "Đánh bại Yamamoto Yoko. Chúng ta không muốn làm kẻ hèn nhát. Chúng ta muốn làm anh hùng."
Cạch.
Điếu xì gà của Yamamoto Yoko rơi thẳng xuống đất sau khi bị lời nói của Kawashima Hide chấn kinh.
"Không thể nào." Yamamoto Yoko mở to mắt muốn lồi cả ra ngoài.
Đánh chết hắn cũng không ngờ đồng đảng Kawashima Hide đột nhiên cắn hắn một phát như vậy.
Những người khác cũng sừng sờ, tiếp theo lấy lại tinh thần, vung tay hô to: "Đánh bại Yamamoto Yoko. Chúng ta muốn làm anh hùng."
Tiếng hô kinh thiên động địa. ...
"Được rồi, nếu tất cả mọi người đều tán thành công ty cải cách, từ hôm nay trở đi, công ty Kim Long sẽ trở thành đối tác chiến lược của công ty khoa học kỹ thuật Thần Thoại, cùng chia sẻ thành quả khoa học kỹ thuật. Chúng ta hãy cùng nhau tiến vào lĩnh vực điện tử và bán dẫn của Nhật Bản."
Thạch Chí Kiên nhìn cũng không thèm nhìn Yamamoto Yoko đang lúng túng, giải quyết dứt khoát.
Đối với Thạch Chí Kiên mà nói, công ty khoa học kỹ thuật Thần Thoại thực chất là bộ phận khoa học công nghệ được tách ra từ công ty Tân Nguyệt mới thu mua. Sản phẩm duy nhất có thể sản xuất được là karaoke Thần Thoại. Nhưng hiện tại hai công ty muốn chia sẻ thành tựu khoa học công nghệ. Nhìn bề ngoài thì có vẻ công bằng, nhưng trên thực tế, Kim Long đã phải chịu một tổn thất lớn.
Xét về vốn, thực lực và triển vọng phát triển trong tương lai, Tân Nguyệt là đàn em.
Mục đích của Thạch Chí Kiên là tạo ra công nghệ được phát triển dựa trên sức mạnh của Kim Long, cuối cùng kết hợp nó vào hệ thống Thần Thoại của hắn.
Nói trắng ra, Thạch Chí Kiên muốn đám người Kim Long tu luyện Giá Y Thần Công, sau đó truyên công lực cho hắn.
"Cuộc chiến công nghệ tất cả đều là về tài năng! Vì vậy, những ngày này ta sẽ tập trung vào vấn đề tài năng! Trước hết, ta muốn hợp tác với Philips để phát triển một máy ghi âm di động mới! Thứ hai, ta muốn các ngươi tăng cường nỗ lực tuyển dụng người từ Sony, Toshiba và Panasonic để đảm bảo sự thành công của quá trình chuyển đổi của công ty chúng ta."
"Cuối cùng." Thạch Chí Kiên nhìn lướt qua mọi người: "Theo bước chân của ta, hoặc tiến về phía trước! Hoặc nộp đơn từ chức và về nhà để sống cuộc sống của mình! Đi hay ở, các ngươi tự lựa chọn."
Thạch Chí Kiên nói xong, đám lãnh đạo cấp cao bên dưới vội hô to: "Chúng ta ủng hộ Thạch tiên sinh."
"Nguyện cùng Thạch tiên sinh kê vai chiến đấu đến cùng."
Thạch Chí Kiên nhìn mọi người cảm xúc cao vút, không khỏi phun ra một câu tiếng Nhật: "Bakal"
Yamamoto Yoko mặt mũi tràn đầy lúng túng nhìn tình thế không ổn. Lòng người phân tán, còn hắn thì bị cô lập.
Đám người ghê tởm kia, chẳng lẽ bọn hắn muốn đánh bại mình?
Yamamoto Yoko rốt cuộc không nghĩ nhiều được nữa, vội lớn tiếng nói với Thạch Chí Kiên: 'Thạch tiên sinh, ta sai rồi."
Thừa nhận sai lâm trước mặt nhiều người như vậy cần dũng khí rất lớn.
Thạch Chí Kiên nhìn Yamamoto Yoko: "Ngươi nói cho ta biết ngươi sai ở đâu?"
Yamamoto Yoko cố nặn ra nụ cười: "Ta sai bởi vì ta nhận biết không đủ, bảo thủ không chịu thay đổi."
"Còn gì nữa?" Giọng điệu của Thạch Chí Kiên vô cùng lạnh lùng.
Những người khác cũng nhìn Yamamoto Yoko, gương mặt tràn ngập gieu cợt.
Yamamoto Yoko ngay cả suy nghĩ muốn tự tử cũng có.
Vừa rồi hắn uy phong bao nhiêu thì bây giờ chật vật bấy nhiêu.
"Cái này... ta đã đánh giá sai nút thắt phát triển của Kim Long, không nghĩ đến điện tử và chất bán dẫn mới là tương lai."
"Vậy bây giờ ngươi sẽ làm như thế nào?" Thạch Chí Kiên nhìn chằm chằm vào Yamamoto Yoko.
Yamamoto Yoko do dự một chút, từ chỗ ngồi bước ra, quỳ xuống trước mặt Thạch Chí Kiên trước mặt bao người: “Ta mong Thạch tiên sinh cho ta một cơ hội.
Đối với người Nhật, việc quỳ xuống xin lỗi và cầu xin sự tha thứ không phải là việc có thể làm một cách tùy tiện mà đòi hỏi phải có lòng dũng cảm rất lớn.
Ban đầu, mọi người nhìn Yamamoto Yoko với vẻ khinh thường và chế nhạo. Nhưng lúc này, bọn hắn nhìn thấy Yamamoto Yoko đường đường là một trong ba giám đốc của công ty lại quỳ xuống nhận sai, không khỏi có chút cảm thấy đau lòng. Mitsuko Yamada nhìn Thạch Chí Kiên. Bất kể thế nào, trước đó Yamamoto Yoko đã ủng hộ nàng. Nàng hy vọng Thạch Chí Kiên cho hắn một cơ hội. Thạch Chí Kiên nhìn thấy là một sự nhịn nhục.