Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 949 - "Chương 950: Thăng Cấp"

"Chương 950: Thăng cấp"
"Chương 950: Thăng cấp"
Chương 950: Thăng cấp

Sau mười lần tiêu hao cấp tốc, tinh thần lực của Chung Noãn Noãn rõ ràng đã có chỗ đột phá.

Trước đó nhớ một tờ bài thi còn cô cần nửa phút, chậm rãi, tốc độ rút ngắn thành 25 giây. Mà trước đó nhớ một mạch 5-6 phút sẽ xuất hiện tinh thần lực tiêu hao, chậm rãi, thời gian mỗi lần tiêu hao cũng đang kéo dài.

Chung Noãn Noãn vẫn cảm thấy mặc dù từ nhỏ cô đã bị lừa bán, thân thế là bất hạnh. Nhưng mà ông trời cũng là yêu cô. Dưới tình huống có dị năng, cô đều không cần cố gắng bao nhiêu, liền có thể thắng sát thủ cùng lính đánh thuê phổ thông, tuổi còn nhỏ liền đứng ở đỉnh thế giới.

Cũng chính bởi vì phá huỷ KE, cảm thấy nửa đời sau cũng không cần dùng quá nhiều dị năng, cho nên cô cũng không có ý nghĩ muốn tăng lên chính mình.

Thế là loại năng lực này liền tích súc ở trong cơ thể.

Mà một khi cô cấp thiết muốn đi đột phá bản thân, thật giống như bên trong tiểu thuyết huyền huyễn nói tích lũy đầy đủ, thăng cấp, đó là chuyện nước chảy thành sông.

Lại thêm cô còn có thuốc phụ trợ.

Thời gian hơn nửa ngày trôi qua, dù là cô đã tăng tốc độ nhớ bài thi lên tới một cái độ cao mới, một tờ bài thi chỉ tốn không đến 20 giây, nhưng mà liên tục nhanh chóng nhớ đồ vật như vậy, cũng làm cô cảm thấy tinh thần lực đặc biệt mệt mỏi.

Chung Noãn Noãn biết, phương pháp đơn giản như là nhớ bài thi này, đã không cách nào làm cho tinh thần lực của cô tăng lên. Không có cách nào tăng lên tinh thần lực, tốc độ cũng sẽ không thể tăng lên, tương ứng, trình độ thấu thị của cô cũng sẽ không thể tăng lên. Muốn tăng lên, cô còn phải nhớ đồ vật có yêu cầu cao hơn. Lúc nhớ cộng thêm cưỡng chế lý giải, như vậy mới có thể cảm thấy phí sức, tinh thần lực mới có thể nhận áp bách. Áp bách đến trình độ nhất định, tinh thần lực mới có thể đề cao.

Thế là tại đêm tập huấn ngày đầu tiên, người phụ trách tổ tập huấn liền nhận được điện thoại của Noãn Noãn.

"Alo, là bạn học Chung Noãn Noãn sao? Em bắt đầu nhớ bài thi sao? Nhớ được bao nhiêu tờ?"

Nhìn thoáng qua bài thi để lung tung trên bàn, toàn bộ đều đã bị cô gặm xong, Chung Noãn Noãn ho khan hai tiếng, có chút xấu hổ.

Người phụ trách kia còn tưởng là bản thân cho đề nhiều, Chung Noãn Noãn không muốn học, tận tình khuyên bảo nói: "Bạn học Noãn Noãn, em nhìn tôi đều đã ưu tiên cho em như thế, hơn nữa tốc độ học thuộc lòng của em cũng nhanh, vậy khẳng định không thể giống với các bạn học khác đúng không? Cho nên bài thi này, thật đúng là có thêm nhiều một chút. Đó là bởi vì lão sư rất kỳ vọng vào em, cho nên tôi vẫn là hi vọng em có thể tận khả năng nhìn nhiều một chút."

"Em xem. Nhưng mục đích của lão sư không phải là vì để cho em đi nhớ thêm đề, mà là những cái đề kia, khi người khác thi đến loại đề cùng loại em có thể đều biết, không phải sao?"

"Đúng vậy, là ý này. Tôi khẳng định không phải muốn để em nhớ đề. Chỉ cần em có thể biết loại đề, biết đáp án là được."

Chung Noãn Noãn gật đầu, cô cũng không thể nói cho đối phương là cô đã học xong một vạn tờ bài thi bao quát đề mục, nếu không cô khẳng định sẽ bị người khác xem như là quái vật sau đó bị bắt lại nghiên cứu, thế là chỉ có thể nói: "Thế nhưng mà em xem những cái kia đề, em thật sự đều biết làm. Lão sư còn có đề khác sao? Khó hơn những đề này một chút, hoặc là khó hơn nhiều, em đều muốn nếm thử. Chẳng lẽ lão sư không sợ những thứ mà học sinh nước R học được còn thâm ảo hơn chúng ta sao?"

Nghe được Chung Noãn Noãn lại là vì muốn đề càng thâm ảo hơn mới gọi điện thoại tới, đôi mắt người phụ trách tổ tập huấn đều sáng lên.

"Đương nhiên là có đề! Chỗ tôi chính là không bao giờ thiếu đề. Chẳng qua không có phiên dịch thành tiếng Anh, tất cả đều là tiếng Trung, có được không?"

"Có thể. Với em mà nói đều là giống nhau."
Bình Luận (0)
Comment