Chuong 905: Ban be
Chuong 905: Ban beChuong 905: Ban be
Chuong 905: Ban be
"Để ta"
"Ta đến trước mà."
“Người ta đói bụng mà.
Ba mỹ nữ giống như tranh giành tình nhân. Người này đẩy người kia, cặp mông lúc lắc khiến cho nam nhân huyết mạch sục sôi.
"Được rồi, được rồi, tất cả đều có phần. Kiên ca ai cũng thương hết mà." Thạch Chí Kiên phát ra nụ cười phóng đãng.
Chẳng biết tại sao, Đới Phượng Ny đang nằm trên ghế ngắm nhìn mỹ nữ tản bộ, nhưng khi nghe đến tiếng cười phóng đãng của Thạch Chí Kiên, trong lòng dâng lên ngọn lửa, một tay dùng lực bóp nát lon bia rồi ném ra ngoài.
"Mẹ kiếp, rốt cuộc ngươi đang làm cái quỷ gì vậy?" Lúc này, ngay cả Đới Phượng Ny cũng không rõ Thạch Chí Kiên đang muốn làm gì. ...
"Cái gì? Thạch Chí Kiên ăn lẩu, mở tiệc hồ bơi?" Sau khi nhận được tin tức do Trương A Tuyền mang về, biểu hiện đầu tiên của Chiêm Triệu Đường và Chiêm Triệu Hanh là không hiểu.
"Chẳng lẽ hắn biết đấu không lại chúng ta nên nguyện ý bỏ qua?"
"Không thể nào? Tên họ Thạch đó cực kỳ gian xảo, hung ác."
"Nhưng mà..."
"Không nghĩ ra, đúng là không nghĩ ra."
Hai anh em Chiêm Triệu Đường và Chiêm Triệu Hanh đều cảm thấy phiền muộn.
"Không được, chúng ta nhất định phải làm cái gì mới được." Chiêm Triệu Đường nói, hai mắt bắn ra ánh sáng độc ác: "Hàng hóa của hắn còn không phải đang bị giữ lại ở cảng sao? Ngươi liên lạc với hải quan của cảng, chúng ta muốn ra tay nuốt số hàng đó."
Ánh mắt Chiêm Triệu Hanh sáng lên: "Đúng. Nếu hắn cái gì cũng không làm, vậy thì cũng đừng trách chúng ta ra tay vô tình."
"Ha ha ha."
Hai anh em nở nụ cười âm hiểm. ...
Màn đêm buông xuống.
Bữa tiệc hồ bơi ở biệt thự sắp sửa kết thúc.
Thạch Chí Kiên và một đám nữ minh tinh, còn có người mẫu chơi rất vui.
Những nữ minh tinh và người mẫu cảm thấy rất vui, bởi vì khi chơi đùa, thỉnh thoảng Thạch Chí Kiên lại ném ra bao lì xì, thấp nhất là một hai ngàn, nhiêu nhất là một hai chục ngàn.
Cách chơi như vậy khiến cho các nữ nhân vui vẻ ghê gớm.
Đám phóng viên có mặt tại hiện trường cũng cảm thấy hưng phấn. Bọn hắn đã chụp được rất nhiều tin tức có tính chất bùng nổ.
Đồng thời, khi bọn hắn sắp rời đi, Thạch Chí Kiên còn tặng cho mỗi người một phong bì khá dày. Có phóng viên mở ra, ít nhất cũng phải là một ngàn.
Nữ minh tinh Kim Ba, Tân Mộng, còn có Long Quân Nhi đang ra sức tranh thủ tình cảm của hắn.
Đối với những nữ minh tinh như các nàng mà nói, các nàng không phải là chưa từng gặp người có tiên, nhưng người tiêu tiền như nước như Thạch Chí Kiên, còn đẹp trai như vậy thì quả thật rất hiếm có.
Cộng thêm Thạch Chí Kiên là ông trùm người Hồng Kông, lực sát thương đối với ba mỹ nữ lại càng lớn hơn.
Tuy nhiên, trong số ba nàng, Long Quân Nhi là người thích Thạch Chí Kiên nhất.
Bởi vì Thạch Chí Kiên cho nàng phong bì nhiều nhất. Hôm nay, nàng đã kiếm được năm sáu chục nghìn.
Lúc này, Long Quân Nhi đã uống đến hai gò má đỏ bừng. Khi nữ nhân say là lúc người đó quyến rũ nhất. Ngay cả đối thủ cạnh tranh là Kim Ba và Tân Mộng cũng không thể không thừa nhận, Long Quân Nhi bất luận dáng người hay gương mặt đều đẹp hơn hai nàng rất nhiều.
Y được Thạch Chí Kiên sủng ái, Long Quân Nhi chủ động nhào vào lòng Thạch Chí Kiên, ôm cổ của hắn, làm nũng: "Kien ca ca, người ta mệt rồi, cũng đã say, muốn nghỉ ngơi." Nói xong, nàng ném cho Thạch Chí Kiên một cái nhìn đầy thâm ý.
"Mệt mỏi sao?" Thạch Chí Kiên kéo tay của Long Quân Nhi đang vắt trên cổ mình xuống, mỉm cười nói: "Met mỏi thì đi nghỉ ngơi đi. Ngươi có cần ta sắp xếp cho ngươi một gian phòng không?”
Long Quân Nhi cho rằng hắn nghe không hiểu, lại làm nũng: "Nhưng người ta nhát gan, lại sợ ma. Không thì ngươi ở cùng với ta nhé."
Thạch Chí Kiên mỉm cười, nói với vệ sĩ người da đen và da trắng khôi ngôi bên cạnh: "Nếu sợ thì ta sẽ bảo bọn hắn canh cửa bên ngoài. Bọn hắn to cao hơn ta, nhất định sẽ có tác dụng."
Long Quân Nhi ngẩn người, dùng đôi mắt đẹp nghi ngờ nhìn Thạch Chí Kiên, dường như không rõ vì sao Thạch Chí Kiên lại muốn làm như vậy.
Rất nhiều nam nhân tổ chức tiệc hồ bơi, bỏ ra nhiều tiền như vậy, trên cơ bản là thèm muốn cơ thể của nàng, nhưng hắn lại...
Thạch Chí Kiên nhích lại gần, nhẹ nhàng thổi một hơi vào lỗ tai của nàng: "Tiền, ngươi cứ việc cầm lấy, ta sẽ không lấy lại đâu. Ngươi là bạn của ta. Giữa bạn bè, ngoại trừ nghỉ ngơi, còn có thể làm rất nhiêu chuyện, không phải sao?"
Long Quân Nhi im lặng. Chẳng biết tại sao, những lời Thạch Chí Kiên nói lại khiến lòng của nàng cảm thấy ấm áp.
Cho đến bây giờ, nam nhân đều coi những nữ minh tỉnh như các nàng là món hàng trao đổi cao cấp. Chỉ cần có tiền là có thể mua được. Những nữ nhân như các nàng cũng đã quen bị đối xử như vậy, thậm chí còn cảm thấy bản thân mình chính là một món hàng hóa.
Nhưng hôm nay, Long Quân Nhi lại nghe được hai chữ bạn bè từ trong miệng của Thạch Chí Kiên.