Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 918 - Chương 918: Hổ Tử Thái Thị

Chương 918: Hổ tử Thái thị Chương 918: Hổ tử Thái thịChương 918: Hổ tử Thái thị

Chương 918: Hổ tử Thái thị

Thái Vạn Lâm nhìn con trai của mình, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một sự kiêu ngạo.

Mặc dù Thạch Chí Kiên không tệ nhưng Thái gia ta cũng có hổ tử.

"Phùng Xuân, ngươi ngồi xuống đi, ta có vài lời muốn nói với ngươi." Thái Vạn Lâm nói với con trai của mình.

Thái Phùng Xuân.

Đứa con trai thứ ba của Thái Vạn Lâm.

Được người ta gọi là tiểu lão hổ.

Từ nhỏ hắn đã thông minh lanh lợi, được Thái Vạn Lâm gửi gắm hy vọng. Chẳng những hắn thuê rất nhiều giáo viên nổi tiếng dạy con trai mình học đủ loại ngôn ngữ, kiến thức kinh doanh và pháp luật, cũng như các kỹ năng như piano, cưỡi ngựa và bắn súng, đặc biệt còn tạo ra rất nhiều hoạt động xã giao, giúp cho Thái Phùng Xuân luôn đứng đầu trong các lĩnh vực, được vinh dự đặt cho cái tên "Hổ tử Thái thị”.

'Phùng Xuân, ngươi có biết vì sao ta lại đặt cái tên này cho ngươi không?" Thái Vạn Lâm chờ con trai mình ngồi xuống rồi nói.

"Cha, không phải ngươi đã từng nói qua sao? Năm đó ngươi làm ăn thất bại, vừa lúc gặp được người giúp đỡ ngươi, giống như nắng hạn gặp mưa rào, lúc đó mới khiến ngươi chuyển nguy thành an, vượt qua cửa ải khó khăn. Ngươi vì tưởng nhớ việc này cho nên ngươi mới đặt cho ta cái tên như vậy. '

Thái Vạn Lâm gật đầu: "Không sai, làm người thì phải biết cảm ân. Nhưng càng phải hiểu việc nắm bắt thời cơ. Bây giờ ta gặp được một người trẻ tuổi rất giỏi nắm bắt thời cơ, ta muốn giới thiệu hắn cho ngươi làm quen.”

"Ồ, hắn tên gì?"

"Thạch Chí Kiên. Ngươi gặp hắn thì biết thế nào gọi là kỳ tài trong giới kinh doanh." Trong đầu Thái Vạn Lâm nhớ lại hành động của Thạch Chí Kiên, cảm thấy dùng từ ngữ này để hình dung đối phương quả thật rất thỏa đáng.

"Cái gì? Hắn lợi hại như vậy sao?" Thái Phùng Xuân kinh ngạc nói.

Là hổ tử của Thái thị, Thái Phùng Xuân từ lúc sinh ra cho đến bây giờ chính là thiên tài, lúc nào cũng nhận được khích lệ từ cha của mình. Hắn chưa từng thấy cha của hắn tán thưởng người ngoài, hơn nữa còn là người tuổi tác tương đương với hắn.

"Ánh mắt của cha không sai đâu. Đợi tối nay hắn đến, ngươi sẽ biết."

Thái Phùng Xuân thấy cha của mình nói như vậy, lại càng thêm tò mò về Thạch Chí Kiên.

Chẳng lẽ người tên Thạch Chí Kiên này còn lợi hại hơn cả ta?

Tối nay ta nhất định phải xem xem mới được.

Trong lòng Thái Phùng Xuân dâng lên đấu chí mãnh liệt.

Thái Vạn Lâm nhìn mặt mà nói chuyện, biết những lời vừa nay của mình đã kích thích sự háo thắng của con trai, lập tức quay sang nói với quản gia: "Quản gia Vương, tối nay ta có khách quý đến nhà, ngươi hãy giúp ta chuẩn bị một bữa tiệc, là loại thượng đẳng nhé."

Quản gia Vương nghe xong, không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Thái thị lâu roi không dùng phương thức tiệc tối thượng đẳng để chiêu đãi khách.

Cũng không biết khách quý tối nay rốt cuộc là ai? Sao lại khiến lão gia coi trọng như vậy?

Quản gia Vương thì thầm trong lòng, cũng không dám trì hoãn, vội đi chuẩn bị bữa tối.

Bữa tiệc thượng đẳng có rất nhiều món, thời gian chuẩn bị cũng dài. Bây giờ nhất định phải tranh thủ từng giây.

Thái Phùng Xuân thấy cha của mình dùng bữa tiệc thượng đẳng để chiêu đãi Thạch Chí Kiên, lập tức đấu chí lại càng cao.

Thạch Chí Kiên, rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao ngươi lại có thể khiến cho cha của ta coi trọng ngươi như vậy?...

Buổi tối, Thạch Chí Kiên đã chuẩn bị xong bản kế hoạch của mình. Hắn không tiếp tục ăn mặc theo kiểu thổ hào như trước. Hắn bảo Đới Phượng Ny và Trần Diệu Thái giải tán đám vệ sĩ, rồi dẫn theo Lương Hữu Tài có kiến thức về pháp luật thẳng đến biệt thự Thái thị.

Trên đường đi, khi tài xế taxi biết được Thạch Chí Kiên muốn đến Thái gia, miệng lập tức nói không ngừng, trên cơ bản đều là những lời đồn liên quan đến Thái gia ở đảo Formosa.

Thạch Chí Kiên không cảm thấy có gì quan trọng. Dù sao lời đồn về hào môn cơ bản chẳng khác gì mấy. Cuộc sống cá nhân hỗn loạn, con cái tranh đoạt tài sản, ăn chơi vô độ...

Lương Hữu Tài thì lắng nghe một cách say sưa, còn tặng thuốc lá cho tài xế, để hắn nói nhiều thêm một chút.

Rất nhanh, chiếc taxi chạy đến biệt thự Thái thị.

Thạch Chí Kiên từ trên xe bước xuống, còn Lương Hữu Tài thì thanh toán tiền xe.

Tài xế taxi hâm mộ nhìn căn biệt thự to như hoàng cung trước mặt, miệng nói: "Đồng nhân không đồng mệnh, đúng là chó chết!"

Thạch Chí Kiên không để ý đến tài xế taxi đang lam bẩm, chỉnh lại quần áo rồi bước vào trong biệt thự.

Lương Hữu Tài vội vàng theo sau.

Bên ngoài biệt thự, quản gia Vương đã nhận được tin tức từ trước, chờ sẵn bên ngoài.

Nhìn thấy Thạch Chí Kiên, hắn cúi đầu chào hỏi, sau đó dặn dò người làm chạy xe đón khách cỡ nhỏ chở hai người Thạch Chí Kiên vào biệt thự.

Xe ngắm cảnh chạy chậm rãi, hai bên đường là những cây thông cao vút, giống như hai hàng lính thẳng tắp đứng thẳng, tạo cho người ta cảm giác trang nghiêm.
Bình Luận (0)
Comment