Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 843 - Chương 843: Cường Thế

Chương 843: Cường thế Chương 843: Cường thếChương 843: Cường thế

Chuong 843: Cuong the

Một lát sau, William quay lại nói: "Vì đây là lần đầu tiên chúng ta giao tiếp với nhau nên mọi người đều phải tạo ấn tượng tốt, vì thế chúng ta quyết định mở một cánh cửa với các ngươi. Bốn trăm nghìn, không thể ít hơn được nữa."

Mitsuko Yamada nghe xong, khit mũi coi thường.

Bốn trăm nghìn?

Đám người Philips này muốn tiền đến điên rồi sao?

Bọn hắn cho rằng công nghệ đọc và ghi băng rất tiên tiến sao?

Trong lúc Mitsuko Yamada đang định lên tiếng trả giá, Thạch Chí Kiên gõ tàn thuốc, thản nhiên nói: “Năm chục nghìn đô la Mỹ. Hoặc thành giao, hoặc sau này hãy nói."

"Cái gì?"

Chẳng những đám người William ngẩn người, ngay cả Mitsuko Yamada cũng ngạc nhiên không kém.

Mitsuo Yamada và Meiko càng há mồm vì kinh ngạc.

Bọn họ đã thấy có người trả giá, nhưng không ai trả giá hung ác như Thạch Chí Kiên.

Từ năm trăm nghìn xuống còn năm mươi nghìn.

Một phần mười.

Quá sắc bén.

"Ta không nghe nhầm chứ, Thạch Chí Kiên tiên sinh thân mến? Ngươi nói bao nhiêu, năm chục nghìn?" William mở to mắt, khó tin nhìn Thạch Chí Kiên.

"Ngươi không nghe nhầm đâu, đó là giá ta trả. Thạch Chí Kiên bắt chéo chân, hơi khom người, ung dung hút hết điếu thuốc rồi dụi tàn thuốc vào trong gạt tàn. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng William: "Nói thật, công nghệ đọc ghi băng của các ngươi quá rác rưởi! Nó sẽ sớm bị loại khỏi thị trường! Đừng nhìn ta như vậy, những gì ta nói đều là sự thật!"

Ánh mắt của đám người William có thể phun ra lửa. Hắn dám nói kỹ thuật của bọn hắn rác rưởi. Bọn hắn là Philips Một trong mười công ty công nghệ hàng đầu thế giới!

"Không thể phủ nhận các ngươi đã có cống hiến cho công nghệ ghi âm, nhưng hiện tại công nghệ đọc băng của các ngươi đã rất lạc hậu. Bởi vì thời gian không cho phép, nếu không ta sẽ không mua công nghệ đã được cấp bằng sáng chế của ngươi!" Thạch Chí Kiên dựa lưng vào ghế, dùng tay sờ cằm, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

"Cho nên, các ngươi nên cảm ơn ta vì ta mời các ngươi bàn chuyện hợp tác vào lúc này. Các ngươi có biết tại sao không? Bởi vì nếu lần hợp tác này thành công, ta sẽ phục hồi lại công nghệ cho các ngươi. Hàng năm, ta sẽ thanh toán năm chục nghìn đô la Mỹ tiền phí sử dụng bản quyên cho các ngươi. Tính ra, tối thiểu nhất cũng phải hai chục năm. Như vậy tổng giá trị là bao nhiêu? Là một triệu đô la Mỹ”

"Đương nhiên, đây không phải trọng điểm. Trọng điểm là các sản phẩm ta phát minh ra bằng công nghệ của các ngươi sẽ tiếp tục làm bùng nổ thị trường băng ghi âm. Đến lúc đó, sẽ có nhiều công ty tiếp tục mua bằng sáng chế của các ngươi. Số tiền đó sẽ là một con số rất lớn."

"Bây giờ các ngươi hãy lựa chọn đi, là ánh mắt thiển cận từ chối ta, hay là bắt tay hợp tác cùng nhau kiếm số tiên lớn?" Thạch Chí Kiên nói xong, hắn dựa lưng vào ghế, khí định thần nhàn. ... Đối mặt với đàm phán mang tính áp bách của Thạch Chí Kiên, lần đầu tiên William thay đổi sắc mặt.

Là một người nước ngoài, William có thể nói là đi ngang trong giới kinh doanh ở Kyoto.

Thực chất bên trong của người Nhật Bản luôn sính ngoại, sùng bái phương Tây, khiến cho hắn luôn thuận lợi trong đàm phán.

William có thể dựa vào khí thế này để kiếm được thẻ đánh bạc lớn nhất, nhưng hôm nay lần đầu tiên hắn bị khí thế của người khác đè ép. Mà đối thủ đè ép hắn lại là người Trung Quốc.

Không thể tưởng tượng nổi.

William quay sang nói chuyện với đồng nghiệp của mình. Hành động đó lại càng tỏ ra coi trọng Thạch Chí Kiên hơn.

Bọn hắn làm sao biết Thạch Chí Kiên đến từ thời kỳ quật khởi của Trung Quốc ở kiếp trước. Khi đó, quốc lực của Trung Quốc cường thịnh đến mức ngay cả Mỹ cũng dám ngạnh lại, huống chi người Hà Lan nhỏ bé như bọn hắn?

Lúc này, Thạch Chí Kiên nhàn nhã bắt chéo chân, bưng ly rượu vang lắc lư, vô cùng hưởng thụ nhấp một miếng.

Ánh mắt của người khác nhìn hắn dần dần thay đổi, thêm vài phần kính sợ.

Mitsuko Yamada lẳng lặng ngồi bên cạnh Thạch Chí Kiên, cảm nhận được khí thế mạnh mẽ phát ra từ người hắn. Nhớ lại phong thái của hắn vừa rồi, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng tự hào.

Đây là nam nhân mà cả đời nàng muốn trung thành phục vụ.

Anh trai và chị dâu của Mitsuko Yamada cũng phát hiện ra được, nhân vật chính trên bàn tiệc tối nay thì ra là Thạch Chí Kiên.

Bàn tiệc trên thương trường chắc chắn sẽ có một người cường thế chủ đạo hết thảy. Những người khác chỉ là chúng tinh phủng nguyệt mà thôi.

Chỉ là hai vợ chông không nghĩ đến, vương giả của bữa tiệc này lại là người Trung Quốc mà bọn họ vừa mới mỉa mai, châm chọc.

Lúc này, Mitsuo Yamada và Meiko nhìn thấy đám người William châu đầu ghé tai trao đổi sách lược ứng đối, cảm thấy đây chính là một cơ hội.

Mitsuo Yamada ngượng ngịu, dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đụng vợ một cái, ném cho nàng một ánh mắt.

Meiko thấy ly rượu của Thạch Chí Kiên đã uống gần hết, vội vàng cầm chai rượu vang nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Thạch Chí Kiên, rót cho hắn đầy ly rượu, có chút thấp thỏm nói: "Chào ngươi, ta là chị dâu của Mitsuko Yamada, Meiko. Ừm, trước đó ta thành thật xin lỗi."
Bình Luận (0)
Comment