Chương 838: Tiểu bạch kiểm
Chương 838: Tiểu bạch kiểmChương 838: Tiểu bạch kiểm
Chuong 838: Tieu bach kiem
Câu "kiếm cơm' của Thạch Chí Kiên lập tức khiến cho đám người Fujiki càng thêm nhận định Thạch Chí Kiên là tiểu bạch kiểm hàng thật giá thật.
Mọi người lại càng khinh thường Thạch Chí Kiên. Một du học sinh Trung Quốc, đến Kyoto dựa vào lừa gạt nữ nhân mà kiếm cơm. Cấp quá thấp, quá mất mặt.
Bên này, Meiko lại càng "quan tâm" hỏi thăm Mitsuko Yamada, hỏi mấy năm qua nàng sống làm sao? Có phải rất khó khăn đúng không? Nghe nói Kyoto không dễ lăn lộn, nhất là nữ hài rất dễ dàng đi vào con đường tà đạo, còn dễ dàng bị nam nhân bê ngoài tô vàng nạm ngọc nhưng bên trong thối rửa lừa gạt.
Meiko trực tiếp nhận định Mitsuko Yamada là loại nữ nhân dung mạo xinh đẹp nhưng không có não, đồng thời cũng cho rằng nàng lăn lộn ở Kyoto không được tốt, rất có thể dựa vào nhan sắc mà kiếm được một chức vụ trong công ty. Bây giờ nàng bị một tên tiểu bạch kiểm quấn lấy, lại càng không may.
Đương nhiên, khi quan tâm hỏi han Mitsuko Yamada, nàng còn cố tình nhắc đến chuyện của mình.
Trong miệng Meiko, chồng của nàng Mitsuo Yamada là trụ cột trong công ty. Hắn đang làm việc tại một công ty nước ngoài ở Kyoto và có mức lương rất tốt. Hiện tại, hắn đang dựa vào lão đại là giám đốc Fujiki, sau này tương lai sẽ rất tươi sáng.
Tóm lại, Meiko vừa quở trách Mitsuko Yamada vừa không ngừng nâng cao mình, giọng điệu ông cụ non, biểu hiện nàng và Mitsuko Yamada không cùng một cấp độ.
Từ lúc Meiko ngôi xuống đã nói một hơi, Mitsuko Yamada hoàn toàn chen không lọt vào chủ đề của nàng.
Anh trai Mitsuo Yamada lại càng kiêu ngạo hơn.
Hắn thấy em gái của mình chẳng có tiền đồ gì cả. Vừa tốt nghiệp không bao lâu, đi làm công cho người ta, chẳng lẽ nàng còn giỏi hơn cả hắn sao?
Còn nữa, không có tiền đồ còn chưa tính, ánh mắt chọn nam nhân lại còn tệ, tìm một tên ăn bám, đúng là làm mất mặt nhà họ Yamada. ...
"Yamada-kun, ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Đốt thuốc đi."
Đột nhiên giám đốc Fujiki ra lệnh cho hắn.
Nhìn thấy Fujiki đang vênh mặt hất hàm sai khiến, Mitsuo Yamada giật mình tỉnh lại, vội lấy xì gà cao cấp mà hắn mới mua từ trong túi áo ra, hai tay cúi đầu dâng cho giám đốc Fujiki.
Fujiki đắc ý nhận lấy điếu xì gà đưa lên miệng. Mitsuo Yamada lại vội vàng lấy bật lửa giúp hắn đốt thuốc.
Fujiki hút điếu xì gà, phun ra một làn khói vê phía Thạch Chí Kiên, sau đó tay kẹp điếu xì gà chỉ vào mũi của hắn: "Chàng thanh niên, kiếm cơm thì được, nhưng không thể dựa vào nữ nhân, phải biết dựa vào mình, biết chưa?"
Nói xong, hắn dùng ngón tay cái chỉ vào mũi mình: "Ngươi có biết ta là ai không? Ta là giám đốc cấp cao của công ty nước ngoài lớn nhất Kyoto! Rất nhiều sinh viên tốt nghiệp sẽ thực tập ở công ty chúng ta. Có lẽ ta sẽ giúp được ngươi.'
Thạch Chí Kiên cười nói: "Không biết Fujiki tiên sinh sẽ giúp ta như thế nào?”
Fujiki mỉm cười, không có ý tốt liếc nhìn Mitsuko Yamada bên cạnh Thạch Chí Kiên, nhả ra một vòng khói: "Vậy phải xem ngươi làm như thế nào?”
Mitsuko Yamada thấy ánh mắt của hắn tà ác, không khỏi cảm thấy chán ghét.
Đúng lúc này, Mitsuo Yamada đột nhiên nói với Fujiki: "Giám đốc đại nhân, ngươi đoán ta nhìn thấy ai?
Fujiki đang tính toán Thạch Chí Kiên và Mitsuko Yamada, Mitsuo Yamada lại chen vào như vậy khiến cho hắn cảm thấy khó chịu: "Nhìn thấy ai? Chẳng lẽ thấy quỷ?"
"Không phải. Ta thấy William. William tiên sinh, giám đốc điều hành cao nhất của công ty chúng ta."
"Ồ, là hắn à?" Fujiki giật mình, vội quay đầu nhìn lại. Hắn thấy một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh cùng với ba cấp dưới của mình đang mỉm cười bước về phía bên này.
Fujiki đứng bật dậy, Mitsuo Yamada vội vàng đi theo.
Fujiki kinh ngạc nói: "Tại sao hắn lại đi sang bên này?"
Mitsuo Yamada đáp: "Có khi nào là vì nhìn thấy ngươi hay không?"
"Không thể nào." Fujiki có chút không được tự tin.
Không sai. Hắn quả thực là giám đốc bộ phận của Philips và có thể coi là một nhân vật cấp cao.
Nhưng William là ai?
Đó là người điều hành cao nhất của công ty!
Hơn nữa, William này luôn coi thường người khác, không coi những người bản xứ như họ là con người!
Dù Fujiki có mạnh đến đâu thì trong mắt William hắn cũng chỉ là một con chó Nhật Bản! Phải dựa vào người nước ngoài như bọn hắn để kiếm cơm.
"Không thể sai được. Ngươi là lãnh đạo cấp cao của công ty. Còn ta chẳng qua chỉ là một viên chức bình thường. William tiên sinh nhất định sang chào hỏi ngươi đấy." Mitsuo Yamada kích động nói.
Fujiki nghe Mitsuo Yamada nói như thế, lập tức lấy lại tinh thần: "Đúng vậy, ngươi nói đúng. William tiên sinh, nhất định là vì nhìn thấy ta nên mới tới chào hỏi. Không ngờ địa vị của ta trong mắt hắn lại cao như vậy."
"Đương nhiên rồi. Giám đốc Fujiki ngươi là trụ cột trong công ty mà."
"Nói hay lắm. Đợi lát nữa ta sẽ nhắc tên của ngươi. Ngươi nhất định phải để lại ấn tượng tốt trong mắt William tiên sinh."
Mitsuo Yamada nghe xong, chỉ thấy xương cốt toàn thân trở nên xốp giòn.
Vợ của hắn Meiko lại càng hận không thể liếm đế giày cho Fujiki. Đúng là không phí công nịnh bợ.
Trong lúc mọi người nói chuyện, William đã đến trước mặt.