Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 957 - Chương 957: Vinh Quy Quê Cũ

Chương 957: Vinh quy quê cũ Chương 957: Vinh quy quê cũChương 957: Vinh quy quê cũ

Chương 957: Vinh quy quê cũ

Ngoài cổng văn phòng, Thạch Chí Kiên dừng xe, để Lương Hữu Tài xuống xe.

Trong tay Lương Hữu Tài còn một đống văn kiện cần xử lý giúp Thạch Chí Kiên.

Trước khi đi, Thạch Chí Kiên nhét một phong bì thật dày cho Lương Hữu Tài, nói khi nào về hãy mở ra xem.

Lương Hữu Tài cúi đầu tiễn Thạch Chí Kiên rời đi.

Sau đó, hắn quay người mang theo vali và một đống đồ đạc bước vào văn phòng luật sư.

Đám luật sư đang vùi đầu vào công việc. Chiếc đồng hồ kêu cạch cạch trên vách tường.

Đột nhiên có người ngẩng đầu nhìn thấy Lương Hữu Tài mang theo bao lớn bao nhỏ từ ngoài cửa bước vào, lập tức cả kinh kêu lên: Lương Hữu Tài? Là ngươi sao? Ngươi trở về rồi?"

Tiếng kêu khiến cho toàn bộ văn phòng giống như vỡ tổ.

"Ồ, đúng là Lương Hữu Tài rồi."

"Hữu Tài đã trở về."

"Vinh quy quê cũ."

Tất cả mọi người đều ồn ào hẳn lên.

Lương Hữu Tài vui mừng hớn hở chào hỏi mọi người.

"A Phát, ngươi càng lúc càng đẹp trai đấy. A, đây là máy uốn tóc ta mua ở Nhật Bản. Cắm điện vào, quấn lấy tóc, có thể uốn được mái tóc của mình đấy. Ngươi thích xinh đẹp, cho nên ta tặng cho ngươi đấy."

"A Lệ, ngươi cũng càng lúc càng xinh đẹp. Đây là kem nền BB ta mua ở Nhật Bản. Đánh lên trên mặt, tàn nhang mụn trứng cá gì cũng bay mất, giúp cho ngươi theo đuổi nam nhân dễ dàng hơn."

Lương Hữu Tài mở hành lý, tặng quà cho tất cả đồng nghiệp.

"Còn nữa, A Nhạc, đây là đồng hồ điện tử ta mua cho ngươi đấy."

"Còn có ngươi, Khôn thúc. Đây là dao cạo râu mua ở Nhật Bản."

Trước kia, Lương Hữu Tài nổi tiếng keo kiệt ở văn phòng luật sư. Kem đánh răng sử dụng hết cũng phải chà cho sạch mới chịu bằng lòng ném đi.

Bây giờ, hắn đi theo Thạch Chí Kiên thời gian dài, tâm mắt cao hơn, con người cũng trở nên hào phóng.

Đồng nghiệp nhận quà, gương mặt người nào cũng kinh ngạc nhìn món đồ có giá trị không nhỏ trong tay, không thể tin vào ánh mắt của mình.

Đây là Lương Hữu Tài nổi tiếng keo kiệt sao?

Lương Hữu Tài móc món quà cuối cùng ra, là một túi quà ăn vặt đến trước mặt chị lao công: "Tứ tỷ, vất vả rồi. Đây là bánh dứa mà ta mua ở đảo Formosa. Ta nghe nói ngươi thích ăn bánh dứa. Đây là loại bánh dứa chính tông đấy."

Biểu hiện của Tứ tỷ vô cùng kích động, có chút hoài nghi nhìn Lương Hữu Tài: "Cái này... cho ta thật sao?" Thân phận của nàng chẳng qua chỉ là công nhân vệ sinh ở văn phòng luật sư, rất thấp kém, không ngờ cũng có thể được nhận quà.

"Đương nhiên." Lương Hữu Tài nhét túi bánh dứa vào tay Tứ tỷ: "Lan này ta theo Thạch tiên sinh đi công tác xa, giúp cho ta học được rất nhiều thứ, cũng hiểu được rất nhiều đạo lý."

Lương Hữu Tài nói xong, hắn nhìn tất cả mọi người: "Các ngươi đều là bạn của ta. Ta ở ngoài thật sự rất nhớ các ngươi." Nói xong, vành mắt của hắn đỏ lên.

Mọi người bị lời nói của Lương Hữu Tài làm cho cảm động.

Cũng không biết là ai đã ve tay đầu tiên.

"Hữu Tài, tốt."

"Hữu Tài, tất cả chúng ta deu hoan nghênh ngươi trở vê."

Trong văn phòng là một bau không khí vui tươi. ...

Văn phòng luật sư, trong phòng ông chủ lớn nhất.

Trên vách tường treo một bức tranh.

Trên bức tranh là Hồ Tuấn Tài mặc vest, tóc chẻ ngôi giữa, đeo mắt kính, biểu hiện đắc ý.

Nhưng hiện thực.

Đẳng sau bàn làm việc, Hồ Tuấn Tài tinh thần suy sụp, râu ria xôm xoàm đang vò đầu bức tóc, phát sâu vì hóa đơn trong tay.

Sau khi Thạch Chí Kiên phân biệt rõ quan hệ với hắn, Hồ Tuấn Tài vẫn không quan tâm, cho rằng như vậy cũng tốt, hắn đã thoát khỏi sự khống chế của Thạch Chí Kiên.

Huống chỉ, Hồ Tuấn Tài phát triển việc kinh doanh của mình cũng không tệ. Có một văn phòng luật sư, một trung tâm môi giới lao động, hàng năm đều có thể kiếm được hơn một triệu.

Có tiền thì chính là đại gia.

Hồ Tuấn Tài không bị người ta đến kêu đi hét nữa.

Nhưng sau khi hắn thật sự rời khỏi Thạch Chí Kiên, hắn mới biết quyết định của mình là ngu xuẩn và sai lầm đến cỡ nào.

Bởi vì có Thạch Chí Kiên giúp đỡ, đám lão đại băng đảng sẽ không gây phiên phức cho hắn.

Tuy nhiên, sau khi nghe Hồ Tuấn Tài đã thoát ly khỏi Thạch Chí Kiên, đám người đó chen chúc mà đến. Người nào cũng dọa dẫm, bắt chẹt, còn hung ác hơn cả sâu hút máu.

Cái này còn chưa tính. Cái gì là cục thuế, cục vệ sinh, còn có cục di dân đều chạy đến tìm hắn đòi tiền.

Tiên mà Hồ Tuấn Tài kiếm được trước đó đều đổ hết vào đây.

Về phương diện kinh doanh, mặc kệ là văn phòng luật sư hay là trung tâm môi giới lao động, tất cả đều đóng băng.

Khách đến tìm ngươi thưa kiện, ngoại trừ coi trọng danh tiếng của ngươi thì còn phải xem hậu thuẫn của ngươi có cứng hay không. Dù sao đó cũng không phải là thời đại nói lý.

Thưa kiện chỉ là chạy theo hình thức.

Hậu thuẫn cứng rắn mới là đạo lý quyết định.
Bình Luận (0)
Comment