Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 842 - Chương 842: Cao Thủ So Chiêu

Chương 842: Cao thủ so chiêu Chương 842: Cao thủ so chiêuChương 842: Cao thủ so chiêu

Chuong 842: Cao thu so chieu

"William tiên sinh, trước đó ta đã liên lạc với ngươi. Công ty của chúng ta rất quan tâm đến công nghệ đọc băng đã được cấp bằng sáng chế của Philips. Ngươi hãy đưa ra một cái giá, xem chúng ta có thể hợp tác hay không?" Thạch Chí Kiên vừa nói vừa lấy điếu thuốc đưa lên miệng.

Trước mắt bao người, Mitsuko Yamada không hề để ý đến thân phận nữ chủ tịch của mình, đích thân lấy bật lửa mạ vàng giúp Thạch Chí Kiên đốt thuốc.

Tư thái của nàng rất tự nhiên, hài hòa, giống như nàng là người hầu trung thành nhất của Thạch Chí Kiên.

Ánh mắt William lóe lên một cái.

Những người khác nhìn thấy Mitsuko Yamada phục vụ Thạch Chí Kiên như vậy, như có điều suy nghĩ.

Vợ chồng Mitsuo Yamada và Meiko lại càng há to mồm. Lúc này, bọn họ dường như đã hiểu ra được điều gì đó.

William cười nói: "Thạch tiên sinh, ngươi quả nhiên là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái. Nếu đã như vậy, ta cũng không dây dưa nữa. Độc quyền của chúng ta sẽ cho các ngươi sử dụng. Hàng năm, công ty của các ngươi, mặc kệ là Thần Thoại hay là Kim Long, chỉ cần thanh toán cho chúng ta năm trăm nghìn đô la Mỹ là được.”

"Ồ, năm trăm nghìn đô la Mỹ?"

Mitsuo Yamada và Meiko đều giật mình, miệng há to đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà.

Tiểu nhân vật như bọn họ nào thấy qua nhiều tiền như thế.

Thạch Chí Kiên nhìn lướt qua vợ chồng Mitsuo Yamada đang ngạc nhiên.

Mitsuko Yamada cũng trừng mắt nhìn anh trai và chị dâu.

Mitsuo Yamada và Meiko vội che miệng, chỉ để lộ con mắt vẫn còn đang căng tròn vì ngạc nhiên.

"Năm trăm nghìn đô la Mỹ có phải hơi nhiều hay không?" Thạch Chí Kiên phun ra một làn khói về phía William, sau đó dùng tay kẹp thuốc gãi gãi đuôi lông mày theo thói quen.

"Không nhiều đâu." William mỉm cười giống như con hồ ly: "Theo ta được biết, bằng sáng chế karaoke của ngươi đã được bán cho Panasonic và Toshiba! Nhân tiện, nó có giá bao nhiêu? Hình như là sáu trăm nghìn đô la Mỹ. Tính toán ra, độc quyền của chúng ta vẫn rẻ hơn ngươi một trăm nghìn. Ngươi nói có đúng không, Thạch thân mến."

Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.

William giống như đã thăm dò rõ ràng nội tình của Thạch Chí Kiên.

Một quản lý công ty Philips đi cùng William lên tiếng: "Đúng vậy, cái giá của chúng ta đưa ra đã rất hợp lý. Năm trăm nghìn đô la Mỹ, Thạch tiên sinh ngươi cũng không phải không bỏ ra nổi."

Thạch Chí Kiên im lặng. Mitsuko Yamada bên cạnh lên tiếng: "William tiên sinh, hy vọng ngươi có thể hiểu rõ một chuyện. Bằng sáng chế karaoke của chúng ta mới được áp dụng trong năm nay, hơn nữa thiết bị này cũng là một thứ hoàn toàn mới, và nhu cầu thị trường rất lớn! Đó là lý do tại sao bằng sáng chế của chúng ta có thể được bán với giá cao. Nhưng..."

Giọng điệu của Mitsuko Yamada thay đổi, ánh mắt trở nên lạnh lùng. Một khí thế vô hình phát ra từ trên người nàng. Trước đó, mọi người còn kinh ngạc vì tư thái hen mọn khi Mitsuko Yamada phục vụ Thạch Chí Kiên, nhưng bây giờ mọi người mới phát hiện nữ nhân này không đơn giản. Nội khí thế mà nàng phát ra, người bình thường đã không chịu nổi.

"Nhưng bằng sáng chế đọc và ghi băng ghi âm của ngươi có từ năm 1966! Đến nay đã ba năm rồi! Nói một cách phũ phàng, với sự phát triển của xu hướng công nghệ hiện nay thì nó đã là một bằng sáng chế lỗi thời rồi! Ngươi cứ chết ôm giá cả không nhả, William tiên sinh, ngươi cảm thấy làm như vậy có đúng không?”

Đối mặt với câu hỏi của Mitsuko Yamada, William mỉm cười, giơ ngón tay cái lên với Mitsuko Yamada: "Lợi hại! Chủ tịch Mitsuko Yamada không hổ là nữ trung hào kiệt, phân tích rất rõ ràng. Nhưng thật xin lỗi, đây là quyết định của công ty Philips chúng ta, năm trăm ngàn đô la Mỹ, không thiếu một xu."

Mitsuko Yamada tức giận.

Đây rõ ràng là dọa dẫm.

Theo tình hình thị trường hiện nay, việc trả cho Philips một trăm nghìn đô la Mỹ một năm đã là nể mặt đối phương lắm rồi, nhưng đối phương lại chơi trò công phu sư tử ngoạm, đòi giá gấp năm lần.

Coi bọn họ là oan đại đầu sao?

Vợ chồng Mitsuo Yamada và Meiko cũng cảm nhận được bầu không khí giương cung bạt kiếm trên bàn ăn.

Bọn họ muốn đứng ra khuyên vài câu nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không có tư cách.

Vụ giao dịch năm trăm nghìn đô la Mỹ, bọn họ làm gì có quyền lên tiếng.

Cho nên, bọn họ cố gắng nín thở ngưng thần, làm bộ như không tồn tại, để Thạch Chí Kiên và William coi bọn họ là không khí.

"Nếu William tiên sinh đã nói như vậy, chúng ta không còn gì để nói nữa." Dù sao Mitsuko Yamada cũng là chủ tịch của công ty Kim Long. Trước khi đàm phán, nàng đã đặt ra điểm mấu chốt cho mình.

"Nếu quý công ty từ đầu đến cuối không chịu nhượng bộ, thật đáng tiếc, chúng ta không hợp tác với quý công ty nữa. Các ngươi thử nghĩ lại xem, đến lúc đó đừng nói là năm trăm nghìn, ngay cả một xu một hào các ngươi cũng không có được. Khi đó tổn thất sẽ càng lớn hơn."

William nghe Mitsuko Yamada nói xong, do dự một chút, lập tức quay sang dùng tiếng Hà Lan nói với những quản lý còn lại.
Bình Luận (0)
Comment