Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 368 - "Chương 370: Kiểm Chứng"

"Chương 370: Kiểm chứng"
"Chương 370: Kiểm chứng"
Chương 370: Kiểm chứng

Lý Kỳ cầm một túi bánh bao lớn thơm ngào ngạt còn đang bốc hơi nóng, thèm ăn nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

Anh rất muốn về phòng cảnh vệ nói với đám anh em kia, thủ trưởng nhà bọn họ sẽ làm bánh bao! Hơn nữa bánh bao còn đặc biệt thơm.

Ai nói người đàn ông như thủ trưởng mặc dù rất ưu tú, thế nhưng là phụ nữ đi theo thủ trưởng sinh hoạt lại là tẻ nhạt vô vị rất thảm?

Nhìn xem thủ trưởng người ta vì bắt được trái tim cô vợ nhỏ, cam nguyện rửa tay làm canh thang, một bộ dáng người chồng nhị thập tứ hiếu, khó trách đám cẩu độc thân kia không tìm thấy cô vợ nhỏ.

Chung Noãn Noãn không phải một người nói nhiều, thế nhưng là đối mặt Xích Dương, cô lại có rất nhiều điều muốn nói.

Biết rõ người đàn ông nhà cô ưu tú như vậy, không phải đối thủ đặc biệt cơ bản sẽ không gây thương tổn được anh. Cho dù là cô muốn tổn thương anh, chỉ cần anh không cho, cô cũng rất khó thành công.

Cũng không biết làm sao, nghĩ đến anh muốn chấp hành nhiệm vụ, muốn đối mặt nguy hiểm, trong lòng cô chính là không nỡ, chính là vắng vẻ.

Đoán chừng cái này kêu là nóng ruột nóng gan đi.

Sống hai đời, cô còn là lần đầu tiên nếm thử loại cảm giác này.

Không tốt đẹp chút nào.

'Noãn Noãn, sao vậy? "Cảm giác được cô vợ nhỏ tâm trạng không tốt, Xích Dương nhịn không được đưa tay sờ sờ cái mũi nhỏ ngay thẳng vừa vặn của cô.

Mà Chung Noãn Noãn thì trực tiếp ổ tiến trong ngực anh, vươn tay chăm chú ôm lấy thân eo gầy nhưng rắn chắc của anh.

" Anh Xích Dương, anh đã đáp ứng em sẽ không làm chính mình bị thương. "

Xích Dương không nghĩ tới đều muốn đi, cô còn đang lo lắng chuyện này, trong lòng cảm động đến không được.

Một cái tay nhẹ vỗ về lưng của cô, một cái tay khác xoa cái đầu lông xù anh thích nhất, dịu dàng nói:" Yên tâm, anh sẽ không bị thương. Rất ít người trên thế giới này có thể làm anh bị thương. Anh cam đoan với em, anh đi như thế nào, liền trở về như vậy. Được không? "

" Vâng. "Chung Noãn Noãn đem mặt chôn ở ngực Xích Dương, nghe nhịp tim mạnh mẽ có lực của anh, rầu rĩ gật đầu.

Rốt cục, Chung Noãn Noãn vẫn là đi.

Nhìn xem bóng người đưa mắt nhìn cô rời đi càng ngày càng nhỏ, chỗ trống trong lòng liền càng lúc càng lớn.

Loại cảm giác đó khiến cô rất bực bội.

Đáng tiếc nơi này không phải thế giới của cô, nếu không cô nhất định sẽ giết mười mấy cái kẻ thù lắng lại một chút cảm xúc mà không cách nào phát tiết nhưng lại giống như vũng bùn rơi xuống trong lòng cô này.

Xuống xe, Chung Noãn Noãn bấm một số điện thoại, cơ hồ là thanh âm vừa vang, đầu bên kia điện thoại liền tiếp nhận.

Chung Noãn Noãn khẽ giật mình:" Anh cả, anh đây là cầm di động cầm ở trong tay chơi sao? "

Đầu bên kia điện thoại một tiếng cười trầm thấp tà mị đến cực điểm, nhưng lại vô cùng êm tai vang lên:" Anh vẫn luôn cầm lấy điện thoại nhìn, xem người không có lương tâm như em đến khi nào mới có thể gọi điện thoại cho anh. Sau đó điện thoại của em liền đến. "

Chung Noãn Noãn nhịn không được cười khanh khách:" Tin anh là chó! "

Đầu bên kia điện thoại:"! "

" Đều một tháng 13 ngày 16 giờ không gọi điện thoại cho anh, sớm như vậy gọi điện thoại cho anh không phải chỉ để chào hỏi thôi đúng không? Nói đi, chuyện gì? "

".. Anh cả, cái gì anh đều tính được chính xác như vậy thật sự được không? "

" Chỉ có chuyện của em anh mới tính chính xác như vậy. Chuyện khác, đều là người khác tính, anh nhiều lắm chỉ gật đầu mà thôi. "

Giọng điệu cưng chiều cùng thích của đối phương không che giấu chút nào, làm Chung Noãn Noãn trố mắt một chút. Biết cô cự tuyệt đã sớm không có bất cứ tác dụng gì, cho nên cũng không xoắn xuýt cái đề tài này với anh.

" Anh cả, có một chuyện anh tra giúp em một chút. "

" Được."Đối phương không nói hai lời liền đáp ứng.
Bình Luận (0)
Comment