Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 868 - Chương 868: Năm Trăm Đô La Mỹ

Chương 868: Năm trăm đô la Mỹ Chương 868: Năm trăm đô la MỹChương 868: Năm trăm đô la Mỹ

Chương 868: Năm trăm đô la Mỹ

"Cái gì năm trăm đô la Mỹ? Chai rượu này đắt như vậy sao?" Thạch Chí Kiên kinh ngạc nhìn chai rượu.

Đới Phượng Ny tức đến mức mắt trợn trắng.

Mitsuko Yamada vô cùng vui vẻ, vội nắm lấy cánh tay của Thạch Chí Kiên: "Tại sao ngươi lại đến muộn như vậy?”

"Ta có chút việc nên đến trễ." Thạch Chí Kiên vỗ vai của nàng.

"Ngươi có bị làm sao không? Ví dụ như đau bụng gì đó..." Ánh mắt của Đới Phượng Ny đảo trên người Thạch Chí Kiên từ trên xuống dưới, làm ra vẻ quan tâm hỏi.

"Bụng của ngươi mới đau đấy." Thạch Chí Kiên cảm thấy Đới Phượng Ny đang trù yểu mình.

"Không phải, ta rất quan tâm ngươi. Cho dù bụng của ngươi không đau, còn những chỗ khác thì sao? Có cảm thấy thoải mái hay không? Ví dụ như ngươi nhìn thấy ta thì tim đập nhanh, huyết mạch sôi trào?"

Thạch Chí Kiên trừng mắt: "Thôi đi, đừng tưởng bở. Ngươi không phải gu của ta."

"Gu cái quỷ, ta đang quan tâm ngươi thì có."

"Cái thứ gì vậy?" Thạch Chí Kiên bỗng nhiên tặc lưỡi.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Đới Phượng Ny căng thẳng hẳn lên.

Thạch Chí Kiên cau mày, móc một mảnh giấy vụn màu vàng từ trong miệng ra.

"Đây là... Thạch Chí Kiên cẩn thận nghiên cứu.

"A, không có gì đâu. Nhất định là do ngươi hoa mắt rồi." Đới Phượng Ny vội gạt mảnh vụn đi: "Nhưng ta không có mời ngươi, tại sao ngươi lại đến?"

"Là Mitsuko gọi ta đến, bảo ta chở nàng về."

"Muộn như vậy mà còn để ngươi chở về?" Đới Phượng Ny bĩu môi, khó chịu nói.

"Sao, ngươi có ý kiến à?"

"Không có, nhưng ngươi đã đến, chúng ta uống thêm vài chai nữa. Ta mời khách mà, dù sao cũng phải uống cho tận hứng. Sao, có dám không?" Đới Phượng Ny hạ quyết tâm khiêu khích Thạch Chí Kiên, muốn Thạch Chí Kiên say mêm, nhường lại cơ hội cho nàng.

Ngoài ra, nàng cũng lo lắng Thạch Chí Kiên xảy ra chuyện. Nàng không biết hắn uống bùa vào sẽ xuất hiện di chứng gì không, ví dụ như cởi quần áo khiêu vũ...

Ban đầu Thạch Chí Kiên muốn từ chối nhưng Mitsuko Yamada lại cảm thấy ngại.

Lần này là Đới Phượng Ny mời nàng, nàng lại mời Thạch Chí Kiên đến cứu binh. Vì thế nàng nói: "Như vậy cũng tốt mà. Mọi người khó có lúc có được một lần ngồi uống rượu cùng nhau lần cuối." Khi nói, giọng điệu của nàng có chút không nỡ.

Ngày mai Thạch Chí Kiên sẽ lên máy bay đến đảo Formosa.

Đối với Mitsuko Yamada mà nói, không biết khi nào nàng mới có thể gặp lại hắn.

