"Chương 1030: Chú hai ngã xuống"
Chương 1030: Chú hai ngã xuống
Nhưng mà nhìn nhà họ Nam Cung bảo vệ Noãn Noãn như vậy, nhìn Noãn Noãn vả mặt sảng khoái như vậy, trong lòng lại cảm thấy rất đã nghiền.
Mà nhà họ Nam Cung cũng rất chú ý bảo vệ Noãn Noãn, tất cả truyền thông đều đánh mosaic lên mặt của Noãn Noãn, ngay cả các giải trí bát quái lúc trước đã từng đăng tin ghi chép lại khuôn mặt của Noãn Noãn, cũng đều bị xóa bỏ hoặc là đánh mosaic sau đó đăng lại lần nữa.
"Ông nội."
Đột nhiên, thanh âm của Noãn Noãn vang lên ở ngoài cửa, điều này làm Xích lão gia tử ngạc nhiên, còn tưởng là bản thân nghe nhầm.
Nhưng ông vẫn nhìn về phía bên ngoài.
Khóa cửa nhà họ Xích là phải quét đồng tử, lúc trước bọn họ đã nhập đồng từ của Noãn Noãn vào máy, cho nên Noãn Noãn có thể tùy ý mà mở cổng ngoài.
Hơn nữa, cảnh vệ viên ở bên ngoài biết Noãn Noãn, cho nên Noãn Noãn đều đi vào, Xích lão gia tử mới phát hiện thật là Noãn Noãn.
Nhanh chóng đứng dậy, kích động mà hỏi: "Noãn Noãn, sao cháu lại trở về? Không phải là cháu đến nhà ông ngoại cháu sao?"
"Cái gì mà ông ngoại? Lão Xích, ông không xem tin tức ngày hôn nay sao? Tôi đã tuyên bố trước mặt tất cả truyền thông, Noãn Noãn đổi thành họ Nam Cung. Đều đã họ Nam Cung, sao có thể gọi tôi là ông ngoại được?"
Nam Cung lão gia tử cũng từ bên ngoài đi vào.
Hai tay trái phải của ông đều kéo theo một đứa bé đáng yêu.
Sau khi vào nhà, Tiểu Thái Dương và Tiểu Linh Nhi cúi đầu 90 độ với Xích lão gia tử, mở miệng đồng thanh nói: "Chào ông cố!"
Xích lão gia tử thích nhất là trẻ con, chỉ tiếc người nhà họ Xích điêu tàn.
Bây giờ nhìn thấy hai đứa nhỏ như là bước ra từ trong tranh này, quả thực là vui mừng đến mức đôi mắt đều phải nheo lại. Nhanh chóng làm người giúp việc mang đồ ăn vặt ra cho Tiểu Thái Dương cùng Tiểu Linh Nhi ăn.
"Ông nội, không cần phiền phức như vậy, trên đường đi cháu đã mua một chút đồ vật mà hai đứa thích ăn rồi. Nhưng mà, tối nay hai đứa nhỏ muốn ngủ ở đây, chỉ có thể làm phiền quản gia thu xếp một phòng cho hai đứa nhỏ."
Xích lão gia tử nghe được, tối nay vậy mà có khách ngủ ở nhà ông, vui vẻ tới mức cả người đều ánh sáng mặt trời lên.
Nhìn bộ dáng vui vẻ bận trong bận ngoài cho Tiểu Thái Dương cùng Tiểu Linh Nhi của ông nội, Nam Cung Noãn Noãn quả thực vô cùng đau lòng.
Nếu tuổi của cô lớn một chút thì tốt rồi, như vậy cô có thể sớm mà sinh hai đứa chắt ra chơi với ông nội.
Sự bi thảm nhất đời người không gì hơn là thơ ấu mất người thân, trung niên góa phụ, tuổi già mất con.
Mà ba điều này, ông nội lại đều đã tự mình thể nghiệm.
Cho nên cô muốn để cuộc sống tuổi già của ông nội có thể vui sướng một chút.
"Chú hai đâu? Tại sao hôm nay chú hai không ở nhà?"
Bình thường có chú hai ở nhà, trong nhà nhất định sẽ bị quản lý gọn gàng ngăn nắp, cho dù có khách đến, cũng tuyệt đối sẽ không lộn xộn.
"Haiz." Xích lão gia tử thở dài một tiếng.
"Ông nội, chú hai làm sao vậy?"
"Hôm nay thân thể của chú hai cháu không thoải mái, vẫn luôn nằm từ trưa tới giờ. Ông làm chú hai cháu đi bệnh viện, chú hai cháu chết sống cũng không đi."
Bởi vì lúc trước Noãn Noãn đã nói đoạn thời gian này Xích Trạch Nghiêu có thể sẽ không bị đau nhức, kết quả hôm nay lại đau nhức, điều này làm tâm tình của lão gia tử rất không tốt.
Noãn Noãn cầm tay của Xích lão gia tử, an ủi nói: "Ông nội đừng lo lắng, cháu đi lên nhìn chú hai."
"Được được, vậy cháu mau lên xem chú hai cháu đi."
Xích lão gia tử nghĩ tới thuật châm cứu của Noãn Noãn, sự lo âu trong đôi mắt đều ít đi rất nhiều.
Nhìn Noãn Noãn lên tầng, Xích lão gia tử rất muốn lên cùng, nhưng mà nghĩ tới cần phải có người tiếp đón Nam Cung lão gia tử, ông chỉ có thể chịu đựng.
"Ông nhanh đi lên xem đi. Thuận tiện nghe xem là xảy ra chuyện gì, ngày mai Noãn Noãn về thành phố Giang, đến lúc đó trong lòng ông mới có nắm chắc, phải không?"