Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 910 - "Chương 911:"

"Chương 911:"
"Chương 911:"
Chương 911:

Chung Noãn Noãn nhìn ở trong mắt, cười lạnh nói: "So răng trắng hay gì. Đều là người trưởng thành rồi, cô cảm thấy một câu thật xin lỗi có tác dụng sao?"

Ngô Nguyệt Văn cực kỳ tức giận, khóc quát: "Vậy cô còn muốn thế nào? Cô không thể ỷ thế hiếp người!"

Câu nói này vừa nói ra, trong nháy mắt các bạn học cười vang, các loại trào phúng.

Chung Noãn Noãn cười hỏi, "Có nghe hay không? Lời này của cô làm tất cả mọi người đều bị chọc cười. Lúc cô cho rằng tôi là đồ nhà quê, cô liền không ỷ thế hiếp người sao? Tôi đây chỉ là dùng biện pháp của cô trả lại cho cô được không? Nơi nào quá mức?"

Ngô Nguyệt Văn đã khóc không ra tiếng: "Nếu cô không phải bị bao nuôi, tại sao cô lại nói cô tới từ nông thôn? Cô đây rõ ràng chính là lừa dối!"

"A, tôi tới từ nông thôn liền nhất định là bị bao nuôi? Khoảng cách lái xe từ trang viên nhà chúng tôi tới nội thành đều mất 15 phút, không thể gọi là nông thôn sao?"

Ngô Nguyệt Văn: "!" Trang viên!

Các bạn học quả thực cười điên rồi.

Người ta nói nông thôn là trang viên, hai người phụ nữ này ỷ thế hiếp người liền nói người ta là đồ nhà quê, mặc thành như vậy là bị người bao nuôi. Từ vừa mới bắt đầu liền dùng lời ác độc nói người ta, hiện tại lại trách người ta không nói rõ ngay từ lúc đầu.

Chẳng lẽ người ta vừa vào cửa nên dắt giọng hét lớn một tiếng "Tôi là cháu gái chủ tịch tập đoàn Thịnh Dương" sao?

Tất cả mọi người đã bị logic của Ngô Nguyệt Văn làm kinh ngạc, nhao nhao triển khai trào phúng.

Ngô Nguyệt Văn thấy mặc kệ là lão sư vẫn là bạn học, vậy mà không ai giúp cô, chỉ có thể chuyển đầu hướng về một nhân vật chủ đề khác, đáng thương kêu một tiếng: "Anh An Thần.."

Người tên An Thần này gọi là Hạ An Thần, là công tử hào môn bậc hai.

Trước khi Chung Noãn Noãn vào cửa, Hoàng Viên Viện liền ra sức gán ghép Ngô Nguyệt Văn cùng Hạ An Thần.

Cho nên mọi người đều biết hai người này chẳng những là học bá, hơn nữa điều kiện gia đình còn tương đối tốt, đồng thời hai người này là thanh mai trúc mã.

Mặc dù chuyện này Hạ An Thần cũng không nhận lời, nhìn hẳn là Ngô Nguyệt Văn muốn gả vào hào môn bậc hai, đang kịch liệt theo đuổi Hạ An Thần.

Sau khi Chung Noãn Noãn vào cửa, Hạ An Thần liền bị Chung Noãn Noãn làm cho kinh diễm. Ngay lúc anh đang nghĩ ra tay giúp Chung Noãn Noãn, lại nghe được Chung Noãn Noãn nói bản thân đến từ nông thôn, anh lại ngậm miệng.

Về sau, sau khi chờ Chung Noãn Noãn cho thấy thân phận, anh phát hiện bản thân không có cách nào lại cắm miệng, trong lòng vạn phần hối hận.

Bây giờ Ngô Nguyệt Văn lại đưa cơ hội đến trước mặt anh, Hạ An Thần sợ Chung Noãn Noãn ngồi ở hàng cuối cùng, không chú ý đến anh, thế là dứt khoát đứng lên.

"Bạn học Ngô Nguyệt Văn, hành động việc làm của cô thật là làm tôi cảm thấy vạn phần thất vọng. Chung Noãn Noãn lớn lên xinh đẹp hơn cô, đây là sự thực đã định, nhưng cô lại bởi vì cô ấy lớn lên xinh đẹp hơn cô, cô liền không phân tốt xấu mà nhục nhã cô ấy, một lần lại một lần giẫm đạp ranh giới cuối cùng của người khác, thậm chí còn tuyên bố muốn làm chỗ dựa sau lưng của người ta phá sản, hơn nữa còn phải quỳ nhận sai ở trước mặt cô. Hiện tại cô nhìn tôi như vậy, tôi chỉ có thể nói, cô đây là gieo gió gặt bão. Lần này, tôi đứng về phía Chung Noãn Noãn! Bình tĩnh mà xem xét, tôi cảm thấy cách làm của cô ấy hoàn toàn không sai."

Ngô Nguyệt Văn bị đả kích đến không đứng thẳng được, ngã ngồi trên mặt đất.

Cô thích Hạ An Thần rất nhiều năm, tâm tư cùng tính cách của anh ta, cô đã rõ như lòng bàn tay.

Hạ An Thần thích cô đi, nhưng lại ghét bỏ thân phận của cô, cho nên từ lớp mười đến lớp mười hai, anh vẫn luôn bảo trì khoảng cách như gần như xa với cô.

Nhưng lại bởi vì trong lúc vô tình xông một cái họa, làm cô hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội với nhà họ Hạ.

"Ngô Nguyệt Văn, không còn thời gian! Nếu cô lại không xin lỗi, về sau cô cùng ba cô đều không cần về nhà họ Ngô! Nhà họ Ngô tôi không có loại con cháu phá nhà phá cửa như các người!"
Bình Luận (0)
Comment