Chương 921: Thập tông tội
Chương 921: Thập tông tộiChương 921: Thập tông tội
Chương 921: Thập tông tội
Thái Phùng Xuân vô cùng khinh thường Thạch Chí Kiên. Không nói trình độ của Thạch Chí Kiên không cao, hắn càng xem thường việc Thạch Chí Kiên khúm núm trước cha của hắn.
Hắn cảm thấy người trẻ tuổi thì nên phong mang tất lộ.
Không có tinh thân phấn chấn chút nào.
Dáng vẻ nặng nề, đúng là chẳng có ý tứ gì cả.
Hắn thật sự không biết cha của hắn là lão hồ ly còn Thạch Chí Kiên là tiểu hồ ly.
Hai con hồ ly ở cùng một chõ, tất nhiên sẽ tính toán lẫn nhau, âm u vô cùng, làm sao có chuyện quang minh chính đại được?
"Có cái gì hay đâu chứ? Chẳng lẽ là một vụ kinh doanh kinh điển nào đó của Harvard sao?" Thái Phùng Xuân cười khẩy.
Thạch Chí Kiên vẫn không tức giận, ngược lại mỉm cười nói: "Thái thiếu quá khen rồi. Kế hoạch của ta không so được với những vụ kinh doanh kinh điển. Ta chỉ viết lung tung một chút, làm trò hề cho thiên hạ mà thôi."
Thái Phùng Xuân hừ một tiếng, ý là tự mình hiểu mình đấy.
Thái Phùng Xuân bước qua, cầm lấy bản kế hoạch.
Thạch Chí Kiên trò chuyện với Thái Vạn Lâm: "Quý công tử rất thú vị, tính cách cũng khá đặc biệt."
Thái Vạn Lâm lắc đầu cười khổ. Giọng điệu của Thạch Chí Kiên rõ ràng là trưởng bối đang bình luận hậu bối.
Mặc dù ánh mắt Thái Phùng Xuân ngó bản kế hoạch nhưng lỗ tai lại lắng nghe rõ ràng, đang định chế giêu lại, bỗng nhiên hắn giật mình, tay run một cái, cầm bản kế hoạch ngẩn cả người.
Người làm bên cạnh thấy thiếu gia nhà mình kinh ngạc như thế, cứ mở to mắt nhìn bản kế hoạch, giống như đang nhìn thấy bản ma pháp đáng sợ nào đó, lại nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của lão gia cũng giống như vậy, không khỏi tò mò, suy đoán rốt cuộc trên bản kế hoạch đó viết cái gì?...
Một lát sau, Thái Phùng Xuân đã xem hết bản kế hoạch trong tay.
"Không thể nào?" Thái Phùng Xuân dời ánh mắt khỏi bản kế hoạch, lần đầu tiên nhìn thẳng Thạch Chí Kiên.
Thái Vạn Lâm đương nhiên hiểu cảm xúc trong lòng con trai, bởi vì hắn vừa mới trải qua cách đây không lâu. Cảm giác đó tựa như ngồi trên xe cáp treo.
Trong kế hoạch của mình, đầu tiên Thạch Chí Kiên làm theo phương pháp kiếm tiền mà nhiều công ty điện ảnh đại lục sử dụng ở kiếp trước, đồng thời viết ra cách tận dụng bộ phim Phiêu Hương Kiếm Vũ để huy động cổ phiếu của các công ty đầu tư, điên cuồng kiếm tiền.
Sau đó hắn từ từ chuyển sang thu thập vụ bê bối Chiêm Triệu Đường, bán khống cổ phiếu Hoàng Quan, tiếp theo là trắng trợn đòi nợ, thừa cơ chiếm đoạt công ty Hoàng Quan.
Sau đó, khi em trai của Chiêm Triệu Đường là Chiêm Triệu Hanh ra tay cứu giúp, hắn cũng sẽ làm theo phương pháp tương tự. Trước ném ra bê bối của Chiêm Triệu Đường, chèn ép cổ phiếu tập đoàn Chiêm thị, sau đó đòi nợ, thừa cơ chiếm đoạt tập đoàn Chiêm thị. Để đảm bảo kế hoạch này áp dụng được một cách hoàn mỹ, Thạch Chí Kiên thậm chí còn tìm được tất cả bê bối, bí mật của tập đoàn Chiêm thị trong vòng mười năm trên tất cả các báo chí, từ đó đưa ra những phân tích đầy đủ.
Căn cứ theo phân tích của Thạch Chí Kiên, anh em Chiêm thị bị xếp vào "thập tông tội”.
Kinh doanh hàng giả, hàng kém chất lượng!
Kinh doanh sòng bạc ngầm.
Trốn thuế.
Ép gái nhà lành làm gái mại dâm!
Chiếm đoạt nhà dân.
Xem mạng người như cỏ rác. ...
Có thể nói, mỗi tội danh Thạch Chí Kiên đều sắp xếp rõ ràng cho anh em Chiêm thị.
Nếu ném tất cả bê bối này ra ngoài cùng một lúc, giá cổ phiếu của tập đoàn Chiêm thị và công ty Hoàng Quan nhất định sẽ rớt thê thảm.
Thái Phùng Xuân xuất thân danh môn, hưởng một nền giáo dục chính thống.
Ngay khi hắn nghiên cứu nhiều trường hợp kinh doanh khác nhau ở Harvard, đó cũng đều là những ví dụ đường đường chính chính, có cái nào ác độc như kế hoạch này đâu?
Vì thế hắn mới giật mình.
Cẩn thận suy nghĩ lại, hắn lại cảm thấy kế hoạch này đan xen từng vòng, tuyệt không thể tả.
"Được rồi, đừng xem nữa. Thạch tiên sinh, thức ăn đã chuẩn bị xong, chúng ta ăn cơm trước nhé." Thái Vạn Lâm mỉm cười nói.
Thạch Chí Kiên đứng dậy cùng với Thái Vạn Lâm đến phòng ăn.
Lương Hữu Tài vẫn đứng im tại chỗ.
Thạch Chí Kiên quay đầu lại nói: "Hữu Tài, ngươi đi cùng đi."
Thạch Chí Kiên nói xong, quay sang hỏi Thái Vạn Lâm: "Để cấp dưới của ta ăn cơm cùng, ngươi không ngại chứ?”
"Ha ha, nào có. Dù sao thức ăn cũng nhiều, có thêm người cũng ăn không hết."
"Cảm ơn."
Thạch Chí Kiên vẫy tay với Lương Hữu Tài.
Lương Hữu Tài vội chạy đến.
Bên này, Thái Phùng Xuân vẫn còn cầm bản kế hoạch ngẩn người. ...
Bữa tiệc tối cực kỳ phong phú.
Thạch Chí Kiên ăn rất ngon.
Lương Hữu Tài lại càng ăn đến miệng dính đầy mỡ.
Thái Vạn Lâm đã lớn tuổi, ăn theo chế độ riêng, thành ra hắn chỉ động có vài đũa.
Thái Phùng Xuân luyện tập cưỡi ngựa cả ngày, vốn phải rất đói mới đúng. Nhưng không biết vì sao hắn lại ăn không ngon, trong đầu chỉ là toàn bản kế hoạch của Thạch Chí Kiên mà thôi.