"Đúng vậy, ngươi cũng thấy rồi đấy, ngày mai ta quay về Hồng Kông, còn tên khốn họ Thạch thì đến đảo Formosa. Mitsuko Yamada tiểu thư phải ở lại đây. Ba người mỗi người một nơi, thê lương đến cỡ nào. Bên ngoài trời đang có tuyết, dưới tình huống như vậy, chúng ta càng phải uống thêm vài ly." Nói xong, Đới Phượng Ny vỗ bàn đứng dậy, cao giọng quát: "Tiểu nhị, mang rượu ra đây.'...

"Ta không thể uống được nữa, ta say rồi. Các ngươi đừng để ý đến ta, để ta yên tĩnh một chút. Ừm, ta nhớ con rùa nhỏ. Ta đã từng nuôi một con rùa nhỏ, mặt của nó rất giống ngươi." Ánh mắt Đới Phượng Ny lờ đờ vì say chỉ vào Thạch Chí Kiên mà nói.

Thạch Chí Kiên bất đắc dĩ bảo phục vụ tính tiền, rồi bảo Mitsuko Yamada canh chừng Đới Phượng Ny, đừng để đừng gây chuyện.

Mitsuko Yamada đỡ lấy Đới Phượng Ny, bước chân của Đới Phượng Ny lảo đảo, chỉ vào Thạch Chí Kiên mà vẽ vòng tròn: "Ngươi có biết không, mặt của ngươi rất giống con rùa nhỏ của ta. Nhất là đầu này, nhọn, tròn... ọe....

Đới Phượng Ny cúi người xuống, Mitsuko Yamada giật mình, cho rằng Đới Phượng Ny muốn nôn mửa.

Ai ngờ nàng lại nâng người dậy, dùng mu bàn tay lau miệng: "Không sao, ta nuốt xuống là được."

Mitsuko Yamada im lặng.

Thạch Chí Kiên vì tránh để nàng mất mặt, hắn thanh toán hóa đơn xong lập tức tiến lên, thay Mitsuko Yamada đỡ lấy Đới Phượng Ny: "Không uống được thì đừng có uống nhiều. Bây giờ ngươi uống thành như vậy, để coi ngày mai ngươi bay như thế nào?"

Gương mặt Đới Phượng Ny phiếm hồng, mỉm cười ngây ngô: "Đi máy bay đi đâu? A, đi máy bay có vui không? Ta nhớ là rất vui, chúng ta lái máy bay." Nàng thoát khỏi tay của Thạch Chí Kiên, giang hai cánh tay làm bộ giống như bay trên đống tuyết bên ngoài nhà hàng.

Nàng nổi điên như vậy khiến những người chung quanh phải nhìn sang.

Thạch Chí Kiên xấu hổ đến mức phải che mặt.

Mitsuko Yamada lại càng vô thức kéo dài khoảng cách với nàng.

"Mitsuko Yamada, tối nay có lẽ ta không đưa ngươi về được rồi. Ta còn phải đưa nàng về trước." Thạch Chí Kiên chỉ vào Đới Phượng Ny đang "lái máy bay", nói với Mitsuko Yamada.

"Không sao, ngươi đưa nàng về đi. Nàng say lắm rồi, đi đường phải cẩn thận." Mặc dù Mitsuko Yamada có chút thất vọng nhưng cũng không còn cách nào.

Tối nay nàng muốn ở cùng một chỗ với Thạch Chí Kiên đêm cuối, không ngờ lại bị Đới Phượng Ny làm hỏng.

Trong mơ hồ, Mitsuko Yamada có chút giận Đới Phượng Ny.

Nha đầu này luôn xuất hiện trong thời khắc quan trọng nhất, điên điên khùng khùng, đúng là chẳng thú vị gì cả.

Thạch Chí Kiên tìm xe, đưa Mitsuko Yamada về trước.

Sau đó, hắn nhét Đới Phượng Ny còn đang bốc tuyết vào chiếc taxi, nói với tài xế: "Đến khách sạn Hilton.'
Bình Luận (0)
Comment