"Chương 867:"
Chương 867:
"Vậy liền làm phiền cậu."
"Ngài nói đùa, là tôi làm chậm trễ ngài đi ngủ."
Lãnh Tấn Bằng chờ lão Từ đóng cửa lại, đi cùng lão thủ trưởng trên hành lang, lúc này mới một mặt u oán hỏi: "Lão thủ trưởng, đêm hôm khuya khoắt ngài kéo tôi từ trong chăn ra, không phải là bị động tĩnh" Sửa phòng "của hai người làm cho không ngủ được đi?"
Lúc này lão gia tử khẳng định là đứng về phía cháu trai cùng cháu dâu, đôi mắt trừng một chút, "Sao có thể? Tôi là loại người như vậy sao? Cậu cũng không phải không biết năm đó trên chiến trường, tôi đều đi ngủ cùng tiếng vang của bom, không có tiếng vang lớn tôi còn không ngủ được đâu!"
Lãnh Tấn Bằng phiền muộn: "Vậy vừa lúc tiếng vang của hai người bọn họ lớn, tại sao ngài lại không ngủ được?"
"Tôi.." Lão gia tử có chút anh hùng khí đoản, lập tức nghĩ lại, lại quát: "Cái này còn không phải trách cậu!"
Lãnh Tấn Bằng ngây người: "Trách tôi? Ngài không ngủ được liên quan gì đến tôi? Trời vừa rạng sáng tôi liền bị ngài gọi lên, tôi còn không trách ngài đâu!"
"Cậu nói người khác không biết, tốt xấu cậu cũng là biết đến. Cháu trai tôi đường đường cũng là một trung tướng, cậu liền sắp xếp cho nó cái phòng nhỏ như thế, ngay cả nhà vệ sinh cũng chỉ có một cái!"
"Đây không phải là do Xích Dương yêu cầu sao? Mà lại khi đó cậu ta vẫn còn độc thân, là chính cậu ta không muốn loại ba phòng hai nhà vệ sinh. Cậu ta đây không phải là lười, sợ làm vệ sinh sao?"
Nói xong, Lãnh Tấn Bằng cảm thấy không đúng: "Không phải.. Đêm hôm khuya khoắt ngài kéo tôi đến chỗ của Xích Dương, lại nói muốn đến chỗ tôi chơi cờ, sẽ không là bởi vì không nghĩ ra, muốn mắng tôi hai câu không sắp xếp cho Xích Dương gian phòng có hai nhà vệ sinh đi? Lão thủ trưởng, ngài không thể ngược đãi cấp dưới như vậy!"
"Tôi ngược đãi cậu? Cậu ngược đãi lão già tôi còn nghe được!" Lão gia tử càng nói càng tức giận, càng nói càng không nhịn nổi.
"Cậu nói nếu ngay từ đầu cậu liền sắp xếp cho Xích Dương một phòng có hai nhà về sinh, tôi có thể hơn nửa đêm không có chỗ đi vệ sinh phải mượn nhà vệ sinh nhà cậu để dùng sao?"
Lãnh Tấn Bằng nóng nảy: "Lão thủ trưởng, khuya khoắt ngài gọi tôi rời giường tới chỗ Xích Dương đón ngài, kết quả chính là vì đến nhà tôi đi vệ sinh?"
Nói tới cuối cùng, thanh âm của Lãnh Tấn Bằng đều đề cao.
"Nói nhảm! Lão già như tôi đều sắp nhịn chết được không?"
"!"
"Vậy ngài trực tiếp đi vệ sinh ở nhà mình là được rồi! Chẳng lẽ nhà vệ sinh của Xích Dương bị ngăn chặn?"
"Chắn cái gì nha! Vợ chồng trẻ kia vẫn luôn ở trong nhà vệ sinh.."
Nói xong lời cuối cùng, nghĩ đến động tĩnh kia còn có yêu cầu của Noãn Noãn, lão gia tử cũng không nhịn được mà xấu hổ.
Liên tưởng đến câu nói của lão Từ ở tầng năm, Lãnh Tấn Bằng: "!"
Hóa ra lão thủ trưởng là bởi vì nửa đêm muốn đi tiểu đêm, kết quả phát hiện cháu trai cùng cháu dâu còn đang XXOO, mà lại còn XXOO ở trong nhà vệ sinh, cho nên không tiện đánh gãy chuyện tốt của bọn họ, thế là bắt lại ông?
Thật là đủ rồi!
Khuya khoắt còn muốn kéo ông từ trong chăn ra cưỡng ép nhét một đợt cẩu lương ăn khuya.
Độc thân cẩu cũng là một sinh mệnh, liền không thể yêu quý một chút sao?
Người tuổi trẻ bây giờ, quả thực quá mức!
Xích Dương và Noãn Noãn đóng cửa, tình tố còn không có biến mất. Vừa đóng cửa, Noãn Noãn lại tự động biến thành bé thỏ trắng dịu dàng ngoan ngoãn đáng yêu.
"Anh Xích Dương, vừa rồi anh quá gấp gáp, em còn chưa xử lý miệng vết thương của anh xong đâu! Mau vào, em xử lý vết thương cho anh một chút."
Nhìn cô vợ nhỏ đang nắm chính mình, Xích Dương: "!"
Rất hoài nghi cô vợ nhỏ có phải là mắc chứng dễ quên hay không?
Mỗi lần chỉ cần một kích động, liền cái gì chuyện gì cũng quên đến không còn một mảnh.
Vừa rồi..