Chương 914: Người khác cười ta điên, ta cười người khác nhìn không thấu
Chương 914: Người khác cười ta điên, ta cười người khác nhìn không thấuChương 914: Người khác cười ta điên, ta cười người khác nhìn không thấu
Chương 914: Người khác cười ta điên, ta cười người khác nhìn không thấu
Thạch Chí Kiên nhắc đến những từ như "fan cuồng nhiệt",'đội hình thần tiên" khiến cho đám người Bành Tứ Hải, Vạn Cốc Hữu sửng sốt, chỉ cảm thấy mới mẻ, ngay cả Thái Vạn Lâm cũng không nhịn được mà cảm thấy kinh ngạc. Cẩn thận suy nghĩ lại, quả thật rất thú vị.
"Như vậy thì vấn đề xuất hiện. Một bộ phim có đại minh tinh tham dự, được chuyển thể từ truyện của một tiểu thuyết có tiếng, có ai muốn đầu tư hay không?"
Thạch Chí Kiên nhìn đám người Thái Vạn Lâm.
Thái Vạn Lâm vẫn im lặng, chỉ nhìn Thạch Chí Kiên, không ai biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Ngay cả Thạch Chí Kiên cũng có chút bội phục lão nhân này. Hắn có thể duy trì sự bình thản, định lực như vậy không phải người bình thường có thể so sánh.
"Đầu tư? Vậy phải xem có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"
"Đúng, chúng ta đều làm ăn lớn, đầu tư một bộ phim ba trăm nghìn chẳng phải trò đùa sao?"
Người nào cũng khinh thường ra mặt.
Đối với bọn hắn mà nói, đầu tư ba trăm nghìn tính là cái gì chứ?
Quả thực, việc sản xuất phim hiện nay ở đảo Formosa cũng không khác gì Hồng Kông cho lắm.
Một tác phẩm lớn hàng đầu ở Hồng Kông chỉ cần đầu tư ba trăm nghìn đô la Hồng Kông là được, đổi sang Đài tệ chẳng qua cũng chỉ có hơn ba trăm nghìn mà thôi.
Thạch Chí Kiên mỉm cười.
Hắn chỉ sợ những người này không lên tiếng. Chỉ cần lên tiếng là sẽ mắc câu.
"Không sai." Thạch Chí Kiên lên tiếng, ánh mắt lướt qua tất cả mọi người: "Các vị đang ngồi ở đây đều là lão đại, kinh doanh tài chính, vừa ra tay là hơn một triệu, thậm chí là mười triệu. Ba trăm mấy nghìn đối với các ngươi mà nói chỉ là trò trẻ con, không đáng đầu tư."
Đám người Bành Tứ Hải, Vạn Cốc Hữu nghe Thạch Chí Kiên nói như vậy, cảm thấy lúc này hắn mới nói tiếng người, gương mặt người nào cũng hiện lên sự thoải mái, có người thậm chí còn nheo mắt, sảng khoái vô cùng.
Hình ảnh ngang ngược, càn rỡ mà Thạch Chí Kiên xây dựng quá mạnh. Bây giờ hắn lại nịnh bợ mọi người, khiến cho đám lão đại toàn thân thư thái.
Thái Vạn Lâm nhìn thấy hết, nhìn vẻ mặt hưởng thụ của đám lão đại sau khi được tâng bốc, không khỏi âm thầm gật đầu. Người trẻ tuổi này thật sự có bản lĩnh. Vừa đấm vừa xoa, tuyệt.
"Vừa nãy ta nói đến đầu tư điện ảnh chỉ là kiếm tiên trinh. Không, thậm chí còn có thể mất tiền."
Thạch Chí Kiên đột nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ như vậy khiến cho mọi người cảm thấy hiếu kỳ.
"Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi quay phim không kiếm được tiền, ngược lại còn chấp nhận sẵn sàng thua lỗ?"
"Ngươi không phải đang nói đùa chứ? Nếu không, ngươi chính là đồ ngốc."
Giọng nói khinh miệt vang lên. Thạch Chí Kiên không hề để ý đến những lời nói châm chọc, khiêu khích. Hắn vẫn đứng trên bàn hội nghị, giọng điệu khẳng khái: "Người khác cười ta điên, ta cười người khác nhìn không thấu."
"Tiểu tử này còn có tâm trạng ngâm thơ nữa."
"Sẽ không phải điên thật chứ?”
Mọi người nhìn thấy Thạch Chí Kiên biểu hiện phóng đãng không bị trói buộc, mắt trợn tròn.
Thạch Chí Kiên đợi mọi người yên tĩnh lại, chậm rãi nói: "Tốt xấu gì các ngươi cũng là người làm tài chính, tại sao lại không rõ trên đời này chỉ có hai nghề kiếm được nhiều tiền nhất. Một, ăn cướp. Hai, đầu tư cổ phiếu."
"Cái gì?" Mọi người nhìn nhau.
"Ý của ta rất đơn giản, tìm một công ty niêm yết đầu tư vào bộ phim của ta. Sau đó để công ty này thành công chuyển đổi dựa trên bộ phim, tăng giá cổ phiếu của nó lên. Chúng ta có thể nâng doanh thu phòng vé của bộ phim lên cao đến mức vượt quá hai triệu, ba triệu, thậm chí là năm triệu! Chúng ta bỏ tiên túi mua hết, nói chung là chúng ta sẽ nghĩ hết cách để tăng doanh thu phòng vé."
"Cho dù chúng ta lỗ năm triệu, ba triệu ở phòng vé, nhưng cổ phiếu của công ty chúng ta thì sao? Một đô la có thể ăn đến ba đô la, năm đô la. Nếu trong tay chúng ta có một triệu cổ phiếu, chúng ta có thể kiếm được năm triệu. Nếu có mười triệu, ba mươi triệu, thậm chí năm mươi triệu, chúng ta sẽ kiếm được bao nhiêu?"
Hiện trường nổ tung.
Vậy chẳng phải sẽ kiếm được hai trăm năm mươi triệu trong một lần sao?
Một chiêu này của Thạch Chí Kiên quả thật "giảo quyệt".
Chẳng ai ngờ rằng có thể thông qua việc làm giả doanh thu phòng vé lại có thể gia tăng cổ phiếu của công ty.
Quá tuyệt.
Quá khéo.
Thật ra, thủ đoạn này là một phương pháp phổ biến được nhiều công ty giải trí sử dụng ở kiếp trước để kiếm tiền!
Tùy tiện tìm một tác phẩm lớn, rồi tùy tiện tìm một số minh tỉnh có lưu lượng lớn, rồi lại tùy tiện quay thành phim, làm giả doanh thu phòng vé, tuyên truyền phóng vé vượt quá một tỷ, vài tỷ, phá vỡ kỷ lục gì đó.
Tạo ra cảnh phim bán chạy và mọi thứ đều thịnh vượng, sau đó thuê dư luận để thúc đẩy cổ phiếu của công ty đầu tư phiml
Khi đó, cho dù bộ phim dở tệ không có người xem, lại thua lỗ ở phòng vé, bọn hắn vẫn có thể kiếm được tiền từ cổ phiếu.