Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 819 - "Chương 820: Con Đường"

"Chương 820: Con đường"
"Chương 820: Con đường"
Chương 820: Con đường

"Thật hay giả?" Dương Mẫn nửa tin nửa ngờ.

"Đương nhiên là thật. Nếu không phải là sự thật, dì nghĩ lại xem, người đối diện rõ ràng là muốn để thang máy dừng ở chỗ này, sau đó giết chết chúng ta. Thế nhưng mà ông nội Xích từ lúc bắt đầu vẫn đứng ở chỗ này, còn có người nổ súng không? Cho nên yên tâm đi, có tay súng bách phát bách trúng là Noãn Noãn ở đây, tuyệt đối sẽ không có việc gì."

Chung Noãn Noãn cũng là mỉm cười tự tin nói: "Được rồi, tất cả mọi người đứng lên đi, chúng ta đi lên. Hiện tại đã là tầng 27, vừa lúc bỏ qua nơi xảy ra nổ mạnh là tầng 44, chúng ta từ nơi này đi lên, sau đó trực tiếp đi xuống là được rồi."

Dứt lời, nhìn về phía Dương Mẫn: "Dì Dương, dì có thể chứ?"

Từ lúc thang máy bị mở ra một cái cửa sổ, sắc mặt của Dương Mẫn đã tốt hơn rất nhiều, gật đầu nhẹ một cái: "Đã có sức lực."

"Được, vậy đi nhanh đi. Miễn cho phức tạp."

Xích Dương mang theo đám người đi xuống từng tầng một từ đầu bậc thang không có chút ánh sáng nào, vừa đi, còn vừa nói với người phía sau: "Bởi vì còn chưa tìm thấy kẻ địch, cho nên chúng tôi có lý do hoài nghi gián điệp chính là một trong những người ở đây. Cho nên xin mọi người lúc bước đi giơ hai tay ôm đầu, bất luận kẻ nào cũng không được để tay xuống. Một khi lấy xuống, chúng tôi đều sẽ coi người đó là gián điệp mà xử lý.

" Đội trưởng Xích, tầng 44 đã nổ tung, chúng ta đi xuống như thế nào? "Trong đó có người không nhịn được hỏi.

" Cái này các người không cần biết, các người chỉ cần biết, đội trưởng Xích sẽ đưa các người rời đi một cách an toàn là được. "

La Thượng Nghĩa đi sau người này, lời lẽ chuẩn xác mở miệng.

Bành Diệu Hoa ở một bên nhẹ giọng hừ lạnh một tiếng, mặc dù không để người khác nghe được, nhưng mà La Thượng Nghĩa lại hiểu được ý của ông ta.

Ý của ông ta quả thực vô cùng rõ ràng.

Chính là nhận định chuyện này là ông gây nên, ông chính là gián điệp trong quân đội. Bây giờ nói lời nói đường hoàng như vậy chính là đang làm ra vẻ mà thôi.

La Thượng Nghĩa cũng bị tức giận đến không nhẹ, tức giận trừng mắt Bành Diệu Hoa.

Lãnh Tấn Bằng cùng Khúc Minh Nghĩa nhìn thoáng qua lẫn nhau, ánh mắt hơi sâu.

Mọi người từ tầng 76 đi suốt 19 tầng xuống dưới tầng 57.

Xích Dương mở ra cửa hành lang kết nối hội trường, đi về phía sau hội trường lớn.

Lệ Cảnh Hào Đình là tòa khách sạn mẹ con, mỗi một hội trường lớn của tòa nhà đều ở tầng 57.

Trong ánh mắt tràn ngập hi vọng của mọi người, dưới sự dẫn đường của Tiếu Thận Bân, Xích Dương mang theo mọi người đi đến một cái sân thượng lớn phía sau hội trường lớn.

Xích Dương làm mọi người xếp thành hàng, vẫn để tư thế hai tay ôm đầu như cũ. Chờ tất cả mọi người làm tư thế này xong mới lên tiếng:" Nơi này có một chỗ đường hầm chạy trốn bí mật, có thể để mọi người từ tòa nhà B chuyển tới tòa nhà A. Nhưng mà bởi vì hạn chế số người, cho nên mỗi một lần chỉ có thể có để 2 người đi qua. Hiện tại, dựa theo đội hình này, mọi người tới nơi nay tiếp nhận kiểm tra. "

Lời nói của Xích Dương vừa dứt, hai người hàng đầu tiên lập tức vui vẻ đi ra phía trước, để Xích Dương tiến hành kiểm tra bọn họ, sau đó, Tiếu Thận Bân đi về một phương hướng khác, mà lúc anh đi tới, một con đường rất hẹp từ tầng 57 của tòa nhà B tự động kéo dài về phía tầng 57 của tòa nhà A.

Nếu là nhìn từ phương hướng đứng thẳng, căn bản là không nhìn thấy có cái gì đã kéo dài đến bên kia. Quả thực chính là vũ khí chạy trốn gian lận vô cùng tốt.

" Sau khi đi qua không cho phép nhìn về bên này, cũng không cho phép ở lại phía đối diện, lập tức xuống dưới. Nếu không sẽ bị coi như là gián điệp mà xử lý."

Mặc dù lời nói của Xích Dương rất vô tình, nhưng mà gần như tất cả khách quý đều là ủng hộ. Dù sao đây cũng là suy nghĩ cho sự an toàn của tính mạng bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment