Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 915 - Chương 915: Hắn Là Một Tên Yêu Nghiệt

Chương 915: Hắn là một tên yêu nghiệt Chương 915: Hắn là một tên yêu nghiệtChương 915: Hắn là một tên yêu nghiệt

Chương 915: Hắn là một tên yêu nghiệt

Hiện tại, Thạch Chí Kiên đã trực tiếp thực hiện pha bay lượn này, khiến mọi người có mặt tại hiện trường đều phải hét lên kinh ngạc!

"Lợi hại! Tại sao ta lại không nghĩ ra nhỉ?"

"Cổ phiếu còn có thể bị thao túng như vậy sao?"

Lúc này, đừng nói là Bành Tứ Hải, Vạn Cốc Hữu phải lau mắt mà nhìn Thạch Chí Kiên, ngay cả Thái Vạn Lâm luôn tỏ ra ung dung cũng không nhịn được mà nhìn Thạch Chí Kiên lần nữa, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Hắn yêu nghiệt như vậy sao?

Có thể nghĩ ra thủ đoạn gian trá như thế?

Đúng là không thể tưởng tượng được.

Đương nhiên Thạch Chí Kiên sẽ không đòi hỏi ánh mắt khen ngợi của mọi người.

Hắn đang chờ đợi có người chủ động hỏi thăm.

Diễn kịch mà, cũng không thể một mình diễn được, nhất định phải có vai phụ.

"Xin hỏi Thạch tiên sinh, ngươi cảm thấy công ty nào mới có thể đầu tư bộ phim này của ngươi?"

Quả nhiên có người không nhẫn nại được bắt đầu hỏi thăm.

Thạch Chí Kiên nhìn đối phương, là một người mập mạp có gương mặt thật thà.

Nếu hắn nhớ không lầm, đây là lão đại của công ty tàm chính Tam Hâm đảo Formosa, tên là Triệu Kim Bảo.

Tên hay, rất vui mà người nhìn cũng vui.

Thạch Chí Kiên hơi thích tên mập này rồi.

"Ông chủ Triệu đúng không? Ngươi hỏi vấn đề này rất hay." Thạch Chí Kiên ném cho đối phương một ánh mắt tán thưởng.

Triệu Kim Bảo thấy Thạch Chí Kiên khẳng định mình như vậy, chẳng biết tại sao trong lòng lại đắc ý, mặt béo cười thành một đóa hoa.

"Để công ty niêm yết này tăng giá trị cổ phiếu, nó phải đáp ứng các điều kiện sau."

"Thứ nhất, đó phải là một công ty nổi tiếng ở đảo Formosa, xa gần nghe tiếng. Thứ hai, nó phải liên quan đến ngành giải trí hoặc điện ảnh, tốt nhất là ngành xuất bản. Thứ ba, nó luôn có thành tích vượt trội, khiến mọi người có cảm giác tin tưởng. Thứ tư, gần đây nó xảy ra biến động lớn, cổ phiếu đột nhiên giảm mạnh, chỉ có như vậy chúng ta mới có cơ hội mua giá thấp, bán giá cao."

Thạch Chí Kiên nói xong, mỉm cười nhìn đám người Thái Vạn Lâm: "Các ngươi nói, công ty nào là thích hợp nhất?"

Triệu Kim Bảo, Bành Tứ Hải, còn có Vạn Cốc Hữu nhìn nhau.

Lúc này, Thái Vạn Lâm nãy giờ không lên tiếng nâng tách trà lên nhấp một ngụm, sau đó ngẩng đầu nhìn chằm chằm Thạch Chí Kiên: "Sẽ không phải Hoàng Quan chứ?”

Thạch Chí Kiên mỉm cười, bịch bịch từ trên bàn nhảy xuống, học theo cách của Thái Vạn Lâm nâng tách trà lên nhấp một ngụm, nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương: "Đoán đúng rồi."

"Công ty xuất bản Hoàng Quan?"

"Công ty của Chiêm Triệu Đường?”

"Đạp cổ phiếu của công ty hắn xuống, sau đó kéo lên? Làm thế nào?"

Người nào cũng cảm thấy ngạc nhiên, cho rằng Thạch Chí Kiên đang nói chuyện nghìn lẻ một đêm.

Không nói trước thực lực bản thân của Chiêm Triệu Đường không thể khinh thường, chỉ nói công ty xuất bản Hoàng Quan cũng không dễ khống chế.

Thạch Chí Kiên nhìn đám lão đại tài chính đang ngạc nhiên, mỉm cười nói với Bành Tứ Hải: 'Cái này còn phải hỏi ông chủ Bành. Nếu ta nhớ không lầm, công ty xuất bản Hoàng Quan vì muốn khuếch trương mà đi vay rất nhiều. Số tiền cho vay đó đa phần đều xuất phát từ công ty tài chính Thiên Hạ của ngươi."

Bành Tứ Hải đánh bộp trong lòng, vội nói: "Ta cho hắn vay không nhiều, chỉ có bốn triệu."

"Còn ta nữa, ta cho hắn vay ba triệu." Vạn Cốc Hữu nói.

"Ta cũng cho mượn ba triệu."

"Của ta hai triệu."

Trong nháy mắt, bốn người đứng lên nói bao gồm Bành Tứ Hải, Vạn Cốc Hữu.

Mọi người nhìn nhau, không ngờ bọn hắn lại cùng lúc cho Chiêm Triệu Đường vay nhiều như vậy.

Thạch Chí Kiên mỉm cười: "Như vậy chẳng khác nào tập đoàn Hoàng Quan đang thiếu các ngươi mười hai triệu, đúng không?”

Mọi người im lặng.

"Cũng dễ thôi. Tìm sơ hở của Chiêm Triệu Đường, cắn chết hắn. Tạo ra một số vụ bê bối hay gì đó, từ đó đánh qục hắn." Giọng điệu của Thạch Chí Kiên trở nên lạnh lùng.

"Đấn lúc đó, các ngươi bắt hắn trả tiền, hắn không còn đường lui, đành phải cầm công ty gán nợ."

Người nào cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

Ai cũng dùng ánh mắt kinh dị nhìn Thạch Chí Kiên. Đây là người hay là ác ma?

"Nhưng hắn còn một đứa em trai." Triệu Kim Bảo đột nhiên lên tiếng.

"Đúng đúng đúng. Em trai của hắn Chiêm Triệu Hanh không phải loại dễ trêu. Tập đoàn Chiêm thị của hắn rất lợi hại. Đến lúc đó, hắn hoàn toàn có thể dùng tài chính của mình để giúp đỡ đại ca của hắn."

"Vậy thì chơi luôn cả hắn, đạp Chiêm Triệu Hanh xuống luôn, nuốt trọn tập đoàn Chiêm thị. Có như vậy, chúng ta sẽ kiếm được một món hời."

Mọi người một lần nữa cảm thấy lạnh sống lưng.

Đây là muốn đuổi tận giết tuyệt.

Nhìn Thạch Chí Kiên, bọn hắn cảm thấy người này còn đáng sợ hơn cả ác ma.

"Làm thế nào?" Bành Tứ Hải hỏi: "Tập đoàn Chiêm thị rất lớn, binh cường mã tráng."

Thạch Chí Kiên lại mỉm cười nhìn Thái Vạn Lâm: "Vậy phải xem ông chủ Thái rồi."
Bình Luận (0)
Comment