Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 820 - "Chương 821: Chạy Trốn"

"Chương 821: Chạy trốn"
"Chương 821: Chạy trốn"
Chương 821: Chạy trốn

Thử nghĩ, nếu người đi qua là gián điệp, tuy rằng trên người không có đồ vật như bom súng lục, nhưng mà sau khi đi qua lại phá hỏng con đường, vậy những người còn lại nên làm sao bây giờ?

Thang máy căn bản là không đến được độ cao ở tầng 57, vậy bọn họ chẳng phải là chỉ có thể chờ bị lửa lớn cắn nuốt?

Hai người ở phía trước đi theo cầu thang hạ xuống lối đi, sau đó dưới sự thúc giục của Xích Dương, hai người nhanh chóng, an toàn mà tới đối diện.

Sau khi tới đối diện, bọn họ vẫn làm việc dựa theo mệnh lệnh của Xích Dương, bò từ cầu thang lên, bò tới tầng 57 của tòa nhà A, sau đó cũng không dám liếc mắt xem bên này một cái, nhanh chóng mà vọt đi vào.

Bên kia, sớm đã có người quân đội tiếp ứng.

Nhìn đến khách quý bên này cũng bắt đầu có người đi xuống, nhóm quân cảnh ở phía dưới mới hung hăng mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nếu thật sự làm nhóm nhân vật nổi tiếng trong xã hội này chết ở đây, sợ là quân khu cùng cảnh sát thành phố Giang lại muốn xui xẻo.

Dưới sự kiểm tra cùng uy hiếp của Xích Dương, rút lui đâu vào đấy mà tiến tới kết thúc.

"Công tước Y đốn, Eden, hai người qua đi."

Eden khẽ nhíu mày, nhưng mà lão đại muốn anh ở lại giúp Xích Dương! Sao anh có thể đi được?

Nhưng mà Xích Dương nói chính là quân lệnh, sau khi nháy mắt ra hiệu với Xích Dương, dò hỏi anh có cần ở lại hỗ trợ hay không, Xích Dương đều xem như không nhìn đến, ngay cả một ánh mắt cũng không cho anh, Eden cũng chỉ có thể rời đi cùng công tước Y Đốn.

Sau đó là hai chú cháu Tiếu Thận Bân cùng Tiếu Ván Thịnh.

Mãi đến cuối cùng, chỉ còn lại năm tên quan quân đỉnh cấp của quân khu thành phố Giang là Xích Dương, Lãnh Tấn Bằng, Khúc Minh Nghĩa, Bành Diệu Hoa cùng La Thượng Nghĩa.

"Tôi không cần đi cùng La Thượng Nghĩa! Ông ta ý đồ ám sát tư lệnh nhiều lần như vậy, nếu lát nữa tâm tình ông ta không tốt, trực tiếp ở nửa đường ám sát tôi, vậy phải làm sao bây giờ?"

Nếu nơi này đã không có người ngoài, Bành Diệu Hoa cũng không sợ bị người nghe được, lập tức biểu lộ thái độ của bản thân.

La Thượng Nghĩa cũng hừ lạnh một tiếng: "Ai muốn đi theo ông? Nếu tôi thật là gián điệp, ám sát Xích Dương cũng sẽ không ám sát ông!"

"Ông.."

"Được rồi!" Khúc Minh Nghĩa quát lạnh một tiếng quở mắng: "Đều là quan quân cấp bậc thiếu tướng, ồn ào nhốn nháo ở trước mặt tư lệnh cùng nhiều nhân vật nổi tiếng trong xã hội như vậy còn thể thống gì? Mặc kệ ai là gián điệp, trở về toàn bộ viết kiểm điểm 3 vạn chữ cho tôi lại nói!"

Khúc Minh Nghĩa là chính ủy, cho nên cho dù là nhóm thiếu tướng quân khu, cũng cần thiết nghe theo sự giáo dục của ông ở phương diện tư tưởng chính trị.

Bị Khúc Minh Nghĩa quát như vậy, hai người cũng không dám nói nữa.

Khúc Minh Nghĩa nói với La Thượng Nghĩa: "Thượng Nghĩa, cậu cùng tôi cùng nhau đi qua đi."

La Thượng Nghĩa gật đầu, đang muốn nói "Tốt", lại bị Xích Dương ngăn lại.

"Chính ủy Khúc, an bài như vậy không thỏa đáng lắm. Chuyện lần này, phó tư lệnh La đứng mũi chịu sào, cho dù ông ấy không phải gián điệp, nhưng mà giống như phó tư lệnh Bành nói, chuyện này là từ ông ấy an bài, cho nên ông ấy vẫn là người bị tình nghi lớn nhất."

Khúc Minh Nghĩa nghĩ nghĩ, gật đầu: "Được, vậy cậu an bài, chúng tôi phục tùng."

Dù sao cũng là người mà tư lệnh ủy thác, mà Khúc Minh Nghĩa lại luôn đứng về phía Lãnh Tấn Bằng, cho nên lập tức đáp ứng rồi.

"Tuy rằng chúng ta còn chưa tra ra gián điệp là ai, nhưng mà thực hiển nhiên, bên trong năm người chúng ta có một người là gián điệp. Cũng không sợ nói cho các người, tôi chính là người bị cấp trên phái tới để điều tra gián điệp, cho nên tôi, còn có tư lệnh Lãnh Tấn Bằng, tuyệt đối không phải gián điệp. Còn lại người bị tình nghi là gián điệp cũng chỉ có chính ủy Khúc, phó tư lệnh Bành cùng phó tư lệnh La."
Bình Luận (0)
Comment