Chuong 841: Mitsuo-kun
Chuong 841: Mitsuo-kunChuong 841: Mitsuo-kun
Chương 841: Mitsuo-kun
Nhưng bây giờ, giám đốc điều hành cấp cao của công ty đang đứng trước mặt hắn, chủ động bắt tay hắn.
Nếu chuyện này lọt ra ngoài, chẳng phải cả công ty sẽ nổ tung sao?!
Gương mặt của Mitsuo Yamada tràn ngập kinh ngạc.
Meiko lanh trí đụng hắn: "William tiên sinh muốn bắt tay của ngươi kìa."
Lúc này, Mitsuo Yamada mới lấy lại tinh thần, vội lau tay vào áo, lúc này hai tay nắm chặt tay phải của William, dùng sức lắc lu khúm núm nói: "Cảm ơn ngươi, William tiên sinh. Ta, ta quá kích động."
William rất hài lòng với thái độ kính cẩn của đôi vợ chồng nhà này. Hắn nói với Mitsuko Yamada: "Nếu không, để anh trai và chị dâu của ngươi ngồi ăn cơm cùng chúng ta nhé. Mọi người khó có lúc gặp nhau như thế này."
Sắc mặt Mitsuko Yamada trở nên do dự. Nàng nhìn Thạch Chí Kiên, dường như đang trưng cầu ý kiến của hắn.
Thạch Chí Kiên mỉm cười nói: "Như vậy cũng tốt mà...
Nhà hàng Tây.
Mọi người ngồi cùng nhau, chuyện trò vui vẻ.
Văn hóa tiệc tùng ở phương Tây không giống như ở phương Đông. Về cơ bản không có chuyện mời uống rượu.
William và những người đi cùng hắn cũng chỉ nhấp môi mà thôi.
Trong lòng mọi người đều có nắm chắc hôm nay đến đây là để làm cái gì.
Thạch Chí Kiên và William trò chuyện rất thú vị, nói về một số phong tục và giai thoại của Hà Lan, cũng như những câu chuyện về văn học, lịch sử và triết học.
Những gì hắn nói rất giàu thông tin, và ngay cả William, một người Hà Lan, cũng không biết nhiều về nó.
Nhất thời, nhóm người William phải lau mắt mà nhìn Thạch Chí Kiên.
Ngồi bên cạnh Thạch Chí Kiên, Mitsuko Yamada mỉm cười rót rượu cho Meiko, còn có Mitsuo Yamada đang lo lắng bất an ngồi chỉ nửa cái mông. Trong lòng Mitsuo Yamada lúc này đang ngũ vị tạp trần.
Đối với người anh trai tốt này của mình, Mitsuko Yamada không biết nên nói cái gì. Mặc dù hắn đối xử với nàng không tốt, nhưng giọt máu đào hơn ao nước lã. Cho nên, khi William hỏi, Mitsuko Yamada mới chủ động thừa nhận sự tôn tại của bọn họ.
Nhưng bây giờ, Mitsuko Yamada không biết làm như vậy là đúng hay sai. Nhìn biểu hiện bứt rứt của đại ca, hình như không thích ứng lắm với hoàn cảnh. Nụ cười nịnh nọt, còn có tay chân cứng ngắc, có vẻ như không hợp cho lắm.
Lại nhìn về phía chị dâu bình thường kiêu ngạo không ai bì nổi, bây giờ lại giống như nữ nhân bồi rượu rẻ tiền, lúc nào cũng mỉm cười nịnh nọt rót rượu cho nàng. Nàng chỉ cần ngồi một chỗ thưởng thức rượu vang đắt tiền, hoàn toàn không cần bận tâm bất cứ ánh mắt của người nào.
Ngược lại, những người đó khi nói chuyện với nàng đều thận trọng, giống như sợ nói lỡ lời gì đó sẽ khiến nàng tức giận. Mitsuko Yamada đương nhiên biết sở dĩ bọn họ làm như vậy là vì nàng là chủ tịch của công ty Kim Long. Đổi lại trước kia, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ. Bởi vì thân phận của nữ nhân Nhật Bản thật sự quá thấp bé. Lúc này, cảm giác bình đẳng thật sự quá mỹ diệu.
Ngay sau đó, Mitsuko Yamada lại nhớ đến vì sao nàng lại có được thân phận và địa vị như vậy. Hết thảy đều do Thạch Chí Kiên trao cho nàng. Không có sự giúp đỡ của hắn, nàng vẫn chỉ là một nữ trợ lý, một thư ký bị người ta coi thường.
Trong lòng Mitsuko Yamada đột nhiên có cảm giác muốn khóc. Thạch Chí Kiên cho nàng, chẳng những là trợ giúp, là ân tình, mà còn là tôn nghiêm, cho nàng cảm giác được tôn trọng mà trước đó nàng chưa từng thể nghiệm qua.
Nhìn thấy Thạch Chí Kiên đang mỉm cười nói chuyện với William, lúc này hắn thật thông minh và hóm hỉnh, đôi mắt sáng như có thể nhìn thấu thế giới, Mitsuko Yamada cảm thấy hắn không phải nam nhân bình thường, đáng để cho nàng yêu cả đời, phục vụ cả đời.
Trong lòng Mitsuo Yamada lại là một tư vị khác.
William là giám đốc điều hành cấp cao của công ty, trước đây Mitsuo Yamada đã từng gặp qua đối phương. Nhưng mỗi lần gặp mặt đều cúi đầu cúi người chín mươi độ, chỉ có thể nhìn thấy mũi giày sáng bóng của William tiên sinh, cũng không dám ngẩng đầu nhìn vào mặt đối phương.
Một hoàng đế ở một công ty lúc này lại ngôi nghiêm chỉnh, thỉnh thoảng còn mỉm cười, hỏi một câu "Mitsuo-kun'.
Mitsuo-kun?
Đây là xưng hô tôn kính đến cỡ nào?
Hu hưu...
Khiến cho một tiểu nhân vật như hắn làm sao mà chịu nổi?...
"William tiên sinh, thời gian cũng không còn nhiều. Ta thấy chúng ta nên bàn về công việc đi." Thạch Chí Kiên thấy nói chuyện trên trời dưới đất cũng đã đủ, hắn lập tức đánh ra con át chủ bài của bữa tiệc tối nay.
William cũng đã chuẩn bị tiếp chiêu. Hắn dùng khăn ăn lau khóe miệng của mình, mỉm cười nói: "Đương nhiên là được rồi, Thạch thân mến. Thật ra ta cũng rất chờ mong được hợp tác với ngươi."
Những người khác nhìn thấy, lập tức biết được đọ sức tối nay sắp bắt đầu.
Vợ chồng Mitsuo Yamada ra sức rót rượu cho mọi người, giống như nhân viên phục vụ. Bọn họ chợt cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, biết có chuyện lớn phát sinh, lập tức buông chai rượu và ly rượu trong tay xuống, ngồi nghiêm chỉnh một bên, ngay cả thở mạnh cũng không dám.