Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 840 - Chương 840: Thủ Sung Nhược Kinh

Chương 840: Thủ sung nhược kinh Chương 840: Thủ sung nhược kinhChương 840: Thủ sung nhược kinh

Chương 840: Thủ sung nhược kinh

"Xin chào, William tiên sinh. Ta muốn cảm ơn ngươi đã nhận lời mời của ta trong lúc bận trăm công nghìn việc như thế này." Thạch Chí Kiên nói.

"Nhưng điều đáng kinh ngạc hơn nữa là ta đã gặp được một cấp dưới của ngươi trước đó. A đúng rồi, tên gì nhỉ? Fujiki đúng không?" Giọng điệu của Thạch Chí Kiên vô cùng khinh thường.

William khẽ giật mình. Ánh mắt màu xanh chuyển động xung quanh. Lúc này hắn mới nhìn thấy giám đốc Fujiki đang kinh ngạc nhìn mình và Thạch Chí Kiên.

"Fujiki, tại sao ngươi lại ở đây?" William là ai chứ? Nghe giọng điệu của Thạch Chí Kiên, hắn đã cảm nhận được điều gì đó.

Huống chỉ hắn biết rất rõ vê Fujiki, là một tên gia hỏa ti tiện mặt dày vô sỉ. Nhất định là hắn đã đắc tội với Thạch tiên sinh tôn quý. Bằng không, Thạch tiên sinh không có khả năng dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện.

Giám đốc Fujiki ngay cả suy nghĩ muốn tự tử cũng có.

Tại sao lại không may như thế này?

Tại sao tên tiểu bạch kiểm kia lại quen với William tiên sinh? Có vẻ như còn rất lợi hại.

Fujiki vội lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán, cố gắng nặn nụ cười thật tươi, thịt mỡ trên mặt run run: "Ta, ta..."

Nửa ngày "ta" cũng không có vế sau.

Mitsuo Yamada thấy tình thế không ổn. Thấy vợ ra hiệu, hắn vội chủ động kéo dài khoảng cách với Fujiki, giống như lúc này Fujiki là một ôn thần, cách hắn càng xa càng tốt.

Nhìn thấy Fujiki sợ hãi đến không nói nên lời, William càng tức giận hơn: "Biến đi. Mặc dù ta không biết ngươi đắc tội với Thạch tiên sinh như thế nào, nhưng bây giờ ta không hy vọng nhìn thấy ngươi."

Fujiki bị mắng xối xả, vội cúi đầu chín mươi độ: "Vâng."

Sau đó, hắn giống như con chó xám xịt chạy đi.

Chạy ra khỏi nhà hàng, một cơn gió thổi tới, Fujiki chỉ cảm thấy mồ hôi đầm đìa. Tiên đồ của hắn xem như tiêu rồi.

Lại nhớ đến nụ cười đắc ý của Thạch Chí Kiên, Fujiki không khỏi ngồi xổm xuống đất ôm đầu khóc rống: "Trời ơi, rốt cuộc ngươi là ai vậy?"...

Lúc này, Mitsuo Yamada và vợ Meiko cuối cùng cũng hiểu ra.

Thạch Chí Kiên chính là lão sói vẫy đuôi. Không biết hắn là thân thánh phương nào, ngay cả William tiên sinh cũng phải nể mặt hắn ba phần.

Còn có đứa em gái Mitsuko Yamada không được bọn họ chào đón. Hình như nàng là chủ tịch của một công ty lớn.

Công ty Kim Long?

Đúng, chính là công ty Kim Long.

Mitsuo Yamada và Meiko chợt nhớ ra, đây không phải là công ty gần đây được lưu truyền rộng rãi ở Kyoto, công ty Kim Long sao? Nghe nói nó là một trong những đại gia máy móc hàng đầu ở Yokohama. Cựu chủ tịch bởi vì liên quan đến một vụ an nào đó mà phải ngồi tù. Bây giờ chủ tịch mới là nữ.

"Nữ nhân đó không phải là Mitsuko chứ?" Mitsuo Yamada nhìn em gái. Khi nói ra câu nói này, giọng nói của hắn cũng phát run.

Yết hầu của Meiko cũng trở nên khô khốc: "Có lẽ là vậy."

"Ối." Mắt Mitsuo Yamada tối đen, thiếu chút nữa té xỉu.

Hắn không ngờ em gái của hắn lại trở thành chủ tịch của một công ty lớn.

Toàn thân của Meiko cũng phát lạnh. Nàng lập tức nhớ lại cái gì đó, ánh mắt bắt đầu sáng lên, đẩy đẩy Mitsuo Yamada: "Không cần sợ. Chúng ta phát tài rồi. Nói thế nào nàng cũng là em gái của ngươi mà."

"Em gái gì mà em gái? Vừa rồi chúng ta nói nàng thảm như vậy mà." Trong lòng Mitsuo Yamada vẫn còn sợ hãi.

"Không sao đâu. Cùng lắm thì chúng ta quỳ xuống cúi đầu xin lỗi nàng." Meiko không thèm đếm xia. Mặc dù nàng cũng là người ương bướng, nhưng vì tiền đồ của chồng, chuyện gì nàng cũng đồng ý làm.

Trong lòng Mitsuo Yamada cảm thấy khó chịu khi để vợ quỳ xuống trước em gái.

Nhưng bây giờ dường như không còn phương pháp nào giải quyết tốt hơn.

Trong lúc hai vợ chồng đang do dự, William đuổi Fujiki đi xong đã nhìn thấy hai người.

Trước đó, hai người này đứng cùng một chỗ với Fujiki. Bây giờ Fujiki đi rồi, cả hai lập tức trở nên bắt mắt.

"Hai người này là..." William ném ánh mắt nghi hoặc đến hai vợ chồng.

Mitsuo Yamada nhắm hai mắt lại, chờ bị phán án tử hình.

Meiko nói: "Chúng ta là cấp dưới của giám đốc Fujiki."

Quả nhiên, William nghe xong, lập tức biến sắc, sắp sửa nổi giận.

Mitsuko Yamada bỗng nhiên lên tiếng: "Mặc dù bọn họ là cấp dưới của vị Fujiki kia, nhưng cũng là anh trai và chị dâu của ta."

William tiên sinh sững sờ, quay sang nhìn Thạch Chí Kiên, dường như đang chờ hắn xác nhận.

Thạch Chí Kiên gật đầu: "Đúng vậy, hai vị này là anh trai và chị dâu của Mitsuko Yamada tiểu thư”"

Con ngươi William đảo một vòng, nhìn Mitsuko Yamada rồi lại nhìn hai vợ chồng Mitsuo Yamada, trong lòng lập tức có tính toán. Hắn chủ động bắt tay với Mitsuo Yamada: "Thì ra là anh trai của chủ tịch Mitsuko. Kính đã lâu, kính đã lâu."

Mitsuo Yamada sợ ngây người, không thể tin được, biểu hiện thủ sủng nhược kinh.

Hắn chẳng qua chỉ là một nhân viên nhỏ ở Philips. Hắn là một trong những con thú xã hội không có hy vọng thăng tiến và chỉ đứng ở vị trí cuối cùng trong công ty!

Ngay cả Fujiki cũng có thể điều khiển hắn đến chết chứ đừng nói đến người cấp cao hơn?
Bình Luận (0)
Comment