Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 1032 - "Chương 1033: Đánh Móng Heo Đi"

"Chương 1033: Đánh móng heo đi"
"Chương 1033: Đánh móng heo đi"
Chương 1033: Đánh móng heo đi

Nhưng mà gần như là lúc ông có suy nghĩ như vậy, Noãn Noãn đã hỏi ông, thế là ông cũng xấu hổ mà đi lên.

Lúc mới bắt đầu, ông còn tiểu ra máu nghiêm trọng, nhưng sau đó, sau hai giờ trị liệu xong, triệu chứng tiểu ra máu đã hoàn toàn giảm xuống, ông cũng không muốn đi vệ sinh nhiều như vậy nữa.

Sau khi làm châm cứu, toàn thân sưng phù cũng giảm bớt rất nhiều.

Lúc trước cảm thấy nước tiểu tràn đầy, nhưng không thể đi tiểu được, ra toàn là máu, hiện tại lập tức được thông suốt, trong nháy mắt cả người đều nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Xích lão gia tử vẫn luôn không ăn cơm tối, bởi vì lo lắng, không có ăn uống.

Nhưng mà sau khi Xích Trạch Nghiêu cùng Noãn Noãn cùng nhau xuống nhà, tinh khí thần cả người lão gia tử đều tốt hơn rất nhiều.

"Trạch Nghiêu, cảm giác thế nào? Đỡ hơn chưa?"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Ba, tốt hơn nhiều rồi. Noãn Noãn quả thực còn lợi hại hơn những quốc y thánh thủ kia. Sau khi được Noãn Noãn trị liệu, cản giác cả người đều nhẹ nhõm hẳn."

"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. Vậy ba yên tâm rồi! Noãn Noãn thật là phúc tinh của nhà chúng ta."

Tâm tình của Xích lão gia tử tốt, đột nhiên cảm giác có chút đói.

"Con còn chưa ăn cơm trưa cùng cơm tối, nhà họ Nam Cung làm chút đồ ăn mang tới đây, chúng ta cùng nhau ăn?"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Vâng."

Thân thể chuyển biến tốt đẹp, ông cũng cảm thấy đói.

Từ trước Xích lão gia tử sợ thân thể Xích Trạch Nghiêu ra vấn đề lớn, nhưng mà sau khi Xích Trạch Nghiêu xuống dưới, nhìn Xích Trạch Nghiêu không những sắc mặt tốt lên, thậm chí ăn cơm còn ăn được nhiều như vậy, trong nháy mắt trong lòng càng tốt đẹp hơn.

Thế là hai ba con, đều đã tám giờ tối còn ăn rất nhiều.

Làm hại Noãn Noãn sợ bọn họ bị khó tiêu, lại châm cứu cho bọn họ mỗi người mười lăm phút.

Nam Cung lão gia tử thấy vậy, cũng ồn ào muốn châm cứu.

Sau đó, sau khi ăn cơm xong, ba người sôi nổi nằm xuống, thoải mái mà hưởng thụ Noãn Noãn phục vụ châm cứu.

Sau khi thân thể của Xích Trạch Nghiêu tốt hơn nhiều, đầy đủ mà phát huy tính năng động của người đàn ông tốt của gia đình, chơi đùa với Tiểu Thái Dương và Tiểu Linh Nhi, làm hai đứa bé thoải mái mà cười to.

Vốn dĩ hai đứa bé đến đây là để chơi với cô, hiện tại có ông hai, bọn họ càng muốn chơi với trẻ con.

Nam Cung lão gia tử cũng lười trở về nhà cũ nhà họ Nam Cung, thế là cũng mặt dày ở lại nơi này.

Vốn dĩ nhà họ Xích còn rất hoang vắng lạnh lẽo, bởi vì Noãn Noãn tới mà trở nên vô cùng náo nhiệt.

Buổi tối, Noãn Noãn nhận được điện thoại của Đan Kỳ, nói là Chung Thiên Thiên đã rời đi thủ đô, một mình trở lại thành phố Giang, đồng thời liên hệ với bên ngân hàng RS, đặt lịch gặp mặt người bên đó lúc 2 giờ chiều ngày hôm sau.

Sáng ngày hôm sau, 9 giờ sáng người nhà họ Nam Cung đúng giờ tới đại viện. Nhìn bộ dáng tha thiết mong chờ của Xích lão gia tử, Noãn Noãn hỏi: "Ông nội, ông muốn đi không?"

Đôi mắt Xích lão gia tử sáng lên, rõ ràng là muốn đi, nhưng mà..

"Cháu cùng người nhà họ Nam Cung đi giải quyết chuyện của Chung Thiên Thiên, ông đi theo có phải là có chút không tốt lắm hay không?"

Nam Cung lão gia tử cũng nghe thấy cuộc trò chuyện của Noãn Noãn cùng Xích lão gia tử, nhanh chóng quay người lại, dùng ánh mắt ra hiệu cho Xích lão gia tử- ông đi theo quả thực là không tốt lắm.

Bởi vì người nhà họ Nam Cung bọn họ cùng nhau lên đường, không chỉ là vì giải quyết Chung Thiên Thiên giúp Noãn Noãn, còn muốn tới thành phố Giang gặp cái tên móng heo lớn đã ủi cải trắng trân châu nhà bọn họ là Xích Dương.

Nếu Xích Nguyên Thịnh cũng đi cùng bọn họ, vậy bọn họ còn đe dọa Xích Dương như thế nào?

Nhưng mà Noãn Noãn lại hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt phản đối cương quyết của ông nội nhà mình, nói với Xích lão gia tử: "Sao có thể? Vốn dĩ ông nội chính là bạn tốt của ông nội cháu, trên đường hai người cũng có thể bầu bạn với nhau!"
Bình Luận (0)
Comment