Chương 924: Tính toán lẫn nhau
Chương 924: Tính toán lẫn nhauChương 924: Tính toán lẫn nhau
Chuong 924: Tinh toan lan nhau
Đợi đến lúc tất cả mọi người rời đi, Chiêm Bằng Phi mới lên tiếng hỏi Chiêm Triệu Hanh: "Cha, ngươi đến đây có việc gì không?"
"Ta đến để xem ngươi làm việc như thế nào?" Sắc mặt Chiêm Triệu Hanh không vui: "Ngươi có xem báo hôm nay không?”
"Khu khụ, có xem. Không phải tên Thạch Chí Kiên gặp mặt tám lão đại tài chính sao?" Chiêm Bằng Phi khinh thường nói.
"Khốn kiếp." Chiêm Triệu Hanh giận tím mặt: "Vậy ngươi có nghĩ đến rốt cuộc tên Thạch Chí Kiên muốn làm gì không? Tại sao hắn lại trò chuyện vui vẻ với lão hồ ly Thái Vạn Lâm? Bọn hắn trò chuyện vê cái gì? Tại sao hắn lại gặp mặt lão đại của tám công ty tài chính lớn?"
"Cái này còn cần đoán sao?" Chiêm Bằng Phi dui điếu thuốc, khinh thường nói: "Ta đã nhìn thấu tên Thạch Chí Kiên từ trước. Hắn venh mông lên là ta đã biết hắn đi phân như thế nào. Tìm tám công ty tài chính đương nhiên là vay tiền rồi."
"Vậy tại sao hắn lại vay tiền?"
"Đương nhiên là muốn làm phim. Tiểu tử này bị ma quỷ ám ảnh, không phải muốn nâng đỡ Trương Ngải Giai đóng phim sao? Ta thấy hắn mạo xưng là trang hảo hán thì có. Không có tiền quay phim, nhưng lại muốn nữ hài kia quấn chặt lấy mình. Cho nên hắn đã trăm phương nghìn kế đi mượn tiền đó thôi." Chiêm Bằng Phi cảm thấy mình là một thiên tài, phân tích đạo lý rất rõ ràng.
"Ngươi cho rằng tên họ Thạch giống như ngươi, chỉ biết chơi gái?" Chiêm Triệu Hanh giận dữ nói.
Chiêm Bằng Phi không cảm thấy hổ thẹn, ngược lại còn cho là vinh: "Chơi gái thì có cái gì không tốt? Nếu ta không chơi gái, Chiêm gia các ngươi sẽ bị đứt hương hỏa, vê sau không người nối dõi."
"Ngươi." Chiêm Triệu Hanh tức giận chỉ vào con trai, nói không ra lời.
Chiêm Bằng Phi được đà lấn tới: "Hơn nữa, ta chơi gái còn không phải học theo ngươi sao? Ngươi chơi bao nhiêu, trong lòng ngươi không tính được à? Ta chơi gái ít nhất còn cho người ta tiền, xe, nhà. Còn ngươi? Chơi không. Ví dụ như nữ minh tinh Bạch Linh đi. Sau khi ngươi chơi chán, chẳng những không kết hôn với người ta mà còn lừa hết tiên tiết kiệm của người ta, cuối cùng đẩy người ta vào bệnh viện tâm thần. Một nữ minh tinh tiên đồ tốt đẹp lại trở nên điên điên khùng khùng. Đúng là không có đạo đức."
"Khốn kiếp." Chiêm Triệu Hanh không ngờ con trai của hắn lại dám quở trách hắn như vậy, lại còn đại nghịch bất đạo nói ra điều cấm ky của hắn. Hắn vội tát một bạt tai vào mặt Chiêm Bằng Phi.
Bốp.
Chiêm Bằng Phi bị đánh, vừa ôm mặt vừa kinh ngạc nhìn cha của mình: "Ta không có nói sai, ngươi còn đánh ta?”
"Nghiệp chướng. Đánh ngươi là nhẹ rồi đấy." Chiêm Triệu Hanh giận không kềm được.
Chiêm Bằng Phi nghiến răng nói: "Ta cũng là người. Ngươi và đại bá lúc nào cũng không đánh thì mắng, chưa từng coi ta là người mà."
Chiêm Triệu Hanh cười lạnh: "Ngươi nhìn cái thứ không có tiền đồ như ngươi đi, nào có điểm nào giống người chứ? Ta thật hối hận năm đó đã sinh ngươi ra, tại sao lúc đó ta không bóp chết ngươi cho rồi." Lời nói ác độc của Chiêm Triệu Hanh đã kích thích Chiêm Bằng Phi.
Mắt Chiêm Bằng Phi đỏ lên, chỉ vào cha của mình tức đến mức nói không ra lời, cuối cùng chỉ nói một câu: "Được, ngươi cứ chờ đó. Ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận, để ngươi biết Chiêm Bằng Phi ta không phải đồ bỏ đi như ngươi đã nghĩ."
Chiêm Triệu Hanh cười nhạo: "Ngươi còn có thể có tiền đồ gì chứ? Mau biến ra ngoài. Ta ngay cả một phút cũng không muốn nhìn thấy ngươi."
Chiêm Bằng Phi ôm mặt, không nói câu nào quay người rời đi. ...
Nhìn bóng lưng của con trai, Chiêm Triệu Hanh thở ra một hơi.
"Quả thật là phế vật. Tại sao Chiêm Triệu Hanh ta lại sinh ra một đứa con như thế?"
Chiêm Triệu Hanh mắng một câu, sau đó nhìn thoáng qua nữ thư ký vẫn còn đang run ray dặn dò: "Gọi điện thoại cho đại ca ta, ta có chuyện quan trọng cần nói với hắn."
Nữ thư ký vội bước đến gọi điện thoại.
Rất nhanh điện thoại đã được kết nối.
Nữ thư ký sợ hãi đưa điện thoại cho Chiêm Triệu Hanh.
Chiêm Triệu Hanh ngồi trên ghế ông chủ, cầm lấy điện thoại. Hắn thấy nữ thư ký muốn đi, vội kéo nàng lại, theo thói quen ấn nàng xuống bàn, dùng giọng điệu ra lệnh: "Bây giờ lửa trong người ta rất nóng, ngươi biết nên làm như thế nào rồi đấy."
Nữ thư ký run lay bẩy, không dám chống lại. Bởi vì nàng biết hậu quả chống lại là gì.
Trước ngực, sau lưng, còn có vết thương mới chưa tan máu bầm vẫn còn chưa biến mất. Cảm giác đau đớn đó khiến đêm nào nàng cũng gặp ác mộng.
Thấy nữ thư ký ngoan ngoãn, lúc này Chiêm Triệu Hanh mới cầm điện thoại nói chuyện với Chiêm Triệu Đường.
"Tên họ Thạch kia và tám công ty tài chính lớn nhất định có âm mưu. Chúng ta phải hành động thật nhanh."
Giọng điệu của Chiêm Triệu Đường vô cùng chắc chắn: "Không cần sợ, bọn hắn đều cho chúng ta vay tiền. Nếu chúng ta xảy ra chuyện, bọn hắn cũng xong đời."