Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 889 - "Chương 890:"

"Chương 890:"
"Chương 890:"
Chương 890:

"Dù sao hôm nay, cháu là lần đầu tiên lấy thân phận tiểu thư nhà họ Nam Cung ra mắt. Cho mọi người một bất ngờ, không có người sẽ trách cháu."

"Vâng, cảm ơn cậu hai đã sắp xếp tốt tất cả cho cháu."

Nam Cung Cần mỉm cười: "Đều là người một nhà, không cần khách sáo như thế."

Nói thì nói thế, thế nhưng mà trong lòng Nam Cung Cần lại luôn khó chịu, cũng không biết là nguyên nhân gì.

Nhìn thấy Chung Thiên Thiên, vẫn luôn không có loại cảm giác nhìn thấy con gái Ngọc Nhi. Nói trắng ra là, mặc dù bên trong thân thể bọn họ chảy dòng máu tương tự, nhưng mà ông cũng không có loại cảm giác ràng buộc của huyết mạch thân tình kia.

Xem ra, ông vẫn là phải bớt chút thời gian lại đi nhìn Chung Noãn Noãn một chút.

Vốn dĩ lần này là muốn kiểm tra DNA của Chung Noãn Noãn và Chung Thiên Thiên cùng một lúc, ai ngờ sau khi nghe ngóng mới biết được Chung Noãn Noãn tới thủ đô tham gia tập huấn. Có thể sẽ đại biểu học sinh trung học nước Z tham gia thi đua cùng học sinh trung học nước R.

Đáng tiếc cô gái ưu tú như vậy lại không phải là nhà họ Nam Cung bọn họ.

Nam Cung Cần cùng Chung Thiên Thiên, Cố Minh Triết ngồi trong xe thật lâu, mãi cho tới khi tất cả mọi người tới đông đủ, Nam Cung lão gia tử thấy Nam Cung Cần còn chưa tới, mới bảo Nam Cung Thuật gọi điện thoại cho ông tới.

"Lão nhị, cậu ở chỗ nào? Ba nói hôm nay muốn mở họp gia đình, hôm nay người chưa từng đến muộn như cậu tại sao lại tới muộn hơn cả anh cùng lão tam vậy?"

Nam Cung Cần cười nói: "Kỳ thật em đã sớm tới rồi, còn không phải muốn cho các người một bất ngờ sao, cho nên vẫn luôn ngồi ở trong xe. Nếu hiện tại tất cả mọi người đã đến, em liền mang bất ngờ tới, chờ lát nữa các người không nên quá vui mừng. Còn có, làm lão gia tử chuẩn bị tâm lý thật tốt, miễn cho bệnh tim của ba lại phát tác."

Nam Cung Thuật cười ha ha tắt điện thoại, "Ba, lão nhị làm ba chuẩn bị tâm lý thật tốt, đừng đến lúc đó nhìn thấy bất ngờ của cậu ta lại vui mừng quá mà bệnh tim phát tác."

Nam Cung lão gia tử dùng nắm đấm nện vào trái tim mình một cái, mạnh mẽ nói: "Trái tim này của ba chính là được cháu gái ba trị liệu qua, không có việc gì. Làm nó có tin vui bất ngờ gì cứ tới."

"Cụ nội cụ nội, ba nói, cháu gái của ngài sau này sẽ là cô của chúng cháu đúng không?"

Ngũ quan dáng dấp của Tiểu Linh Nhi vô cùng tinh xảo, bố mẹ cũng vô cùng biết ăn mặc cho con gái, lại thêm thân hình trắng trắng nộn nộn giống như viên gạo nếp kia, mỗi lần Nam Cung Nhân Nghĩa nhìn thấy chắt gái này liền vô cùng vui vẻ, trong nháy mắt giọng nói vốn dĩ có chút thô ráp to lớn liền dịu dàng đến không muốn không muốn.

"Đúng đúng! Cụ nội có cháu gái, về sau Tiểu Linh Nhi nhìn thấy, nhất định phải gọi cô!"

Tiểu Linh Nhi có chút do dự, "Kia.. Cô sẽ mua kẹo đường vị ô mai cùng kẹo que vị ô mai cùng kẹo cao su vị ô mai cho cháu sao?"

"Nam Cung Linh, suốt ngày trừ ăn các loại kẹo vị ô mai ra, em còn có thể có một chút kỹ năng khác sao?"

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Tiểu Thái Dương, rất chân thành nói: "Có!"

Sau đó lại giơ lên động tác chiêu bài là giơ hai ngón tay tạo thành hình cái kéo, Nam Cung Nhân Nghĩa thấy thế, không nhịn được cũng giơ tay làm thành hình cái kéo giống Tiểu Linh Nhi, trăm miệng một lời mà nói cùng Tiểu Linh Nhi: "Linh Nhi biết bán manh!"

Một già một trẻ làm cùng một động tác, chọc cười tất cả mọi người ở đây, tất cả mọi người đều cười lên ha hả.

Chung Thiên Thiên chính là dưới loại không khí này, dưới sự dẫn đầu của Nam Cung Cần, tiến vào phòng khách nhà họ Nam Cung cùng Cố Minh Triết.

Chuẩn xác mà nói, phải nói là phòng họp.

Bởi vì căn này phòng khách là chuyên môn tách ra với phòng dùng để xem tivi và chơi là phòng khách. Nhà họ Nam Cung là một gia đình dân chủ xen lẫn bên trong sự độc tài..
Bình Luận (0)
Comment