Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 1022 - "Chương 1023: Bị Kéo Tay"

"Chương 1023: Bị kéo tay"
"Chương 1023: Bị kéo tay"
Chương 1023: Bị kéo tay

"Noãn Noãn, cháu chơi với mấy tên nhãi nhanh này một lúc, cậu đi nấu cơm cho cháu. Cháu thích ăn cái gì? Thích ăn loại hương vị nào?"

Lúc này, Nam Cung Cần đã buộc tạp dề, cuộn ống tay áo lên, một bộ dáng người đàn ông của gia đình. Nơi nào có thể nhìn ra bộ dáng rung chuyển đất trời của chủ tịch Nam Cung?

"Cái gì đều được sao?" Nam Cung Noãn Noãn nhìn về phía Nam Cung Cần.

"Ha hả, Noãn Noãn à, cháu thật là xem thường cậu hai cháu, đồ ăn cậu hai cháu làm còn ngon hơn chú hai nhà họ Xích của cháu. Cháu xem hiện tại mợ béo như vậy, đều là bị tay nghề của cậu hai cháu làm cho thành như vậy."

Mợ hai biết thời gian gần đây chồng bà vẫn luôn bận luyện tập nấu nướng, chính là vì làm cho vị tiểu công chúa này ăn. Mặc dù không rõ tại sao đám đàn ông nhà họ Nam Cung lại cuồng con gái như vậy, nhưng nếu đã gả cho chồng bà, bà sẽ vô điều kiện giúp đỡ chồng bà.

Biết mục tiêu lớn nhất hiện tại của chồng bà, không phải là đưa mấy công ty con phụ thuộc tập đoàn ra thị trường, mà là đánh bại Xích Trạch Nghiêu, thành công nắm bắt được dạ dày của Noãn Noãn, cho nên mợ hai lập tức đứng ra quảng cáo cho chồng bà một trận. Đương nhiên cũng không quên làm thấp đi chú hai nhà họ Xích một chút.

Trong mắt Noãn Noãn thoáng hiện một nét cười, "Cháu thích ăn cay, ăn chua ngọt, ăn chua cay, ăn ngọt, thích ăn gà, ăn vịt quay, ăn ngỗng, ăn cá.."

Nghe Noãn Noãn báo nhiều như vậy, đám người trợn mắt há mồm.

Cuối cùng vẫn là cậu hai phản ứng kịp thời, gật đầu tổng kết nói: "Noãn Noãn nhà chúng ta là một cô gái ngoan, không kén ăn. Cháu đi chơi cùng nhóm anh trai cháu đi, cậu đi làm cơm."

"..."

Noãn Noãn im lặng. Cô là không kén ăn sao? Cô rõ ràng là dạ dày lớn. Chẳng qua cũng có thể hiểu là như vậy.

Nam Cung Cần nói xong liền gào một tiếng, "Nam Cung Chính, đi ra ngoài nông trường bắt hai con vịt, hai con gà, mười con thỏ lại đây."

"Noãn Noãn không phải nói muốn ăn ngỗng sao?"

"Sáng nay đã giết ba con ngỗng rồi, không cần ngỗng nữa."

"Được rồi."

Ở trong nhà, đàn ông nhà họ Nam Cung hoàn toàn không giống một bộ dáng khí thế mạnh mẽ của người đàn ông giới thượng lưu như lúc ở bên ngoài.

Ở trong nhà, Nam Cung lão gia tử chính là người ông hiền từ nhất, lôi kéo cậu cả chơi cờ.

Mấy người cậu cùng anh trai đều là một bộ dáng người đàn ông của gia đình, hỗ trợ giúp đỡ Nam Cung Cần.

Ngược lại là một nhóm người giúp việc nhà họ Nam Cung, lúc này đều rời đi, chỉ để lại một người quản gia ở lại, tất cả mọi người đều tham dự vào đội ngũ làm cơm trưa tối.

Nam Cung Noãn Noãn cũng muốn nhìn xem nông trường nhà họ Nam Cung là bộ dạng gì, thế là đi ra ngoài cùng Nam Cung Chính.

Nam Cung Chính thấy vậy, cười hỏi: "Noãn Noãn, em đi bắt gia cầm cùng anh sao?"

"Ừ."

"Được, đi. Mang em đi nhìn đám động vật mà nhà chúng ta nuôi."

Nói xong, Nam Cung Chính rất tự nhiên mà kéo tay của Noãn Noãn, đi ra ngoài phòng.

Mấy người cậu nhà họ Nam Cung: "..."

Mấy người anh trai nhà họ Nam Cung: "..."

Nam Cung lão gia tử: "..."

"Cô, cháu cũng muốn đi!" Tiểu Linh Nhi nhìn cái móng heo đang kéo lấy tay của cô cô, lập tức thoát khỏi ngực của Nam Cung Thuật, bước chân ngắn nhỏ chạy về phía cô cô.

Cô cô là của cô, nhà này, chỉ có cô cùng cô cô mới là giống nhau, bọn họ nên là thân nhất mới đúng. Cô muốn bảo về cô cô thật tốt.

"Cháu cũng đi!" Tiểu Thái Dương cũng lập tức đuổi kịp.

"Anh cũng đi!"

"Noãn Noãn, anh đi cùng em!"

"Nếu mọi người đều muốn đi, vậy đều cùng nhau đi. Noãn Noãn, ông đi với cháu." Nam Cung lão gia tử cũng không chơi cờ nữa, đứng người lên, đi về phía Noãn Noãn.
Bình Luận (0)
Comment