"Chương 826: Nổ lớn"
Chương 826: Nổ lớn
La Thượng Nghĩa cười lạnh: "Báo cáo có tác dụng không? Tôi báo cáo, các người sẽ cầm súng xông vào nhà của tôi, bảo vệ con gái của tôi sao? Cậu tin hay không, chỉ cần một phút trước tôi dám báo cáo, một phút sau cái mà tôi gặp được.. Chính là thi thể của con gái tôi?"
Lời nói của La Thượng Nghĩa làm Xích Dương cùng Lãnh Tấn Bằng im lặng hồi lâu.
Bởi vì loại chuyện này đối với quân đội mà nói thật đúng là sỉ nhục.
Làm quân nhân, ngay cả người nhà của bản thân đều không thể bảo vệ, nói chuyện gì đến kiến công lập nghiệp, bảo vệ quốc gia?
Nhưng mà La Thượng Nghĩa lại là nở nụ cười: "Không quan trọng. Sau khi nhà chúng tôi bị ác ma kia để mắt tới, tôi vẫn luôn muốn giải thoát. Hôm nay, ác ma bố trí một cái nhiệm vụ cho tôi, chỉ cần tôi hoàn thành nhiệm vụ, con gái của tôi sẽ đạt được tự do."
Gần như là lời nói vừa dứt, cả tòa khách sạn bắt đầu nổ mạnh từ tầng 76.
"Xích Dương!"
Bởi vì uy lực vụ nổ quá mạnh, hơn nữa là đồng thời nổ mạnh, sóng xung kích to lớn làm cây cầu kết nối này sụp đổ trong nháy mắt.
Lãnh Tấn Bằng hét lớn một tiếng, còn chưa kịp xông lên, đã bị lính đặc chủng ở phía sau xông lên bổ nhào.
Nổ mạnh chỉ kéo dài 5 giây, nhưng mà 5 giây nổ mạnh này, lại giống như là muốn mai táng cả thế giới này.
Xích Dương cùng La Thượng Nghĩa đồng thời bị chìm ngập bên trong nổ mạnh, mọi người chỉ nghe được anh kêu một tiếng Noãn Noãn ngay khi nổ mạnh xảy ra.
Nổ mạnh kết thúc, tất cả mọi người xuất hiện hiện tượng tai điếc trong một khoảng thời gian ngắn, rất nhanh, xuất hiện âm thanh ù tai to lớn.
Mãi đến sau một lúc lâu, thính lực mới dần dần khôi phục bình thường.
Lãnh Tấn Bằng run sợ mà nhìn cầu nối đã gãy mất, cùng với tòa nhà vốn dĩ cao ngất ở đối diện, bây giờ cũng đã toàn bộ đổ sập, trở thành một nơi tràn đầy cặn bã gạch ngói vụn xây, hai mắt mất đi ánh sáng.
Lại nói bên phía Chung Noãn Noãn, dưới sự trợ giúp của Chung Noãn Noãn cùng Selina, đám người thông qua đỉnh thang máy, leo đến trần nhà.
Vốn dĩ trần nhà là vô cùng rắn chắc, nhưng mà Noãn Noãn lại thông qua thấu thị, tìm được nhược điểm của tấm che rắn châc này, sau đó bạo lực đạp vào nhược điểm kia một cái --
Rơi xuống không phải một mảnh tấm che, mà là một chuỗi tấm che.
Đám người: "!"
Sau đó vẫn là trình tự chạy trốn từ trong thang máy như trước kia, Selina xuống trước, sau đó là Xích lão gia tử, sau đó là Chung Noãn Noãn, sau đó mới là một đám khách nữ ở phía sau.
Sau khi Noãn Noãn đi xuống, lập tức dùng thấu thị nhìn thoáng qua tình trạng của lão gia tử, sau khi xác định thân thể lão gia tử tốt đẹp, lúc này mới hỏi: "Ông nội, ông có nơi nào không thoải mái hay không?"
Thần thái Xích lão gia tử sáng láng, dù sao cũng từng là một lính đặc chủng, mặc dù nhiều năm không tham gia chiến đấu, nhưng sự nhiệt huyết thực chất bên trong lại vẫn luôn sôi trào.
Gặp được tình huống nguy hiểm như vậy, lão gia tử chẳng những không e ngại nửa phần, bên trong ánh mắt kia ngược lại lóe ra ánh sáng rực rỡ.
"Không có không có. Noãn Noãn, từ khi cháu trị chân cho ông, tay chân lẩm cẩm của ông cũng có thể phát huy một chút tác dụng. Mặc dù không nói bước đi như bay, nhưng ít ra sẽ không quá cản trở các cháu."
"Ông nội, chúng ta là người một nhà, đừng nói liên lụy hay không. Nếu ông không thoải mái nơi nào, nhất định phải nói với cháu!"
Lão gia tử cười ha ha nói: "Được được, nhất định nói nhất định nói!"
Sự hài lòng của lão gia tử đối Noãn Noãn đã không thể dùng max điểm để hình dung.
Ông cảm thấy cháu trai nhà ông quả thực mạnh hơn con trai ông không chỉ một vạn lần.
Cho nên con của ông tráng niên mất sớm, thế nhưng mà cháu trai ông lại có thể sống lâu trăm tuổi.
Chờ sau khi tất cả mọi người xuống tới, Chung Noãn Noãn cùng Selina liền dẫn mọi người nhanh chóng đi về phía tầng 22.