Chương 925: Khai chiến thôi!
Chương 925: Khai chiến thôi!Chương 925: Khai chiến thôi!
Chương 925: Khai chiến thôi!
"Ngươi nói rất đúng, nhưng không hiểu sao trong lòng ta cứ cảm thấy không yên."
"Ngươi đừng bị tên họ Thạch hu dọa. Ta suy nghĩ kỹ rồi, hắn đang chơi kế nghi binh, tâm lý chiến." Chiêm Triệu Đường tự cho rằng mình đã khám phá mưu kế của Thạch Chí Kiên.
"Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
"Làm sao? Hắn không phải mê nữ minh tinh sao? Ngươi tìm mấy người quen bị nhiễm bệnh đưa sang, để hắn sung sướng. Một tên Hồng Kông mà cũng dám làm mưa làm gió ở đây, chán sống rồi."
Chiêm Triệu Hanh cười nói: "Đại ca, chiêu này của ngươi vô cùng lợi hại. Bây giờ ta đi làm ngay, nhất định phải để tên họ Thạch kia thoải mái đến chết. Đúng rồi, bên phía hải quan ta đã giải quyết. Chiêu nay ngươi có thể trực tiếp đến đó. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ nuốt số hàng của tên họ Thạch.”
Chiêm Triệu Đường nghe được tin tức tốt, cười to bên đầu dây bên kia: "Làm rất tốt. Số hàng đó có giá hơn mười triệu lận."
Dừng một chút, hắn nói tiếp: "Chiêu nay ta sẽ đến hải quan. Mấy ngày nay ngươi nhớ cẩn thận, tuyệt đối đừng để xảy ra sai lầm."
Lập tức, hai người trò chuyện vài câu, sau đó cúp điện thoại.
Chiêm Triệu Hanh dựa lưng vào ghế ông chủ thoải mái thở ra một hơi, từ từ nhắm hai mắt, lẩm bẩm: "Thạch Chí Kiên, lần này ngươi nhất định phải chết."...
Khách sạn, phòng tổng thống.
"Hắt xì." Thạch Chí Kiên hắt hơi một cái, xoa xoa mũi, hoài nghi không biết có người nguyền rủa sau lưng mình hay không.
Phong thủy của đảo Formosa không tốt. Thạch Chí Kiên cảm thấy từ lúc hắn đến đây là không lúc nào được vui vẻ cả.
Đới Phượng Ny nhìn Thạch Chí Kiên không ngừng xoa mũi, có lòng tốt hỏi thăm: "Bi cảm à?”
"Không có. Hình như có người nói xấu sau lưng ta thì phải." Thạch Chí Kiên chỉnh lại tóc trước gương. Tóc của hắn đã chải ngược ra sau, nhìn rất có phong phạm ông trùm.
"Sự việc đã sắp xếp xong xuôi chưa?" Thạch Chí Kiên chải đầu xong, quay sang hỏi Đới Phượng Ny.
Đới Phượng Ny gật đầu: "Xe đã chuẩn bị xong. Ngươi thật sự muốn đến cục hải quan sao?"
"Không đi thì làm sao mà mang đồ về? Đây là hàng hóa có giá trị hơn chục triệu đấy." Thạch Chí Kiên mặc áo khoác lông chồn, đeo dây chuyền vàng, còn có nhẫn vàng vào.
Đới Phượng Ny khinh thường nói: "Ngươi đừng có mặc trang phục này có được hay không?"
"Ta đồng ý với ngươi, đây là lần cuối cùng." Thạch Chí Kiên tin tưởng vững chắc: "Ngươi đi làm chuyện ta phân công cho ngươi đi, càng nhanh càng tốt."
Thạch Chí Kiên vừa nói vừa cầm một xấp tài liệu kín đáo đưa cho Đới Phượng Ny: "Ta mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, ngươi phải giao tài liệu này cho cảnh sát."
Đới Phượng Ny tiếp nhận xấp tài liệu, gương mặt hiện lên sự kinh ngạc: "Ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?" "Ngươi cho rằng đây là mấy đứa bé chơi nhà chòi à? Khai chiến thôi." Thạch Chí Kiên nói xong, lập tức bước ra ngoài phòng khách sạn. Bên ngoài đã có Lương Hữu Tài và Trân Diệu Thái chờ sẵn.
Thạch Chí Kiên nói: "A Thái, ngươi ở lại đây giúp Đới tiểu thư. Nàng có thể sẽ gặp nguy hiểm, ngươi nhất định phải bảo vệ nàng cho thật tốt."
"Hữu Tài, ngươi đến cục hải quan với ta một chuyến, mang theo hồ sơ thông quan mà ta bảo ngươi chuẩn bị. Lần này ta muốn nói đạo lý với bọn hắn."
"Được rồi, Thạch tiên sinh." Trân Diệu Thái và Lương Hữu Tài đồng thanh nói.
"Kiên ca ca, còn ta thì sao?" Tiểu nha đầu Trương Ngải Giai nháy mắt hỏi Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên xoa ót của nàng: "Ngươi ở đây học thuộc lòng kịch bản Phiêu Hương Kiếm Vũ đi. Sắp sửa quay rồi, ta cũng không muốn ngươi làm hỏng bộ phim đâu"...
Công ty xuất bản Hoàng Quan.
Chiêm Triệu Đường hình thể mập mạp như Phật Di Lặc từ công ty bước ra, tiền hô hậu ủng, khí thế như hồng.
Cấp dưới tâm phúc Trương A Tuyền bước lên mấy bước, dẫn đầu mở chiếc xe Lincoln đậu bên đường.
Chiêm Triệu Đường vịn cửa xe, có chút khó khăn bước lên xe.
Trương A Tuyên bước lên theo.
Chiếc xe khởi động.
Nhân viên của Chiêm Triệu Đường vẫn cúi đầu, cung kính nhìn theo chiếc xe của ông chủ Chiêm rời đi.
"Ông chủ, đây là báo cáo bên phía hải quan đưa đến. Nếu Hoàng Quan chúng ta chịu khó bỏ ra ba triệu, chúng ta có thể nuốt chửng lô hàng trị giá hơn chục triệu kia." Trương A Tuyền cầm tài liệu đưa sang.
Chiêm Triệu Đường nhận lấy, còn chưa kịp đọc, một nữ nhân bị điên đột nhiên xông ra từ bên cạnh ô tô.
Cạch.
Ô tô đụng nàng ngã ra đất.
Chiêm Triệu Đường giật mình.
"Ông chủ, ngươi không sao chứ?"
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Để ta xuống xem một chút."
Trương A Tuyên xuống xe, tài xế đã xuống xe từ trước, đang tranh chấp với nữ nhân điên.
Người đi đường thấy xe ô to của Chiêm Triệu Đường xảy ra chuyện, lập tức chạy đến.
"Chiêm Triệu Đường, ngươi giết chồng của ta, hại con trai của ta, ta muốn ngươi đền mạng." Nữ nhân điên tóc tai bù xù nằm trên mặt đất kêu la.