"Chương 949: Tăng lên"
Chương 949: Tăng lên
Thế nhưng mà cô phát hiện, trình độ hiện tại của cô còn không đạt tới trình độ có thể tùy tiện nhìn thấy tế bào cỡ lớn trong não bộ như sáu năm sau.
Chỉ có thể nhìn thấy con sâu kia hoạt động trong mạch máu chật hẹp.
Thế nhưng mà nơi nó tồn tại là phụ cận trung tâm thần kinh của đại não, nơi đó lại là nơi phân bố tế bào nhiều nhất của não bộ con người, cũng là nơi quan trọng nhất.
Đột nhiên, Chung Noãn Noãn nghĩ đến đề mà lão sư tổ tập huấn phát cho cô.
Đôi mắt Chung Noãn Noãn sáng lên, lập tức lấy ổ cứng di động kia ra, cắm ở trên máy vi tính, mở ra.
Giờ phút này, cho dù là Chung Noãn Noãn, miệng cũng không nhịn được run rẩy một chút.
Vốn dĩ đề phát cho mọi người là bài thi toàn bằng tiếng Anh 500 trang giấy A3. Cho nên cô cho rằng, trải qua 5 vòng thi loại, tổng cộng liền 2500 đến 3500 đề bài.
Thế nhưng mà nhìn thấy tổng số bài thi là 10000, đây là ý gì?
Xem cô là máy lặp lại sao?
Chẳng qua bây giờ chính là lúc cô cần tăng lên tinh thần lực của bản thân, cho nên Chung Noãn Noãn trực tiếp gửi những đề này cho người bên ngoài, làm bọn họ đóng dấu những đề này ra sau đó đưa vào cho cô.
Không ai biết lão đại muốn những vật này làm gì, lão đại phân phó như thế nào thì bọn họ liền làm như thế đó. Dù sao mạng của bọn họ đều là lão đại cứu.
Chờ 1 vạn phần tư liệu bày thật dài ở trên bàn công tác, để ròng rã sáu chồng tài liệu, Chung Noãn Noãn xem một chút, trên máy vi tính nhìn nhiều, bày trên bàn giống như cũng không khủng bố như vậy sao.
Thế là cầm một chồng tư liệu, mở ra dị năng thấu thị, cũng phát huy dị năng đến cực hạn, mặc kệ là tốc độ xem của ánh mắt vẫn là tốc độ làm việc trên tay của Noãn Noãn giống như đều biến nhanh, dù là cô vẫn luôn ngồi ở chỗ đó không động chút nào, thế nhưng mà chỉ cần hơi động một cái liền có thể nhìn ra, dù chỉ là tốc độ đổi một cái vắt chân của Chung Noãn Noãn đều nhanh hơn ống kính x24 lần.
Bằng vào tốc độ như vậy, không đến nửa phút, Chung Noãn Noãn đã xem hết một tờ, sau đó lập tức bắt đầu một tờ khác, vẫn như cũ là không đến nửa phút, lại là tờ thứ ba, tờ thứ tư..
Mãi cho đến khi nhìn 20 tờ như vậy, tinh thần lực của Chung Noãn Noãn rõ ràng sắp không chống đỡ được nữa.
Mở ra bình thuốc để ở một bên, uống một viên thuốc, ước chừng nghỉ ngơi một phút, Chung Noãn Noãn cảm giác bản thân đã đầy máu khôi phục, sau đó bắt đầu tiếp tục nhìn phía sau.
Lần này, cô nhìn 30 tờ mới cảm giác được tinh thần lực chống đỡ không nổi.
Sau đó lại uống thuốc, lại nghỉ ngơi một phút, tiếp tục bắt đầu nhìn.
Loại thuốc có thể làm tinh thần lực đạt được sự nghỉ ngơi này là phải đặc biệt nghiên cứu cho bản thân, chỉ có phòng thí nghiệm của cô mới có. Trước kia không biết anh Xích Dương cũng có dị năng, hơn nữa cũng là dựa vào đề cao tinh thần lực để đề cao dị năng, cho nên Chung Noãn Noãn không nghĩ tới muốn mang thuốc này theo, lần này cô về phòng thí nghiệm còn có một một nguyên nhân quan trọng, chính là chuẩn bị sản xuất loại thuốc này với số lượng lớn.
Bởi vì là bản thân nghiên cứu phát minh cũng sản xuất ra, mặc dù là sản phẩm ba không, nhưng lại tốt hơn thuốc trên thị trường rất nhiều, không có bất kỳ tác dụng phụ gì. Hơn nữa nói là sản xuất với số lượng lớn, chẳng qua cũng chỉ là cho cô cùng anh Xích Dương dùng mà thôi.
Nhiều nhất sản xuất 2 nghìn viên.
Dù sao thứ này dùng đến một trình độ nhất định, thần kinh não một khi quen thuộc, tác dụng cũng sẽ không lớn bao nhiêu.
Mà Chung Noãn Noãn dùng như vậy mặc dù rất có thể sẽ dẫn đến dược vật trực tiếp không có tác dụng đối với cô, nhưng mà trước mắt cô đang nóng lòng muốn tăng dị năng lên, cô cảm thấy dược vật nghiên cứu ra chính là phục vụ cho con người. Khi cái này trở nên vô dụng, mà khi thực lực của cô tiến thêm một bước, cô khẳng định còn có thể nghiên cứu ra thuốc tốt hơn.