"Chương 912:"
Chương 912:
Thanh âm của ông nội nhà họ Ngô rất lớn, mặc dù không bật loa, nhưng mà bạn học chung quanh đều có thể nghe được.
Ngô Nguyệt Văn cảm thấy bản thân vô cùng mất mặt, chỉ có thể cố làm ra vẻ mà ngồi trên mặt đất, nhẹ gật đầu: "Chung Noãn Noãn, thật xin lỗi, đều là lỗi của tôi, tôi không nên nói cô là bị bao nuôi."
Chung Noãn Noãn cười lạnh: "Hóa ra ngồi dưới đất liền gọi là quỳ! Thật là thêm kiến thức. Còn có, ngoại trừ cô, giống như con chó nhà cô còn không ra quỳ xuống đất cầu xin tha thứ! Lúc cáo mượn oai hùm, cọ hào quang của cô không phải cọ rất tốt sao? Tại sao hiện tại cô gặp rủi ro, cô ta liền không nói lời nào? Chó nên có thái độ của chó, chủ nhân gặp rủi ro cô ta liền trốn đi, vậy không gọi là chó, mà gọi là cỏ đầu tường."
Ngô Nguyệt Văn phẫn hận trừng mắt về phía Hoàng Viên Viện, nếu như không phải cô ta làm cô đâm lao phải theo lao, cô cũng sẽ không nói ra lời nói quá đáng như vậy với Chung Noãn Noãn.
Giờ phút này sắc mặt của Hoàng Viên Viện cũng cực kỳ khó coi, nhưng mà muốn cô quỳ xuống nói xin lỗi, sao cô có thể chịu được?
"Chung Noãn Noãn, cô quá mức! Cô quả thực là ỷ thế hiếp người!"
Mặc dù điều kiện gia đình của Hoàng Viên Viện không tốt, nhưng lại tâm cao khí ngạo, lại thêm là một học bá, cho nên từ nhỏ cô đã có tầm mắt rất cao cùng quy hoạch cuộc đời.
Nếu như quỳ xuống, vậy chẳng những quỳ mất tự tôn của cô, còn quỳ mất cả cuộc đời của cô. Về sau sẽ trở thành chỗ bẩn cả đời cô.
Cho nên nghĩ đến dù sao cũng là chuyện của Ngô Nguyệt Văn, cô cũng không có gì để phá, cho nên liền cự tuyệt không nói xin lỗi.
Chung Noãn Noãn nhìn xem thời gian, nói một tiếng: "Được rồi, tôi không miễn cưỡng các người. Các người cũng không cần nói xin lỗi, thời gian năm phút đã đến."
Ngô Nguyệt Văn: "!"
Lúc này, điện thoại của Chung Noãn Noãn vang lên, cô lập tức nhận điện thoại, "Alo, chú hai."
"Chung Noãn Noãn, tôi nhận sai! Tôi nhận sai! Tôi quỳ xuống xin lỗi cô!" Ngô Nguyệt Văn thấy đối phương lại gọi điện thoại đến đây, rốt cuộc biết vì sao bông hoa lại đỏ như vậy, nhanh chóng quỳ xuống một cách rất tiêu chuẩn, sau đó nói muốn nhận sai với cô.
"Noãn Noãn, cháu tiếp nhận lời xin lỗi của cô ta không?"
"Trong năm phút vừa rồi, cô ta cũng không nhận sai với cháu. Hiện tại vừa mới nhận, cháu đều không nghe rõ ràng."
"Chung Noãn Noãn, tôi sai rồi! Cầu cô tha thứ cho tôi!"
Dứt lời, Ngô Nguyệt Văn còn dập đầu với Chung Noãn Noãn.
"Thế nhưng mà người mắng tôi lợi hại nhất kia giống như còn chưa nói xin lỗi tôi."
Ngô Nguyệt Văn thấy thế, nhanh chóng đứng dậy muốn kéo Hoàng Viên Viện.
Hoàng Viên Viện thấy thế, một bàn tay đánh bay tay của Ngô Nguyệt Văn ra, phẫn nộ nói: "Cô làm gì? Rõ ràng chính là cô khó chịu Chung Noãn Noãn, tôi mới mắng cô ta giúp cô, dựa vào cái gì hiện tại muốn tôi quỳ xuống? Dù sao trong nhà của tôi cũng không có tiền, dựa vào cái gì tôi phải xin lỗi vì gia đình của cô?"
"Là tôi làm cô mắng chửi người sao? Cô mắng chửi người còn lấy tôi làm lý do, cô còn có lý? Hôm nay cô nhất định phải xin lỗi!"
Dứt lời, Ngô Nguyệt Văn cùng Hoàng Viên Viện lập tức đánh nhau ngay tại hội trường hình bậc thang.
"Được rồi!"
Người phụ trách tổ tập huấn rốt cục không nhìn được.
"Ngô Nguyệt Văn, Hoàng Viên Viện, phẩm tính của các người như vậy, cho dù thành tích ưu tú như thế nào, cũng vi phạm với tôn chỉ của chúng tôi. Cho nên các người đi ra ngoài đi. Muốn đánh đi ra ngoài mà đánh. Các người chính là người đầu tiên cùng người thứ hai bị loại bỏ."
Ngô Nguyệt Văn cùng Hoàng Viên Viện khẽ giật mình, đều không muốn tin tưởng kết quả này.
Đối với bọn họ mà nói, cuộc thi này quá trọng yếu. Vốn dĩ hai người bọn họ đều nghĩ bản thân có thể trở thành người dự thi tranh tài cùng nước R làm vẻ vang cho đất nước. Như vậy sau khi về nước, tiền đồ của bọn họ đều sẽ là một mảnh quang minh.
Nhưng bây giờ điểm số của bọn họ cao như vậy mà lại biến thành người bị loại bỏ sớm nhất, cái này để bọn họ làm sao chịu được?