Chương 882: Gia nhập liên minh Thần Thoại, trả lại kỳ tích cho các ngươi
Chương 882: Gia nhập liên minh Thần Thoại, trả lại kỳ tích cho các ngươiChương 882: Gia nhập liên minh Thần Thoại, trả lại kỳ tích cho các ngươi
Chuong 882: Gia nhap lien minh Than Thoai, tra lai ky tich cho cac nguoi
"Lão Hùng gặp được may mắn, có thể qua lại hai bên một cách tự nhiên. Còn những tác gia khác thì không được may mắn như vậy." Giọng điệu của Tư Mã Linh tràn ngập cảm khái.
Thạch Chí Kiên hớp một ngụm nước trà, hắng giọng một cái: "Bây giờ ta đã hiểu được một số tình huống của các ngươi, nhưng ta rất hiếu kỳ, các ngươi nói với ta như vậy có tác dụng gì không?”
Tư Mã Linh nhìn Ngọa Long Sinh, Ngọa Long Sinh nhìn Gia Cát Thanh Vân.
Gia Cát Thanh Vân nhìn Cổ Long: "Lão Hùng, chúng ta đấu qua đấu lại trong giới văn học, đánh nhau cũng vì thể diện. Bây giờ mọi người lên cùng một thuyền, ngươi thấy..."
Cổ Long hiểu ý, lập tức khách sáo nói với Thạch Chí Kiên: 'A Kiên, hôm qua ta lỡ khoác lác ngươi có công ty điện ảnh Gia Hòa, tương lai sẽ quay rất nhiều bộ phim võ hiệp. Ngươi còn mua Phiêu Hương Kiếm Vũ, Sở Lưu Hương và rất nhiều quyển tiểu thuyết khác của ta. Cho nên, bọn hắn hy vọng có thể nhờ ngươi giúp đỡ một chút...
Lúc này Thạch Chí Kiên mới hiểu ra. Trách không được khi đám người Tư Mã Linh vừa nhìn thấy hắn, ánh mắt trở nên là lạ, thì ra bọn hắn coi Thạch Chí Kiên hắn là thần tài.
"Các vị đại hiệp, nói thật, ta đích thật cảm thấy rất có hứng thú đối với bản quyền tiểu thuyết của các ngươi, nhưng ta không phải phú ông, có thể mua hết tất cả tiểu thuyết của các ngươi." Thạch Chí Kiên nói.
"Ta mua bản quyền trên cơ bản là để quay thành phim, giống như mấy bộ truyện của lão Hùng, đa số có thể mang lên màn hình lớn."
Nói xong, Thạch Chí Kiên nhìn Tư Mã Linh: "Ngô tiên sinh, ta có xem qua tiểu thuyết của ngươi, ví dụ như bộ Đao Quân Kiếm Hậu, còn có Tiêm Thủ Ngự Long, tất cả đều viết rất tuyệt."
Thạch Chí Kiên giơ ngón tay cái lên với Tư Mã Linh: "Nhưng chuyển thể thành phim thì hơi khó. Chuyển thể thành phim truyền hình thì có thể xem xét."
Trên thực tế, kiếp trước, Thạch Chí Kiên chưa từng thấy qua bộ phim điện ảnh hay truyền hình nào được chuyển thể từ tiểu thuyết võ hiệp của Tư Mã Linh.
"Cho nên, phần lớn tiểu thuyết của ngươi, cho dù bán bản quyền, đối tượng nhằm vào cũng chỉ là các nhà xuất bản, đi theo con đường truyền thông giấy chứ không phải làm phim."
Thạch Chí Kiên nói xong, sắc mặt của Tư Mã Linh vô cùng khó coi.
Nên biết rằng, hắn thành danh khi còn trẻ tuổi, là tôn tại số một số hai trong giới võ hiệp đảo Formosa. Năm đó, khi Cổ Long còn chưa nổi tiếng, hắn đã tung hoành đại nam giang bắc rồi.
Nhưng bây giờ, Thạch Chí Kiên trực tiếp nói thẳng tiểu thuyết của hắn chỉ có thể in thành sách, không thể quay thành phim. Điều này khiến cho hắn làm sao mà chịu nổi?
Trên thực tế, khó xử còn có Gia Cát Thanh Vân. Bởi vì tiểu thuyết của hắn trên cơ bản cũng rất khó quay thành phim.
So sánh với nhau, Cổ Long và Ngọa Long Sinh chính là lão đại. Những bộ phim truyền hình được chuyển thể từ tiểu thuyết của bọn hắn rất được hoan nghênh.
"Thạch tiên sinh, ta tôn trọng ngươi, cho nên ta mới thành khẩn ngồi xuống nói chuyện với ngươi." Tư Mã Linh cố nén cơn giận: "Vậy theo ngươi, ta và những người khác cả đời này sẽ không thoát khỏi sự bóc lột và áp bách của đám nhà xuất bản đó sao?"
Gia Cát Thanh Vân tiếp lời: "Đúng vậy, những lời ngươi nói vừa nãy chẳng khác nào chưa nói. Ngươi bảo chúng ta tiếp tục hợp tác với bốn nhà xuất bản lớn?"
Thạch Chí Kiên mỉm cười, móc một điếu thuốc đưa lên miệng rồi lại móc bật lửa cạch một tiếng, hút một hơi, phun ra một làn khói, lúc này hắn mới ngẩng đầu nói: "Ta có nói các ngươi tiếp tục hợp tác với các nhà xuất bản đó bao giờ? Nếu các ngươi đã biết lòng dạ của bọn hắn độc ác, vậy thì tránh thôi."
Đám người Tư Mã Linh nhìn nhau, không rõ Thạch Chí Kiên nói vậy là có ý gì.
Thạch Chí Kiên mỉm cười, phun ra một làn khói về phía mọi người: "Không phải mọi người đều có tiền sao? Tiền thù lao của mỗi người đều hơn mười nghìn. Vậy thì các nguoi hãy thành lập một nhà xuất bản thuộc về các ngươi. Đến lúc đó, các ngươi đều là ông chủ, ai còn bóc lột các ngươi được nữa?"
Đám người Tư Mã Linh không khỏi sửng sốt.
Ngay cả Cổ Long cũng mở to mắt, không thể tin được nhìn Thạch Chí Kiên.
Thành lập một công ty xuất bản thuộc về bọn hắn?
Điều này có thể sao?
Giống như hiểu được suy nghĩ của đám người Tư Mã Linh, Thạch Chí Kiên gõ nhẹ tàn thuốc vào gạt tàn, dựa lưng vào ghế, nói: "Trên đời này không có cái gì là không thể. Thiên hạ không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền."
"Đương nhiên, nếu các ngươi làm không tốt, ta có thể giúp các ngươi. Công ty Thần Thoại của chúng ta đang nỗ lực xây dựng thương hiệu giải trí. Ngoại trừ hợp tác với giải trí Gia Hòa, chúng ta còn hợp tác với Shueisha ở Nhật Bản. Ngay cả phim, truyện tranh mà chúng ta còn làm được, càng không cần phải nói đến tiểu thuyết võ hiệp của các ngươi. Sao, các ngươi có suy nghĩ gì không?"
Nói xong, Thạch Chí Kiên mỉm cười, cầm điếu thuốc chỉ vào đám người Tư Mã Linh, dùng giọng điệu tràn đầy dụ hoặc: "Gia nhập liên minh Thần Thoại, trả lại kỳ tích cho các ngươi."