Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 952 - "Chương 953: Thủ Đoạn"

"Chương 953: Thủ đoạn"
"Chương 953: Thủ đoạn"
Chương 953: Thủ đoạn

Con ngươi của Bà Mối đều bị dọa đến phóng to, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn Chung Noãn Noãn.

Chung Noãn Noãn thấy bà không nói, cười nói: "Yên tâm, tôi sẽ không quá mức tàn nhẫn huyết tinh với bà, dù sao nơi này là phòng thí nghiệm của tôi, tôi cũng không muốn biến nơi này thành khắp nơi đều cứt đái cùng máu của bà. Nhưng mà.."

Nói, Chung Noãn Noãn mở ra một cái ngăn kéo, trong ngăn kéo có rất nhiều đồ vật đủ mọi màu sắc giống như thuốc màu, nhìn rất là đẹp mắt.

Chung Noãn Noãn tùy ý lấy ra một bình nước thuốc màu vàng, "Những cái này, bị tôi xưng là nước thánh, tất cả đều là phương thuốc độc môn mà tôi tự mình nghiên cứu. Quan hệ của chúng ta tốt, tôi trước hết cho bà nếm thử loại thanh nhã nhất. Nếu như bà cảm thấy loại thanh nhã này tạm được, tôi cho bà thêm nồng đậm một chút."

Dứt lời, Chung Noãn Noãn tùy ý lấy một cây châm từ trong túi châm dùng một lần, sau đó mở nắp bình ra, dùng châm chấm vào bên trong nước thuốc một chút, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Bà Mối.

Kỳ thật mặc dù nơi mà vừa rồi Chung Noãn Noãn dùng kim châm đâm vào đau đến bà kém chút nữa thì ngất đi, nhưng làm một thành viên trong tổ chức, sức thừa nhận khi chịu thẩm vấn của bà vẫn là có thể.

Hơn nữa bà cũng không cảm thấy chỉ là chấm chút thuốc nước như vậy, là có thể làm bà đau đến không muốn sống.

Mặc dù Bà Mối đã làm chuẩn bị tiếp nhận sự đau đớn hơn so với lúc vừa rồi, nhưng sau khi châm của Chung Noãn Noãn cắm vào một cái huyệt vị ở vị trí thận của bà, Bà Mối vẫn là bạo phát ra tiếng thét đau khổ gần như là hủy thiên diệt địa.

Nếu giờ phút này có người, liền sẽ ngạc nhiên phát hiện, rõ ràng đâm vào chính là vị trí giống nhau, thế nhưng mà vừa rồi Bà Mối chỉ là sắc mặt trắng bệch bởi vì đau đớn, thế nhưng mà giờ phút này, sau khi sắc măt cấp tốc tái nhợt, lập tức liền phiếm hồng, rất nhanh, gân xanh của bộ mặt vậy mà lấy tốc độ rõ rệt cấp tốc nhô lên, từng cây dày đặc hiện lên trên khuôn mặt.

Tĩnh mạch, động mạch, thậm chí ngay cả mao mạch mạch máu đều sập. Cả khuôn mặt cấp tốc biến thành một cái mạng nhện.

Không chỉ có như thế, bởi vì cực độ đau đớn, cho nên ở tại giờ phút này, ngay cả mạch máu trên người bà cũng kéo căng lên.

Bà Mối cảm giác cái này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi chịu đựng của bà, muốn ngất đi, nhưng không có biện pháp.

Sau 20 giây, Chung Noãn Noãn rút châm trên người Bà Mối ra.

Cười hỏi: "Thế nào? Nước thánh này không tệ phải không?"

Hiện tại Bà Mối còn đang kêu to, căn bản còn không lấy lại tinh thần từ trong sự đau đớn.

Chờ bà dần dần lấy lại tinh thần, mạch máu căng cứng trên người dần dần tiêu xuống dưới, thanh âm ác ma của Chung Noãn Noãn rốt cục chui vào lỗ tai của bà: "Nếu cảm thấy không tệ, vậy liền tiếp tục cảm thụ sự dụ hoặc của liễu lục một chút đi!"

Dứt lời, một cây ngân châm đã chấm màu xanh biếc nước thuốc cắm vào phần bụng của Bà Mối.

Bà Mối còn chưa kịp nói "Không muốn", một sự đau đớn mới đã đột kích lần nữa.

Giờ phút này, Bà Mối phát hiện bà thậm chí còn không cả phát ra được tiếng gào đau đớn. Bà cảm giác chỉ cần bản thân vừa nhụt chí, vừa nói lời nói, khẳng định đều có thể bị đau nhức làm cho không có tính mạng.

Lần này là từng cây gân xanh trên người Bà Mối bị kéo căng lên, lấy bụng dưới làm trung tâm, lồi ra. Rốt cục ở giây thứ 20, đột phá làn da mà nổ tung "Phanh" một tiếng.

Nhưng mà nổ tung chỉ là toàn cơ bắp trên bụng, đau đến chết đi, lại không chảy ra một giọt máu.

Mãi cho đến gân trên bụng nổ mạnh, Chung Noãn Noãn mới rút cây châm kia ra.

Bà Mối đã đau đến chết đi sống lại, thế nhưng mà Chung Noãn Noãn vẫn còn đang làm không biết mệt mà chuẩn bị đổi thuốc.

Bình đầu tiên làm bà đau đến muốn sụp đổ, bình thứ hai làm bà đau đến mức trực tiếp hỏng mất. Nhìn Chung Noãn Noãn còn đang đổi bình thứ ba, màu xanh nhạt biến thành màu xanh lá cây đậm, cả người đều không tốt.

"Nói.. Tôi nói.. Đừng.. Đừng tiếp tục.."
Bình Luận (0)
Comment