Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 835 - "Chương 836: Noãn Noãn Ra Tay"

"Chương 836: Noãn Noãn ra tay"
"Chương 836: Noãn Noãn ra tay"
Chương 836: Noãn Noãn ra tay

Trong lúc khiếp sợ, Selina nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất đánh ngã Dương Mẫn lẫn nữa, thừa dịp bà chưa đứng lên được, lấy súng ra, bắn hai phát vào đùi bà. Tuyệt không lưu tình.

Thế nhưng mà không chờ Selina bắn phát súng thứ ba, Dương Mẫn đã giống như không có chuyện gì xảy ra, đứng lên tiếp tục đánh với cô.

Selina hoàn toàn chấn kinh. Rốt cuộc biết vì sao lão đại muốn làm cô tới thử nghiệm.

Mẹ nó, cái này --

Quả thực vi phạm sự phát triển của loài người!

Lăng Phẩm Viện cũng bị chấn kinh đến hai mắt trợn lên, các phu nhân ở một bên quan sát chiến đấu thì là bị thể chất đánh không chết của Dương Mẫn dọa đến nhao nhao hét rầm lên.

Giết không chết!

Vậy phải làm sao bây giờ?

Rốt cục, Chung Noãn Noãn động.

Một quyền đối đầu với nắm đấm của Dương Mẫn, Chung Noãn Noãn lui một bước, Dương Mẫn lui bốn bước.

"Được rồi, để tôi."

"Vâng."

Selina gật đầu, sau đó liền thần thái sáng láng, vẻ mặt sùng bái mà nhìn xem người đàn ông của cô ngược cặn bã.

"Chung Noãn Noãn, tôi muốn giết cô!"

Nghĩ đến con trai đang phải chịu khổ ở chỗ cấp dưới của Chung Noãn Noãn, Dương Mẫn liền phát cuồng.

Chung Noãn Noãn một bên đánh với bà, chuẩn xác đánh vào bên trên huyệt vị của bà, làm động tác vốn là chậm hơn Chung Noãn Noãn rất nhiều của Dương Mẫn, trong nháy mắt càng chậm hơn không chỉ một chút.

Võ công trong thiên hạ, vì nhanh không phá, mặc dù mỗi một lần Chung Noãn Noãn ra quyền đánh vào trên người bà nhìn như không nặng bằng Selina, nhưng mà động tác của Dương Mẫn lại càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm. Có động tác thậm chí sau khi ra một nửa, lại phát hiện tay vung quyền hai lần đều không đánh được ra ngoài.

Mà Chung Noãn Noãn lại đánh vô cùng thành thạo điêu luyện, hững hờ, miệng càng không chịu ăn một chút thua thiệt.

"Giết tôi? Bà là trò cười do con khỉ phái tới đi? Ngay cả Selina đều không đánh được, còn nghĩ nhiều thứ không thực tế như vậy."

"Chung Noãn Noãn, cô căn bản không đơn giản chỉ là con gái của công tước Y Đốn như vậy! Cô rốt cuộc là ai? Cô tiện nhân này! Cô thả con trai tôi!"

Chỉ thấy Chung Noãn Noãn ngồi xuống né tránh sự tấn công của Dương Mẫn, một tay tấn công hai chân của Dương Mẫn, khiến cho hai chân của bà tách ra. Ngay khi bà đang muốn chân hướng về sau một cái lộn mèo tránh né sự tấn công của Chung Noãn Noãn, Chung Noãn Noãn lại là hai tay thành trảo, dùng móng tay trùng điệp vạch chân của bà một cái.

Chỉ nghe một thanh âm "tê lạp --" vang lên.

Chân của Dương Mẫn giống như vải vóc bị xé rách, ngay lúc Dương Mẫn * mèo cắm đến đối diện, toàn bộ chân của bà đã từ da trắng như ngọc biến thành đỏ tía, cuối cùng biến thành màu đen.

Dương Mẫn cảm thấy chỗ đó giống như không giống nhau, cúi đầu xem xét, phát hiện chân của mình vậy mà biến thành màu đỏ tím.

Chẳng qua dù sao bà cũng không sống nổi, cũng không cần thiết suy nghĩ nhiều như vậy, ngang ngược hét lớn một tiếng, ý đồ xông về phía Chung Noãn Noãn.

Thế nhưng mà vừa chạy hai bước, "lạch cạch" một tiếng liền ngã xuống đất.

Dương Mẫn lập tức từ dưới đất bò dậy, còn chưa đứng lên để tiếp tục xông về phía trước, kết quả ngay cả một bước đều không đi được, lại ngã.

Dương Mẫn cảm thấy kỳ quái, lại đứng lên.

Chỉ nghe chung quanh vang lên một mảnh tiếng thét, Dương Mẫn cũng nghe thấy có thứ gì phát ra một tiếng vang giòn, cúi đầu xem xét, cả người đều không tốt.

Giờ phút này, bà chỉ có một chân giẫm trên mặt đất, một cái chân đỏ hồng đến phát tím khác, đã bị đứt gãy từ chỗ đầu gối, cả một cái xương bắp chân rơi ra ngoài khoác lên trên mặt đất. Mà cái bắp chân của bà kia, toàn bộ chỉ còn lại một chút thịt ở bên trong, còn lại cũng đã sớm rơi đầy đất..

Khó trách những phu nhân kia kêu lên hoảng sợ như vậy, giờ phút này, cho dù là Dương Mẫn đã ôm quyết tâm hẳn phải chết, nhưng khi chứng kiến bộ dáng hiện tại của bản thân cũng cảm thấy vạn phần kinh dị.
Bình Luận (0)
Comment